KẺ CẮP TIA CHỚP - CHƯƠNG 60 - PERCY JACKSON VÀ CÁC VỊ THẦN TRÊN ĐỈNH OLYMPUS

KẺ CẮP TIA CHỚP


Tác giả: Rick Riordan
Thể loại : tiểu thuyết teen


PHẦN 15: THẦN TỐT BỤNG ĐÃI BÁNH

CHƯƠNG 60: 


Chiều hôm sau, ngày mười bốn tháng Sáu, bảy ngày trước Hạ chí, tàu vào ga Denver.

 Từ đêm qua, lúc tàu còn ở Kansas tới giờ, ba đứa chưa ăn. Từ lúc rời Trại Con Lai tới giờ: chưa tắm. Chắc chắn trông chúng tôi giống bụi đời.

 Annabeth gợi ý :

 - Tìm cách liên lạc với bác Chiron đi. Tớ muốn báo vụ cậu nói chuyện với thần sông.

 - Ta đâu dùng điện thoại được.

 - Có ai bảo dùng điện thoại đâu.

 Suốt nửa tiếng đồng hồ, ba đứa lang thang ở trung tâm thành phố dù tôi không biết Annabeth tìm gì. Ở đây khô và nóng, còn St.Louis thì ẩm ướt. Rặng Rocky vây quanh Denver, sừng sững như ngọn sóng thần sắp ập xuống thành phố.

 Cuối cùng, chúng tôi tìm được trạm rửa xe tự động vắng khách. Vừa vòng ra sau tránh xa đường lộ[20] , chúng tôi vừa quan sát xem có xe cảnh sát đi tuần không. Nếu thấy ba thiếu niên tay không lảng vảng gần trạm rửa xe hơi, cảnh sát hạng bét cũng sẽ đoán chúng tôi có ý đồ bất lương.

 Thấy Grover cầm vòi xịt, tôi hỏi:

 - Chính xác thì chùng ta đang làm gì đây?

 Nó làu bàu:

 - Những bảy mươi lăm xu. Tớ chỉ còn hai đồng hai mươi lăm xu. Annabeth có không?

 Annabeth đáp:

 - Đừng nhìn tớ. Nhà ăn đêm qua vét sạch túi tới rồi.

 Tôi khoắng túi lấy hai mươi lăm xu, đồng tiền lẻ cuối cùng. Như vậy trong túi tôi còn lại hai đô la và một đồng vàng drachma lấy ở chỗ Medusa.

 - Tuyệt vời. Theo cách này, tớ không phải bơm nước mỏi rã cả tay.
 
 - Tớ không hiểu.

 Nó bỏ xu vào máy, vặn núm "phun sương". Tôi hỏi Annabeth:

 - Grover đang làm gì vậy?

 - Gửi thông điệp Iris. Nữ thần cầu vong Iris sẽ mang thông điệp tới các thần. Nếu biết nói khéo nhờ thần giúp và nếu thần không bận, nữ thần Iris sẽ giúp cả con lai.

 - Gọi thần bằng vòi xịt nước ư?

 Grover chỉ vòi lên trời. Màn sương trắng dày đặc phụt ra:

 - Trừ khi cậu biết cách tạo cầu vồng nhanh hơn.

 Đúng như Grover nói, nắng xuyên qua sương nhanh chóng biến thành cầu vòng bảy sắc.

 Annabeth chìa tay:

 - Đưa tớ đồng drachma.

 Tôi ngoan ngoãn nghe lời.

 Bạn tôi giơ đồng tiền vàng cao quá đầu:

 - Xin thần nhận chút lòng thành.

 Cô bé tung đồng tiền vào cầu vồng. Sau khi tan vào ánh sáng vàng, nó biến mất.

 Annabeth kêu lên:

 - Đồi Con Lai.

 Chả thấy gì.

 Giây lát sau, sau màn sương hiện lên ruộng dâu, eo biển Long Island phía xa như thể chúng tôi đang đứng trên thềm Nhà Lớn vậy. Cạnh lan can quanh thềm, quay lưng lại phía tôi là một thanh niên tóc vàng mặc quần soóc và áo thun da cam. Tay cầm kiếm đồng, anh ra chăm chú quan sát cánh đồng cỏ.

 Tôi gọi:

 - Luke!

 Anh ngạc nhiên quay lại. Luke chỉ cách tôi ba thước chân và màn sương mỏng. Chỉ có điều tôi chỉ nhìn thấy phần cơ thể hiện trên cầu vồng.

 Nụ cười tươi tắn hiện trên khuôn mặt sẹo:

 - Percy! Kia có phải là Annabeth không? Ơn trời....các em không sao chứ?

 Annabeth lắp bắp:

 - À, ừm... không sao.

 Cô bé vuốt vuốt vạt áo dính bẩn, hất lọn tóc xõa xuống trán :

 - Em tưởng bác Chiron...

 Nụ cười của Luke tắt ngấm :

 - Bác ấy xuống dãy nhà có việc. Mấy em dưới đó gặp chuyện. Nhưng mà này, các em bình an không? Grover vẫn khoẻ chứ?

 Grover giơ vòi nước lên cao nghiêng người để Luke nhìn thấy:

 - Em đây. Ở trại xảy ra chuyện gì thế?

 Đúng lúc ấy, một chiếc xe hơi Lincoln Continental tạt vào trạm. Tiếng nhạc hip-hop mở hết cỡ phát ra từ đầu máy stereo. Xe chạy vào ngăn bên cạnh, âm bass từ loa trầm rung chuyển mặt đường.

 Luke hét lên:

 - Bác Chiron thì phải... sao ồn thế?

 Annabeth mừng vì có cớ tránh mặt:

 - Để em lo. Grover, đi thôi.

 - Cái gì? Nhưng....

 - Đưa vòi cho Percy rồi ra đây.

 Grover lẩm bẩm câu gì đó đại loại là con gái khó hiểu hơn cả gấu trúc Tasmanian. Nó đưa vòi cho tôi và đi theo Annabeth.

 Tôi chỉnh vòi nước sao cho vừa giữ được cầu vòng,vừa nhìn thấy Luke.

 Luke hét to át tiếng nhạc:

 - Bác Chiron vừa can một vụ đánh nhau. Tình hình trại khá căng thẳng. Tin mật Dớt và Poseidon bất hòa bị tiết lộ. Ban quản lý trại chưa dám chắc ai loan tin gây hoang mang, nhưng anh đoán cũng tên cặn bã gọi chó địa ngục bữa trước. Giờ anh em trong trại chia bè phái. Hệt như cuộc chiến thành Troy xưa: các thần Aphrodite và Apollo ủng hộ Poseidon. Athena ủng hộ thần Dớt.

 Tôi rùng mình khi nghĩ đến khả năng nhà Clarisse ủng hộ cha tôi, dù chỉ là việc nhỏ.

 Tiếng nhạc ở ngăn bên nhỏ hẳn. Tôi nghe Annabeth và gã trai nào đó cãi nhau bằng ngôn ngữ lạ. Chắc là tiếng Tây Ban Nha.

 Luke hỏi:

 - Tình hình em thế nào? Bác Chiron nhớ em lắm đấy.

 Tôi kể anh nghe gần như mọi chuyện, kể cả giấc mơ của tôi. Gặp anh tôi mừng quá nói luyên thuyên, cảm giác như được về trại hè ít phút. Không biết tôi thao thao bất tuyệt bao lâu nhưng mãi khi máy phun sương kêu "bíp bíp", tôi mới nhớ máy sẽ dừng trong hơn phút nữa.

 Luke bảo:

 - Giá anh được đi với chú nhỉ? Ở đây, tụi anh không giúp gì được nhiều. Nhưng nghe này, chắc chắn Hades lấy tia chớp. Đông chí vừa rồi ông ta có lên đỉnh Olympia. Anh giám sát một chuyến tham quan và tụi anh thấy ông ấy.

 - Nhưng bác Chiron bảo các thần không có khả năng tự tay lấy dụng cụ có phép thần của nhau.

 Luke bối rối ra mặt:

 - Đúng, đúng. Nhưng... Hades có mũ sắt tàng hình. Ai dám vào phòng đặt ngai vàng của Dớt lấy trộm tia chớp chứ? Phải tàng hình mới vào được.

 Cả hai im lặng. Luke như sực nhớ nói chữa:

 - Này, anh không ám chỉ Annabeth đâu nhé. Anh quen cô bé lâu nên hiểu tính. Annabeth không bao giờ... Nói thực là anh coi Annabeth như em gái.

No comments

Powered by Blogger.