KẺ CẮP TIA CHỚP - CHƯƠNG 88 - PERCY JACKSON VÀ CÁC VỊ THẦN TRÊN ĐỈNH OLYMPUS
KẺ CẮP TIA CHỚP
Tác giả: Rick Riordan
Thể loại : tiểu thuyết teen
PHẦN 21 :TÔI ĐÃ BIẾT KIỀM CHẾ
CHƯƠNG 88:
Thần Dớt càu nhàu:
Này, tôi tha cho con chú một lần thôi đấy. Dám bay vào lãnh địa của ta,
to gan! Đáng lẽ anh đã cho nó nổ tung giữa trời, cho tiệt nọc thói hỗn xược.
Thần Poseidon điềm đạm:
Anh sợ mất tia chớp thì có. Thôi để yên cho cháu nó kể.
Thần Dớt còn càu nhàu mãi một lúc nữa mới thôi.
Ông ta dõng dạc:
Được, ta sẽ nghe trước khi quẳng nhãi con này từ đỉnh Olympia xuống New
York.
Thần Poseidon gọi:
Percy, nhìn cha đây.
Tôi làm theo để rồi thất vọng. Gương mặt ông không hề biểu lộ tình yêu
thương trìu mến hay hài lòng. Không thể nói tôi tự tin hơn trong lần đầu được ở
bên cha. Nó giống mặt biển vào những ngày lặng gió, không ai biết đại dương sẽ
biến đổi ra sao. Hầu như nó luôn bí ẩn và khó hiểu.
Lạ thay, tôi mừng vì thần Poseidon tỏ ra cách biệt. Mọi lời xin lỗi, bày
tỏ tình cảm hoặc thậm chí một nụ cười cũng bị coi là giả tạo. Giống các ông bố
người phàm hợp thức hóa chuyện bỏ bê vợ con bằng vài lý do ngớ ngẩn.
Không sao, tôi chịu được. Suy cho cùng, tôi không hiểu lắm về con người
ông.
Cha bảo tôi:
Quay sang thần Dớt và kể những gì con biết.
Tôi kể chân thực từ đầu đến cuối cho thần Dớt nghe. Tôi lấy thanh thép
hình trụ đặt dưới chân ông. Thấy mặt chủ nhân nó lấp lánh sáng
Sau đó là quãng im lặng dài, chỉ có tiếng than nỏ lép bép trong lò.
Thần Dớt xòe tay. Tia chớp bay lên bàn tay ông. Khi tay ông nắm chặt,
thanh kim loại tóe lửa biến thành quyền trượng dài sáu mét. Diện phát ra từ đó
làm tóc tôi dựng ngược.
Thần Dớt lẩm bẩm:
Có vẻ như thằng bé này nói thật. Nhưng lần này thần Ares hành xử lạ quá…
không giống tính cách bình thường của hắn chút nào.
Thần Poseidon đáp:
Ares bốc đồng và kiêu ngạo. Con cái nhà ấy vẫn thế mà.
Tôi lên tiếng:
Cho con thưa một chuyện.
Cả hai đồng thanh:
Chuyện gì?
Thần Ares không manh động, một mình gây hấn. Có người, hoặc yêu quái nào
đó chủ mưu.
Tôi mô tả lại giấc mơ, và những gì mắt thấy tai nghe trên bãi biển: khoảnh
khắc đáng sợ trong đó trái đất như ngừng quay khiến thần Ares đang định giết
tôi cũng phải dừng tay.
Nhiều khi cháu mơ thấy giọng nói dưới vực xui cháu mang tia chớp đến địa
ngục. Ares một lần lỡ lời, tiết lộ thần cũng gặp ác mộng tương tự. Cháu nghĩ thần
và cháu đều bị lợi dụng cho ý đồ khởi xướng chiến tranh.
Thần Dớt bảo:
Có phải ngươi nghi cho Hades?
Không ạ. Từng yết kiến thần Hades nên cháu biết. Cảm giác trên bờ biển
không giống lúc cháu gặp thần ấy. Nó giống lúc cháu đứng trên miệng vực, lối
vào ngục Tartarus. Bên dưới có thứ gì độc ác đang trăn trở… thứ gì ra đời trước
cả thần thánh.
Hai thần nhìn nhau và căng thẳng trao đổi mấy câu bằng tiếng Hy Lạp cổ.
Tôi chỉ nghe kịp một từ: Cha.
Thần Biển đề đạt ý kiến nhưng thần Dớt gạt đi. Thần Poseidon cố thuyết phục
nhưng thần Dớt giận giữ giơ tay tỏ ý không muốn nghe.
Thần Dớt bảo:
Ta không bàn chuyện này nữa. Giờ ta phải đích thân tẩy uế cho tia chớp bằng
nước từ Lemnos, xóa hết dấu vết của người phàm dính trên này.
Ông đứng lên và nhìn tôi. Nét mặt ông dịu xuống một chút:
Cháu vừa chạy công được việc cho ta. Hiếm anh hùng nào có khả năng làm được
thế.
Cháu được hai bạn là Grover Underwood và Annabeth Chase giúp…
Để trả công, ta tha mạng cho ngươi. Perscus Jackson, ta không tin ngươi.
Nội sự có mặt của ngươi trên đời cũng ảnh hưởng xấu đến tương lai đỉnh Olympia
và tất nhiên, ta không thích. Nhưng vì muốn gia đình hòa thuận, ta cho ngươi sống.
Dạ… đa tạ ngài.
Đừng dại dột đi máy bay lần nữa. Lát nữa ta về, đừng để ta còn thấy mặt
ngươi. Nếu trái ý, ngươi sẽ được nếm mùi lợi hại của tia chớp này… và đó sẽ là
cảm giác cuối cùng của ngươi đấy.
Tiếng sấm làm rung chuyển cung điện. Thần Dớt biến mất sau ánh chớp lòe.
Trong phòng chỉ còn lại mình tôi và cha.
Thần Biển thở dài:
Bác con thiệt tình! Đi thì cứ đi, gây ồn ào gì không biết. Dớt làm thần bảo
trợ cho gánh hát chắc hợp hơn.
Một thoáng im lặng ngượng ngùng.
Thưa cha, dưới vực có gì thế?
Con không đoán được yư?
Là Kronos, Chúa tể các Titan.
Ngay cả cung điện Olympia, rất xa Tartarus, cái tên Kronos đủ khiến phòng
tối sầm, lò sưởi lớn không đủ xua đi cái lạnh thấu xương.
Thần Biển nắm chặc cán đinh ba:
Trong cuộc chiến tranh thứ nhất tính từ khi khai thiên lập địa, thần Dớt
băm vằm cha thành ngàn mảnh, giống hệt chúa tể Kronos từng làm thế với cha mình
là Ouranos. Thầnh Dớt rải những mảnh ấy xuống vực sâu nhất ở ngục Tartarus. Các
Titan chạy mọi ngả, pháo đài của họ trên núi Etna bị phá hủy, yêu quái đồng
minh của họ bị đẩy đến những góc xa xôi nhất của quả đất. Nhưng cũng như thần
thánh, các Titan bất tử. Những gì còn lại của thân xác Kronos vẫn sống dưới
hình thức ghê tởm. Chúng vật vã trong cơn đau vĩnh hằng và chưa hết thèm khát
quyền lực.
Vết thương của Kronos đang lành. Ông ta sẽ trở về.
Thần biển lắc đầu:
Thi thoảng, Kronos có quậy phá. Ông ta xâm nhập giấc mơ người phàm, thổi
vào đó những ý tưởng độc ác. Ông đánh thức những yêu quái không chịu khuất phục.
Nhưng khả năng ông ta trỗi dậy từ vực sâu khó xảy ra.
No comments
Post a Comment