ĐẤU CHIẾN CUỒNG TRIỀU CHƯƠNG 09: NAM THIÊN SỨ
ĐẤU CHIẾN CUỒNG TRIỀU
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh
EDIT: HOANGFOREVER
CHƯƠNG 09: NAM THIÊN SỨ
Bên
trong phòng OP, Vương Trọng nhắm mắt lại, nhớ lại trận
chiến vừa xảy ra, cả trận đấu nhìn như không tệ.
Thật ra thì có rất nhiều chỗ không được hoàn mỹ cho
lắm, động tác né tránh thì vô cùng cứng ngắc, nhìn
như đứt đoạn, tâm thái không được thong dong, một
kích cuối cùng cũng có vấn đề, sở dĩ phải dùng tới
khửu tay để đánh tới đối phương đó là bởi vì
khoảng cách công kích không đủ do phản ứng chậm mất
0,2 giây, theo lý mà nói, công kích của đối phương lộ
ra rất nhiều sơ hở , theo đà công kích sẽ hiệu quả
hơn, nói không chừng không phải là bất tỉnh mà là một
kích giết luôn.
Sau
khi hoàn thành một cuộc chiến đấu, Vương Trọng đi tới
phòng trọng lực bắt đầu rèn luyện thân thể. Thân thể
Vương Trọng từ nhỏ đã mang nhiều bệnh tật cho nên
đối với Vương Trọng mà nói, rèn luyện thân thể khỏe
mạnh rất là quan trọng. Những năm gần đây, mặc dù
hồn lực vẫn vây khốn hắn, nhưng rèn luyện thân thể
vẫn luôn tiến bộ.
Ngày
tựu trường, vô luận là học sinh mới hay là học sinh
cấp cao, căn bản sẽ không có đi tập luyện, dù sao thì
mọi người vẫn đang còn đắm chìm trong dư âm của
những ngày nghỉ. Trong phòng trọng lực không có một
bóng người. Thời điểm năm nhất, trọng lực gấp đôi
đã làm cho Vương Trọng cảm giác rất nặng rồi, muốn
cố cũng khó khăn, nhưng hiện tại hắn đã đi tới trọng
lực gấp ba mà vẫn ung dung. Hồn lực xông ra bên ngoài
thân một cách tự nhiên, đối kháng với áp lực ngoại
giới thậm chí không cần ý thức Vương Trọng điều
khiển. Giá trị hồn lực của Vương Trọng mặc dù thấp,
nhưng hồn hải của hắn lại khổng lồ không một ai có
thể so sánh được.
Ở
tại trọng lực gấp ba lần huấn luyện nửa giờ, mồ
hôi Vương Trọng cũng là ướt đẵm toàn thân, thân thể
trở nên vô cùng nhẹ nhàng, khoan khoái. Mỗi một cái tế
bào ẩn chứa trong đó sức mạnh vô cùng, so với dĩ vãng
yếu ớt, vô lực thật là khác xa một trời một vực.
Vương Trọng nhìn đồng hồ, hướng về phòng trọng lực
tiếp theo đi tới, trọng lực gấp bốn lần cũng không
có ai, thân thể Vương Trọng hơi có một chút phản kháng
lại rồi, đến trọng lực gấp năm lần, thân thể trầm
xuống. Vương Trọng biết được bây giờ mới là chân
chính thừa nhận đánh giá. Cửa vừa mở ra, thậm chí có
người....
Trong
phòng trọng lực gấp năm lần đang có người đang tập
hít đất, ba động hồn lực tương đối vững vàng.Đối
phương cũng không có nghĩ đến sẽ có người bước vào
phòng trọng lực gấp năm lần này, đứng lên, đánh giá
Vương Trọng, sau đó liền lộ ra một nụ cười sáng
lan, " Xin chào học trưởng."
Mặc
dù là nam nhân, Vương Trọng cũng nhịn không được sợ
hãi, thốt lên. "Người anh em này thật quá đẹp
trai, mấu chốt không phải là vẻ đẹp của sự mạnh mẽ
mà là cảm giác thánh thiện của Thiên Sứ, đây chẳng
phải là hình tượng mà Mã Đông vẫn theo đuổi đây
sao.
"
Không có quấy rầy ngươi chứ, ta tưởng nơi này không
có ai," VươngTrọng cười nói, học sinh mới có điều
kiện thân thể kinh người như vậy. Tám, chín phần mười
đều là thiên tài.
"Không
có, không có, ta tên là Cách Lai. Kit Ty, đến từ thành Áo
Phỉ Nhĩ, là học sinh mới hệ chỉ huy, học trưởng xưng
hô như thế nào? Cách Lai đánh giá Vương Trọng, trong ánh
mắt tràn ngập tò mò.
Vương
Trọng hơi sững sờ, "Ta tên là Vương Trọng, cũng
thuộc hệ chỉ huy, thành Áo Nhĩ Phỉ, đây là một trong
thập đại thành thị thuộc Tự Do Liên Bang, làm sao người
lại chạy tới nơi này để thi?"
"
Ta đối với phù văn cảm thấy rất hứng thú, mà kỹ
thuật phù văn thì ở Thiên Kinh là tốt nhất, xem ra ta
nắm thông tin lạc hậu mất rồi, học viện Thiên Kinh
mới thật sự là ngọa hổ tàng long." Cách Lai nói,
thực lực người trước mắt này sợ rằng sâu không
lường được." Xin học trưởng chiếu cố nhiều
hơn".
Vương
Trọng dở khóc dở cười, thiên tài như vậy hắn chiếu
cố không được.
"
Không có quấy rầy người tu luyện nữa, hi vọng ngươi
ở học viện Thiên Kinh có được thu hoạch."
Học
Viện Anh hồn Thiên Kinh đúng là kỹ thuật phù văn đứng
thứ nhất, hiệu trưởng là người kí tên đầu tiên
trong văn kiện của Tự Do Liên Bang, không ít thiên tài
của các thành thị khác thi vào nơi này chính vì điều
này mà tới.
Vương
Trọng đóng cửa lại, bên trong Cách Lai vẫn duy trì nụ
cười thản nhiên, xem ra là hắn có quá mức coi trọng
đối phương rồi, bỗng nhiên lúc này nụ cười Cách Lai
đọng lại,..... "Làm sao có thể???"
Ở
trong phòng trọng lực gấp năm lần, hắn thủy chung vẫn
luôn duy trì hồn lực ba động ở cường độ cao để
bảo vệ thân thể, nhưng mà người kia vừa mới......
Vương
Trọng đã trở lại ký túc xá, tắm nước lạnh một
cách sảng khoái, trong túc xá Mã Đông cũng không có ở
lại, người anh em này, một năm cũng chỉ ở có ba, bốn
lần. Nhìn phòng một lát, Vương Trọng ngã đầu đi nằm
ngủ, mang theo tinh tế tiếng ngáy, nằm ngủ một cách
ngon lành.....
Truyện
được đăng tại http://truyenhoangdung.blogspot.com.
Do Hoangforever edit. Chân thành cảm ơn các bạn đã tới đọc.
Sáng
ra, Vương Trọng đã bị đánh thức dậy bởi tiếng
chuông điện thoại.
"Vương
Trọng, Vương Trọng, ngươi đang ở đâu? Mau tới quảng
trường,Nhanh lên, nhanh lên, hôm nay là thời khắc mấu
chốt liên quan tới vận mệnh của Kỳ Ba Xã chúng ta
rồi!" Bạn học Mã Đông âm thanh vô cùng cao vút,
tràn đầy dục vọng chiến đấu.
Thiên
tài xuất chúng Ê Mi Ly gia nhập liên minh đã làm cho hắn
cực kỳ tự tin... Biểu hiện của Mã Đông hoàn toàn
bộc phát, sáng sớm đã chiếm vị trí rất tốt, hôm nay
là ngày chiêu mộ cuối cùng, một khi bắt đầu đi học,
hội học sinh sẽ bình phẩm tư cách của xã đoàn, bình
thường có thể sẽ bỏ qua cho bọn hắn, nhưng lần này
bị ma nữ Mi La My săm soi, nếu như không đủ nhân số
chắc chắn sẽ bị giải tán.
Bọn
hắn bây giờ còn thiếu một người, thời gian một ngày,
làm thế nào chăng nữa cũng phải chiêu mộ được.
Chờ
Vương Trọng tới nơi, ở quảng trường đã tấp nập
người đi lại rồi.Trải qua thăm hỏi một ngày, học
sinh mới không có xã đoàn sẽ là mục tiêu của bọn
hắn.
Vấn
đề là, các xã đoàn khác đã đầy người vây xung quanh
bọn hắn, mà vị trí của Kỳ Ba Xã bọn hắn có thể
giăng lưới bắt chim trước được.
Mã
Đông buồn bực ngồi ở chỗ đó, chỉ có to con Ba Luân
đang gào lên chiêu mộ.
"
Có biến rồi, lúc trước có thể mười phần thành công,
lúc này giống như bị dính bẫy vậy"
"Hèn
hạ, vô sỉ, khinh người quá đáng!" Mã Đông tức
giận nói, " Mi La Mi lão bà bà này!"
Ai
cũng biết Hoa hồng màu đen muốn Ê Mi Ly, Kỳ Ba Xã nhất
định là giải tán, người nào vào lúc này gia nhập Kỳ
Ba Xã, chính là đối nghịch với xã đoàn Hoa Hồng màu
đen.
Vương
Trọng hơi sững sờ, " Ê Mi Ly đâu?"
"Nói
là có một khảo nghiệm, Vương Trọng, ngươi nói làm sao
bây giờ, nếu không ta đi tìm Mi La Ly cao kều kia nói
chuyện một chút, làm cho nàng đem Kỳ Ba Xã chúng ta gộp
lại." Mã Đông nói.
Vương
Trọng lắc đầu, " Còn thiếu một người, ta không
tin Kỳ Ba Xã chúng ta không chiêu mộ được."
Một
giờ sau, Vương Trọng cùng Mã Đôn lần nữa ý thức được
sự chênh lệnh sức mạnh của hai xã đoàn. Không có một
ai tới nơi này." Vương Trọng yếu thì chịu thui, đắc
tội với xã đoàn Hoa hồng màu đen, cuộc sống của
chúng ta cũng không dễ chịu, lại nói nam nhân không so đo
với nữ nhân, nhường các nàng một chút vậy!"
Vương
Trọng lắc đầu, Mã Đông thở dài, người anh em của
hắn nhìn giống như hiền lành, nhưng thật ra rất kiên
cường.
"Các
ngươi chính là Kỳ Ba Xã xã đoàn?" đúng lúc này
bỗng nhiên xuất hiện trước Kỳ Ba Xã hai người.
Mã
Đông vội vàng đứng dậy, nhưng vừa nhìn dấu hiệu
trước ngực của đối phương đã thấy lạnh gáy rồi,
hai người này là thành viên của xã đoàn Sa Tăng Hào
Hoa, một trong tứ đại xã đoàn, phân viện chiến sĩ xã
đoàn mạnh nhất.
"Các
người có chuyện gì không? Ta chính là xã trưởng Mã
Đông."
Một
người có vóc dáng hơi cao,trên người toát ra một tia
ngạo khí, cười nói," Ta là Lục Chiến Thiên một
trong những thành viên của xã đoàn Sa Tăng, hãy cho Ê Mi
Ly gia nhập xã đoàn Sa Tăng chúng ta, hai chúng ta sẽ nợ
các ngươi một cái nhân tình."
Mã
Đông dĩ nhiên có nghe qua về Lục Chiến Thiên, đây là
phó xã trưởng của xã đoàn Sa Tăng, thế nhưng mà cũng
vì Ê Mi Ly mà tới.Hắn không phải là tới cướp người
của Kỳ Ba Xã ư, đây chẳng phải là ngọa vô đơn chí
ư.
Mã
Đông nhìn tình hình phía trước mà thầm oán giận, hắn
có thể đối với mỹ nữ thỏa hiệp, nhưng đối với
nam nhân lại chẳng có chút nào hứng thú." Không
được, Ê Mi Ly không có hứng thú gia nhập xã đoàn Sa
Tăng của ngươi.
Lục
Chiến Thiên không nghĩ tới Mã Đông từ chối thẳng
thừng, người chung quanh rất nhiề nên hắn cũng không
dám làm càn, hắn chỉ dám quắc mắt nhìn trừng trừng
vào Mã Đông, " Ngươi xác định?"
No comments
Post a Comment