SỐNG CHUNG VỚI MẸ CHỒNG - CHƯƠNG 02 - TRUYỆN NGÔN TÌNH
SỐNG CHUNG VỚI MẸ CHỒNG
Tác giả: Phù thủy dưới đáy biển
Thể loại: Tiểu thuyết
CHƯƠNG 02: RA MẮT 2
Hy Lôi cười thầm trong bụng: Chẳng nhẽ người
khác làm việc không phải dùng đầu óc?
Hứa Bân ăn cơm rất nhanh, và mấy và là
đã ăn xong hai bát cơm, thấy bát cơm của Hy Lôi vẫn chưa vơi đi là mấy, anh mới
phát hiện ra mình đã quên mất cô. Thế là anh lại cầm đũa gắp cho cô một miếng
sườn:
- Ăn nhiều một chút, em gầy quá!
Mẹ anh cũng bắt đầu ăn cơm. Ăn xong một
bát lại xới thêm bát nữa, ăn được vài miếng thì thấy no, thế là trút cả chỗ cơm
thừa trong bát mình cho bố Hứa Bân. Có lẽ giữa vợ chồng ăn cơm thừa của nhau là
bình thường, đi ra ngoài ăn cơm với Hứa Bân, Hy Lôi ăn thừa cơm, Hứa Bân sẽ ăn
nốt. Bố anh có lẽ vì cảm thấy có người ngoài ở đó nên hơi ngại, đẩy cái bát
sang một bên, nói:
- Ai thèm ăn cơm thừa của em!
Mẹ anh có vẻ không vui, nhưng rồi nhanh
chóng thản nhiên, đùa nói:
- Giả vờ gì chứ, thân thiết thế rồi mà
anh còn chê em à!
Bố anh đỏ bừng mặt, Hứa Bân nhìn mẹ một cái, Hy Lôi giả vờ
như không nghe thấy, tiếp tục ăn cơm. Bố anh cảm thấy ngượng nên lấy cớ đi hút
thuốc, bỏ ra ngoài phòng khách. Hứa Bân cũng đã ăn cơm xong, đẩy bát ra xa rồi
ra phòng khách xem tivi.
Cả cái bàn rộng thừa lại rất nhiều thức
ăn, mẹ Hứa Bân bắt đầu thu dọn bát đũa. Hy Lôi đang định giúp bà thu dọn thì mẹ
anh đã cười nói:
- Cháu cứ để đấy, ra ngoài xem tivi với
Hứa Bân đi!
Hy Lôi nhớ ra trên đường đi Hứa Bân đã dặn
dò cô, bảo là “Cục cưng, giữ thể diện cho anh, thể hiện một chút trước mặt bố
mẹ”. Thế là cô vẫn tiếp tục thu dọn bát đũa để mang đi rửa. Mẹ anh lại đẩy cô
ra, nói:
- Đừng, cháu tới lần đầu, là khách, sau
này cưới nhau rồi tính sau!
Lúc này Hy Lôi mới bỏ bát đũa xuống, đi
ra ngoài. Nghe mẹ nói sau này cưới nhau, trong lòng thấy thật ngọt ngào, bà có
vẻ rất hài lòng với cô con dâu này.
Hy Lôi và Hứa Bân cùng ngồi trong phòng
khách xem tivi, bố anh thì đọc báo, mọi người không nói gì nhiều với nhau,
không khí rất ngượng ngập. Một lát sau, mẹ anh cũng rửa bát xong, gọt hoa quả
bảo mọi người ăn. Hy Lôi cầm một miếng táo nhỏ. Bố anh vẫn đang đọc báo nên
không động đậy. Mẹ anh dùng tăm cắm vào một miếng táo, thân mật lại gần chồng,
gọi:
- Ông xã, ăn hoa quả!
Hy Lôi vội quay đầu về phía tivi. Đã
quen với cảnh bình thường hay đấu khẩu của bố mẹ mình, bỗng dưng cô thấy không
quen với sự thân mật của bố mẹ Hứa Bân.
Ăn hoa quả xong, Hy Lôi đánh mắt ra
hiệu cho Hứa Bân, bảo anh đưa cô về.
Trước khi về, mẹ anh cứ kiên quyết nhét
cho Hy Lôi 1000 tệ. Hy Lôi biết lần đầu tiên gặp mặt bố mẹ phải có quà, nhưng
nghĩ dù sao mình với Hứa Bân cũng sắp kết hôn, thế là cô thoải mái nhận lấy.
Vừa ra khỏi cửa nhà, Hứa Bân đã thân
mật ôm eo Hy Lôi. Hy Lôi tò mò hỏi:
- Mẹ anh với bố anh bình thường ở nhà
toàn thế hả?
- Thế nào?
- Ông xã, ăn hoa quả!
Hy Lôi học theo
giọng điệu của mẹ anh nói lại một lần. Hứa Bân lườm cô một cái, nói với Hy Lôi,
thực ra mẹ anh cũng vất vả, không hiếu thắng như những người phụ nữ khác, cũng
chẳng có tài năng gì, từ sau khi nghỉ việc ở nhà, mọi việc trong nhà đều do một
tay bà lo liệu, chồng và con trai chính là nơi gửi gắm tinh thần của bà, ba bữa
cơm mỗi ngày cho chồng con và việc vệ sinh nhà cửa đã trở thành toàn bộ công
việc của bà. Bà không có bạn bè gì, học vấn cũng không cao, chồng và con chính
là toàn bộ cuộc sống của bà.
Hy Lôi nghe anh nói vậy, cũng bắt đầu
sụt sịt. Bỗng dưng nhớ lại cảnh ban nãy ở nhà vệ sinh, cô lập tức tóm cánh tay
Hứa Bân hỏi:
- Vừa nãy ở nhà vệ sinh, mẹ anh làm gì
thế? Sờ chỗ nào của anh?
Hứa Bân ngượng ngùng cười:
- Mẹ hay thế, vẫn phong kiến lắm, hỏi
anh với em vừa nãy ở trong phòng làm gì? Xem chỗ đó của anh có... hehe!
- Trời ơi! Anh lớn thế rồi mà mẹ anh
còn làm vậy.
Cũng giống như đa phần những người
thuộc thế hệ 8X khác, Hy Lôi và Hứa Bân đã sớm nếm trái cấm. Mối quan hệ đó
trong mắt Hy Lôi là một sự trao đổi giữa hai người, khiến tình cảm của hai
người thêm hòa hợp, Hy Lôi làm biên tập ột tạp chí phụ nữ, cũng có quan niệm
tình dục đúng đắn, chỉ cần là làm điều đó với người yêu của mình thì quan hệ
tình dục là điều rất tuyệt vời.
No comments
Post a Comment