Hắc Điếm Của Chủ Thần - Chương 02 - Truyện Huyền Ảo
HẮC ÁM CỦA CHỦ THẦN
Tác giả : Lưu Niên Vãng Sự
EDIT: HOANGFOREVER
CHƯƠNG 02 : CHỦ THẦN
"Đệt mẹ nó chứ *#*..."
Sở Hà tức giận nói tục. Đang sắp sửa thành công thì thất con mẹ nó bại.
Thật vất vả lắm mới kiếm được con dê béo, kết quả là con dê béo này vừa nghe tới
giá cả liền chạy mất dép, điều này thực là... biết sống thế nào đây @*@!
"Chủ thần, người đi ra cho ta."
Sở Hà cả giận nói.
" Đinh"
Một âm thanh thanh thúy vang lên trong đầu.
"Chủ nhân, ngài có gì phân phó."
"Ta hỏi người, người định giá cao như vậy, có phải hay không cố
tình muốn ta bán không được??? Một khẩu súng mà ngươi định giá một viên linh thạch,
người để ta làm sao lừa dối mà bán được đây?"
Sở Hà quá tức giận liền nói.
Linh thạch là cái gì, đó là cao cấp thiên địa linh khí áp súc kết tinh
lại mà thành.
Cho dù là cái thế giới này võ đạo vi tôn, linh thạch cũng là hết sức
trân quý, một viên linh thạch có giá trị tương đương với một trăm mai kim tệ,
hơn nữa dù có tiền cũng khó có thể có được, bởi vì căn bản không có người bán.
Linh thạch được dùng trong tu luyện, dùng cho việc mua những bảo vật trân quý,
cho nên cho dù là người có tiền, cũng rất ít người có thể đem linh thạch bán
đi. Linh thạch là vật liệu, là vật dẫn có tính chiến lược như kiểu xăng dầu ở
trên trái đất vậy.
" Chủ nhân, người phải tin tưởng ta, ta mà đã xuất ra đồ vật, chắc
chắn sẽ là hàng tinh phẩm.”
Chủ thần âm thanh bình tĩnh, không biểu hiện bất kỳ cảm xúc gì,
nói
“Kính xin chủ nhân mau mau hoàn thành một kiện hàng
hóa, đến lúc đó chắc chắn sẽ có đại lễ bất ngờ."
"Đại lễ cái em gái nhà người."
Sở Hà nộ khí xung thiên,
“Ta đã từng bị ngươi lừa gạt đến thế giới này.Ngươi
còn sang thế giới khác mua vũ khí nóng về để ta bán cho cái thế giới này, mỗi một
lần giới thiệu là cứ phải nói gà nói vịt để bán, ngay từ đầu đã hoàn toàn không
hiểu làm thế nào để mà bán được đây???”
"Hơn nữa người còn định giá nó cao như vậy, người tính đùa bỡn với
ta à???"
" Đinh. Chủ nhận xin đừng kích động, đừng kích động quá....Nội tiết
sẽ dễ dàng mất cân đối, sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ."
Con mẹ nó chứ. Tức chết đi thôi.
Sở Hà đã vô lực, ói ra một đống, mấy ngày qua, hắn cùng cái chủ thần
này bày biết bao nhiêu là cách, nhưng mà kết quả mỗi lần đều giống nhau.
“ Ta chính là một cái người xuyên qua thân mang Bàn Tay Vàng, cái này
Bàn Tay Vàng cự nhiên cứ như vậy quăng không, phải vậy không chủ thân? Ta thật
sự muốn đi chết mà không được.”
Chủ Thần.
Chính là Sở Hà Bàn Tay Vàng (trộm).
Chủ thần trước mắt chỉ là cấp một, chức năng rất ít, hai đại chức năng
chủ yếu chỉ là có thể cung cấp bản vẽ cùng vật phẩm chế tạo, mà muốn thăng cấp
chủ thần, thì cần rất nhiều năng lượng.
“Mở ra mặt bản”
Tức giận quá tức giận, nhưng cuộc sống chính là như vậy.
Theo lời nói của Sở Hà, một màn ảnh trong suốt màu lam nhạt rơi xuống,
hiện ra trước mặt hắn.
Đây là một mặt bản. Phía trên mặt bản có dòng chữ năng lượng hiện ra:
“Chủ thần ALIBABA, cấp một, 00/100.”
Chủ thần hiện tại mới chỉ có cấp một, muốn thăng cấp lên cấp hai, cần
100 năng lượng.
Mà Sở Hà hết sức rõ ràng, năng lượng để thăng cấp đó chính là linh thạch.
Một viên linh thạch thì tương đương với một năng lượng. Muốn đêm chủ thần thăng
cấp lên cấp hai, đương nhiên chính là 100 viên linh thạch, điều này làm cho Sở
Hà tức mà muốn chết.
Phía dưới dòng chữ năng lượng, chỉ có một mục chọn lựa, đó chính là “bản
vẽ” . Sở Hà vừa động tâm niệm, thư mục “bản vẽ” mở ra. Nhất thời, màn
sáng biến đổi, hai cái lựa chọn hiện ra trước mắt Sở Hà. “Kỹ Thuật khoa học dị
năng” , “Tu hành thần thoại”. Trong hai loại lựa chọn này, chỉ có “Kỹ Thuật
khoa học dị năng” là sáng, còn cái khác thì màu xám tro, không lựa chọn được.
Mở ra lựa chọn “Kỹ Thuật khoa học dị năng”, nhất thời mười cái hình ảnh
tinh xảo hiện ra trước mắt. Colt m1911. Chim Ưng Sa Mạc, Ak47, M4A1
Cabbeen, Súng bắn tỉa M200, Thompson M1928 (súng tự động), Isat (súng máy), Barrett
M98B, RPG..... Những hình ảnh này chính là bản vẽ. Bản vẽ khoa học kỹ thuật cấp
một. Có bản vẽ mới chế tạo được tạo được thành phẩm, về chế tạo như thế nào,
thì do chủ thần làm, Sở Hà cũng mặc kệ.
Bản vẽ nơi này là do chủ thần lựa chọn ngẫu nhiên. Mỗi một cấp, chủ thần
sẽ cấp cho mười loại lựa chọn ngẫu nhiên , về phần “Kỹ Thuật khoa học dị
năng” hay là “Tu hành thần thoại” thì chờ vào vận khí.
Mà những cái bản vẽ cấp cho lúc này, thì hết thảy đều là vật phẩm công
nghệ cao, hơn nữa tất cả đều là vũ khí. Sở Hà vì sao thường xuyên nôn ói ở
chỗ này cũng tựu vì những thứ này.
“Lúc nào mới có thể mở ra “Tu hành thần thoại” , nếu không mở ra được,
thì ở cái thế giới này, bán vũ khí nóng quá khó khăn.”
Gần một tháng qua, hắn cũng không có bán được kiên hàng nào, hôm nay thật
vất vả lắm mới có một khách tới mua, kết quả là còn bị giá tiền hù cho chạy mất
dép, thật là đen như dẫm phải cứt chó.
“Xin Chủ Nhân mau mau thăng cấp.”
Âm thanh chủ thần bình lặng vang lên
“Ta biết rồi, Ta biết rồi !”
“Thật sự không được, ta phải đi cướp, mẹ kiếp, dù sao thì ta sắp chết
đói đến nơi rồi.”
Trong tay của hắn hiện tại chỉ còn lại mười mấy mai đồng tiền, nếu
không bán được hàng, hắn sẽ chết đói mất. Cái chủ thần này quả thật quá keo kiệt,
nóng lạnh đều không muốn, muốn nó cho chút chỗ tốt, quả thực so với lên trời
còn khó hơn.
Bạn đang đọc truyện tại https://truyenhoangdung.blogspot.com/. Cảm ơn bạn
đã ghé thăm và theo dõi.
“Sớm muộn gì, Lão tử ALIBABA ta sẽ vang danh dị giới !”
“Đến lúc đó, người đừng có hung hăng định giá, mỗi cái ai muốn mua thì
đều phải đau xót mà bỏ tiền ra”
Sở Hà không biết từ lúc nào lấy ra một cái bánh bao, hung hăng cắn một
cái, vừa ăn vừa tàn bạo nói nhỏ.
--------
Trong lúc Sở Hà đang gặp bánh bao, trong một cái tửu lầu, cách nơi này
bên ngoài mấy con phố, vị công tử Lưu Thiệu Phong kia đang ăn một con cá. Thân
là một võ giả có khí huyết cường đại, ba bữa cơm của Lưu Thiệu Phong hiển nhiên
là thịnh soạn.
“Ài, mặc dù kém xa so với huyết nhục của yêu thú mà môn phái cung cấp,
nhưng mùi vị cũng là thượng phẩm.”
Lưu Thiện Phong vừa nhai ngấu nghiến, vừa khen ngợi. Hắn là đệ tử của
môn phái Vân Hải Tông, tuổi mặc dù chỉ gần mười tám, nhưng đã sớm tu luyện thân
thể tới viêm mãn, mở ra thần hải. Lần này xuất ngoại, cũng là bởi vì đi làm một
nhiệm vụ tông môn giao phó cho.
Mà ở Thành Vọng Giang, chính là trạm nhiệm vụ đầu tiên. Chỉ là bất quá
trạm đầu tiên này nhưng mà không có như thế trong tưởng tượng quá tốt đẹp.
“Đi vào cửa hàng lúc nãy quả thực là quá đen, một cái đồ chơi nho nhỏ lại
đòi giá một viên linh thạch, cũng chính là ngang bằng với một nhân cấp hạ phẩm
linh kiếm rồi, thật sự là muốn ăn hết cả người ta à.”
Hắn mặc dù chỉ có ở trong môn phái tu luyện, kinh nghiệm sống chưa nhiều,
nhưng cũng hiểu rõ giá trị linh thạch. Một viên linh thạch, đủ để một người tu
luyện phun ra nuốt vào linh khí cả một tháng trời, tiết kiệm được vô số thời
gian.
Phải biết rằng con đường tu luyện võ đạo, tổng cộng được chia
thành : luyện thể, thần hải, hóa rồng, Kim Thân, Nguyên Thần, Thánh Nhân.
Sáu đại cảnh giới, mỗi một đại cảnh giới cần một lượng lớn thời gian, tất cả đều
dựa vào khổ tu, không có tài nguyên, nguyên liệu mà nói ...thì có rất ít người
có thể cả đời cũng không đạt được tới trình độ cảnh giới luyện thể viêm mãn, lại
càng không muốn nói tới đánh vỡ thần hải, tiến lên thần lực.
Cho nên linh thạch rất là quý giá, nhất là đối với người tu hành mà
nói, càng càng thêm trân quý. Vô luận là tu hành, hay là mua linh khí,
linh đan, hoặc bí tịch trân quý, hoặc thiên tài địa bảo, cũng đều sẽ dùng đến.
“Xui !!!”
Lưu Thiện Phong đến bây giờ cũng chưa hết tức giận, sớm biết như vậy,
lúc đầu không nên tới cửa hàng kia.Vừa nghĩ tới bộ dạng một ngón tay giơ lên của
lão bản, hắn lại càng thêm tức giận.
“Chẳng lẽ đây chính là lời các sư huynh thường hay nói, chuyện về con
dê béo ??”
Hắn bên trong Vân Hải Tông, cũng từng cùng các sư huynh, sư tỷ xuống
núi lịch lãm, cũng bị lừa gạt mất tiền oan mua đắt, môn phái cũng sẽ không để ý
tới chuyện nhỏ nhặt này, để cho bọn họ tự dạy dỗ lẫn nhau. Những chuyện này Lưu
Thiện Phong cũng nghe tới không ít, bây giờ trở về nghĩ tới, không phải chính hắn
đã được cảm nhận hay sao ? Bị người khác coi là con dê béo.
“Chờ sau khi nhiệm vụ lần này hoàn thành, ta sẽ đi tới cửa hàng kia chất
vấn một phen.”
Lưu Thiệu Phong thầm nghĩ trong bụng, lấy tu vi của hắn, tự nhiên có thể
thấy được lão bản chủ của cửa hàng “ALIBABA” kia tất nhiên là một người bình
thường, gân cốt mềm nhũn, khí huyết bình thường, căn bản không có tu luyện
qua võ đạo.
Cho nên hắn cũng không có gấp gáp, nhiệm vụ trọng yếu bây giờ chính mà
tông môn nhiệm vụ.
“Lần này nhiệm vụ chính là giết chết những tên còn sót lại của dư âm
Hoàng Tuyền Tông. Theo tình báo của môn phái, Thành Vọng Giang, Thành Long Vận,
Thành Trấn Hải, cũng mấy phụ cận thành gần đây có xuất hiện dư nghiệt của Hoàng
Tuyền Tông.”
Hi vọng lần này vận khí tốt ! Hoàng Tuyền Tông là một đại phái ma
đạo mấy trăm năm trước, mà công pháp Ma môn đa phần là tà ác, Hoàng Tuyền Tông
cần phải bị diệt trừ. Môn phái này lấy máu người Luyện Khí, bổ ích tự thân, hơn
nữa làm việc lớn lối, động một chút là tàn sát thôn xóm, có thể nói không có việc
ác gì không làm.
Chỉ là bất quá Hoàng Tuyền Tông ban đầu rất là cường đại, Tông chủ
Hoàng Tuyền Tông được xưng là - Hoàng Tuyền Thánh nhân, quá đủ để trấn áp tất cả
mọi cường giả trong một thời đại.
Đáng tiếc Hoàng Tuyền Tông làm việc quá mức lớn lối, làm bậy quá sâu,
chọc cho vô số người oán giận, rốt cục bị đế quốc Thần Võ cùng rất nhiều môn
phái liên thủ tiêu diệt.
Trong trận chiến kinh thiên động địa truyền thuyết ấy, Hoàng Tuyền Tông
bị rất nhiều Thánh nhân vây sát kích giết, phân thây muôn manh, máu bắn lên tận
trời cao. Làm cho trời cao mưa liên tục chín ngày chín đêm.
Hoàng Tuyền Tông đệ tử cũng là bị chết đi rất nhiều, một số thì bỏ trốn.
Mấy trăm năm thời gian, đại đa số dư nghiệt của Hoàng Tuyền Tông cũng đã
bị diệt trừ, còn dư lại chẳng qua là hai ba con mèo con mà thôi, không đáng lo
ngại.
Mà nhiệm vụ lần này của Lưu Thiệu Phong chính là tiêu diệt dư nghiệt
còn sót lại của Hoàng Tuyền Tông hoặc là may mắn đạt được một ít pháp môn võ giả
của Hoàng Tuyền Tông.
truyenhoangdung.blogspot.com
CHƯƠNG TRƯỚC
|
CHƯƠNG SAU
|
No comments
Post a Comment