KẺ CẮP TIA CHỚP - CHƯƠNG 94 - PERCY JACKSON VÀ CÁC VỊ THẦN TRÊN ĐỈNH OLYMPUS
KẺ CẮP TIA CHỚP
Tác giả: Rick Riordan
Thể loại : tiểu thuyết teen
PHẦN 22 :LỜI TIÊN TRI THÀNH HIỆN THỰC
CHƯƠNG 94:
Luke nháy mắt:
Ông ấy cũng thuyết phục cả mày. Đáng lẽ mày nên vâng lời.
Hắn tẩy não anh rồi.
Nhầm to. Ông ấy chỉ ra rằng ta đang phí hoài tài năng của mình. Mày có nhớ
nhiệm vụ của tao hai năm trước không? Cha tao, thần Hermes, sai tao ăn cắp táo
vàng trong vườn Hesperides trả về Olympia. Tao tập luyện ngàyđêm chỉ để làm việcấy.
Việc ấy không dễ. Chỉ Hercules làm được.
Chính thế. Lặp lại việc người khác từng làm có gì vinh quang đâu. Các thần
chỉ biếtôn lại quá khứ. Vì không thích nhiệm vụ nên tao lơđãng, bị con rồng
canh vườn cào rách mặt. Về đến nơi, tao chỉ nhận lòng thương hại. Ngay lúcấy,
tao chỉ muốn phá tan tành cung điện Olympia nhưng đành nhịn nhục, chờ thời cơ
chín muồi.
Tao bắt đầu mơ thấy Kronos. Ông bảo tao ăn cắp thứ gìđáng công, thứ chưa
anh hùng nào dámđụng tới. NgàyĐông Chí lên Olympia tham quan, tao lừa lúc cả
đoàn ngủ say lên đến phòng thiết triều lấy tia chớp dưới ghế thần Dớt, cả mũ
tàng hình của Hades nữa. Dễ lắm, mày không tưởng tượng đượcđâu. Cư dân Olympia
quá ngạo mạn, không ngờ có kẻ lấy cắp đồ của họ. An ninh lỏng lẻo lắm. Lúc gần
đến New Jersey, nghe bão nổi tao biết họ phát hiện mất đồ.
Bò đến đầu gối tôi, bò cạp dừng lại giương mắt nhìn.
Tôi giữ giọng bình thản:
Sao anh lại không đem bảo bối giao cho Kronos?
Nụ cười của Luke tắt ngấm:
Tao tự tin quá. Thần Dớt sai các con tìm tia chớp: Artermis, Apollo và
cha ta thần Hermes. Nhưng chỉ thần Ares bắt được ta. Đáng lẽ hắn nằm liệt bởi
tay tao, nhưng tao bất cẩn. Ares cướp khí giới, lấy bảo bối dọa trả chúng về
Olympia và thiêu sống tao. Đúng lúcđó, giọng Kronos mớm lời cho tao.
Tao bàn với Aresýđịnh xúc xiểm để các vị thầnđánh nhau. Hắn chỉ cần giấu
bảo bối, chờ các vị thần xâu xé lẫn nhau. Mắt Ares sáng lên. Tao biết hắn sập bẫy.
Ares thả tù binh. Tao quay lại Olympia trước khi họ phát hiện ta vắng mặt. Sau
đó, Kronos trừng phạt ta bằngác mộng. Ta thề không làm hỏng chuyện nữa. Trở lại
Trại Con Lai, giấc mơ bảo ta sẽ có anh hùng mới đến. Người này sẽ bị lừa mang bảo
bối hộ Ares xuống tận Tartarus.
Chính ngươi gọi chóđịa ngục đến trại?
Chiron phải tin rằng mày không an toàn khi ở Trại Con Lai. Có thể hắn mới
giao nhiệmvụ cho mày. Hắn phải tin Hades tìm mày lấy mạng. Thực tế tốt hơn cả
mong đợi.
Giày bay bị niệm chú. Nóđịnh lôi tao xuống Tartarus.
Nếu mày chịuđi giày. Nhưng mày tặng thần rừng, tráiý bọn tao, Grover làm
hỏng chuyện từ đầu đến cuối.
Luke nhìn bò cạp bò trên đùi tôi:
Đáng lẽ màyđã bỏ xác dưới vực Tartarus. Nhưng không sao. Anh bạn nhỏđây sẽ
thu xếpổn thỏa cho mày.
Tôi nghiến răng:
Chị Thalia chết thay cho mày. Giờ mày trả công thế này sao?
Luke gào lên:
Cấm mày nhắc đến Thalia! Các thần để mặc côấy chết. Giờ họ sắp phải đền tội.
Mày bị lợi dụng. Cả Ares nữa. Đừng nghe lời Kronos.
Luke the thé:
Tao bị lợi dụng ư? Nhìn lại mìnhđi. Ông già cho mày cái gì chưa? Kronos sẽ
hồi sinh. Mày chỉ làm chậm kế hoạch củaông ấy thôi. Kronos sẽđày dẫn Olympia xuống
Tartarus, đưa nhân loại về thời kì đồđá. Cả thiên hạ sẽ về tay nhóm mạnh nhất,
những người từng trung thành với Kronos.
Bảo con bọ tránh ra. Nếu khỏe, sao không đấu tay đôi với tao?
Luke cười nham hiểm:
Đừng láu cá. Tao không giống Ares. Đừng phỉnh phờ mất công. Chúa tểđang đợi
sẵn sàng giao việc trọngđại cho ta.
Kìa Luke...
Vĩnh biệt. Thờiđại hoàng kim sắp đến. Chỉ tiếc mà không được thấy nó.
Hắn biến mất vào màn tối.
Bò cạp quăng mình.
Tôi đập nó bằng tay trần và mở nắp kiếm. Bò cạp nhảy lên cao nhưng bị tôi
chém làm đôi.
Chưa kịp mừng, tôi nhìn xuống bàn tay sưng tấy. Nước vàng ộc ra, bốc
khói. Bò cạpđã chích tôi rồi.
Tai ù đặc như có cối xay bên trong, mắt tôi mờđi. “Nước. Lúc trước, nước
chữa lành vết thương cho tôi.”
Tôi lảođảo xuống suối, nhung tay xuống nước nhưng không tác dụng. Nọc bò
cạp quá độc. Mànđen kéo đến che hai mắt. Tôi cố gượng dậy.
Sáu mươi giây.
Tôi phải về trại. Nếu gục ngãởđây, xác tôi sẽ thành mồi ngon cho yêu
quái. Sẽ không ai biết có thảm họa này.
Hai chân nặng như chì. Đầu nóng bừng bừng. Trên đường lết về trại, tôi thấy
Nữ Thần từ cây đi ra.
Tôi kêu yếuớt:
Cứu! Xin hãy cứu tôi...
Hai Nữ Thần Cây xốc nách tôi. Tôi chỉ nhớ họ mang tôi đến bãi trống, nhân
viên trại hô hoán, và nhân mã thổi tù và.
Bóng tối chụp xuống.
Tỉnh dậy, tôi thấy mìnhđang ngậmống hút. Nước này như bánh quy sôcôla lỏng.
Là rượu thần.
Tôi mở mắt.
Tôi nằm trên giường bệnh trong Nhà Lớn. Tay phải băng bó như khúc củi.
Anh Argus canh góc nhà. Annabeth ngồi cạnh, tay cầm ly rượu, tay kia cầm khăn
lau miệng cho tôi.
Giống hôm đầu tiên quá.
Thấy tôi tỉnh lại, Annabeth mừng rỡ.
Cậu khờ quá di. Lúc tụi tớ đến nơi, cậu tím tái toàn thân rồi. Nếu bác
Chiron không cứu thì...
Bác Chiron xoa dịu:
Thôi nào. Khen ngườiốm mấy câu cho mau khỏe.
Bác ngồi dưới chân giường tôi trong dáng vẻ người thường nên tôi chưa kịp
nhận ra. Phép màu nén phần dưới cơ thể bác vào xe lăn, nửa trên mặc complêđeo
cà vạt. Tuy mỉm cười nhưng nét mặtông thầy giáo môn Latinh cũ mệt mỏi, bơ phờ
như vừa thứcđêm chấm bài.
No comments
Post a Comment