ĐẤU CHIẾN CUỒNG TRIỀU - CHƯƠNG 05: ANH RUỘT Ở CHỖ NÀY A!



ĐẤU CHIẾN CUỒNG TRIỀU


Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh

EDIT: HOANGFOREVER

CHƯƠNG 05: ANH RUỘT Ở CHỖ NÀY A!

Toàn thân Simba hưng phấn, hai chân mở rộng , ngón tay chỉ lên bầu trời, nhảy vọt lên trên,  hét lớn một tiếng: "LUCKY!"

Nhưng mà Tiểu Sửu ở trong không trung , thân hình không ngừng thu nhỏ lại, không ngừng thu nhỏ lại, rồi đến chỉ còn lại cỡ bằng bàn tay, từ trên không trung rớt xuống, Hi Mệnh Luân Bàn biến mất, không gian biến thành một màu Hắc Ám đơn thuần.

Vương Trọng khôi phục hành động, trực tiếp vọt tới, nâng Simba đang  hấp hối lên, cắn thật chặt răng , "Ngươi tên hỗn đản này, ta không muốn cái lễ vật chết tiệt này , ngươi lập tức biến lại như cũ cho ta!"

Nho nhỏ Simba run rẩy cái mũi, "Bằng hữu. . .
hữu, đây là thứ cuối cùng ta có thể giúp được ngươi. . ."

Tay muốn sờ lên mặt Vương Trọng, nhưng lại vô lực rơi xuống, "Ta mệt mỏi quá! thật là khó chịu! Bằng hữu, chúng ta vĩnh viễn muốn. . .Đừng. . ." Simba chậm rãi nhắm mắt lại.

Vương Trọng rốt cục nhịn không được, nước mắt từng giọt tuôn rơi. Gần hai tuổi, hắn nằm ở trên giường bệnh cắn răng chịu đựng những đau đớn giống như xương cạo, nhưng hắn không có khóc, nhưng mà bây giờ, mười năm làm bạn với hắn . . .

Vương Trọng cắn thật chặt răng, lần đầu tiên cảm nhận được sự bất lực cùng phẫn nộ.

. . . Ồ. . . Là ảo giác ư, Simba giống như đang nhìn lén hắn? ? ?

. . . Không phải ảo giác, nho nhỏ Simba đang nằm trong lòng bàn tay Vương Trọng cười trộm khúc khích. . .

Cái này. . . Gia hỏa này lại đem chính mình lừa gạt cho khóc! ! !

"Ngươi. . ." Nước mắt lưng tròng Vương Trọng lẩm bẩm nói.

Bị Vương Trọng phát hiện, Simba vội vàng ngồi dậy, "Khục khục, a Vương Trọng , đừng, đừng, ta chỉ trêu đùa chút xíu, ngươi nhìn xem ta đã đủ thảm được rồi, . . . Ối, ối, A , a, chúng ta nói đạo lý có được không? Tiểu hài tử, đừng véo cái mũi của ta! ! !"

A a a a ...........~~~~~~~

Vào sáng sớm ngày hôm sau. “Mười điểm.” Vương Trọng sửng sốt một chút, hắn dĩ vãng đều là sáu điểm, đêm qua ngủ rất là mệt mỏi, chưa bao giờ bị như vậy.

Simba, Simba đâu?

Vương Trọng gãi gãi đầu, Simba cuối cùng vẫn khởi động cái quỷ gì gọi là Luân Bàn. Ở tại thời điểm Hi Mệnh Tiểu Sửu gây ra Hồn Hải chỉ bằng lòng bàn tay, vì cưỡng ép khởi động Hi Mệnh Luân Bàn làm cho hắn bỏ ra cái giá không nhỏ nên đã lâm vào ngủ say, nói không chừng còn mất cái mạng của hắn, tiếp theo là xem hắn như thế nào là được rùi.

khe hở phong ấn bị cường ngạch nên có chút lớn hơi so với mọi khi, tuy nhiên giá trị đã tăng lên tới 50, dù thế nhưng mà đối với Vương Trọng mà nói, ý nghĩa hoàn toàn bất đồng !

. . . “Đây là cái mùi gì vậy”? ? ?

Trong phòng một cỗ mùi lạ bốc lên, thiếu chút nữa đem Vương Trọng dìm chết. Trên ga giường, một vũng nước sao với màu bùn đất giống nhau, so với nước bùn sũng giống nhau. Vương Trọng vội vàng mở cửa sổ ra. “Đây tuyệt đối không phải do mình đái dầm, tuyệt không phải...”.

Tinh thần sảng khoái. Mặc dù nói, hồn lực vẫn như cũ không quá ổn định, thế nhưng Vương Trọng có thể cảm giác được, trong thân thể tuôn ra sinh cơ bừng bừng .

Hưng phấn mở cửa ra, ngửi thấy mùi cơm chín, bụng liền sôi lên ùng ục , trên bàn bữa sáng phong phú đã dọn xong , còn có một tờ giấy trên bàn.

"Tiểu Trọng, từ hôm nay trở đi, ngươi chính thức trở thành một nam tử hán rồi, hãy làm những gì mình thích,cái thế giới này, mỗi một con đường đều do người quyết định. . . Ta mang gì Tuyết Lỵ của người đi  tuần trăng mật đây.  Ngươi cũng biết, gì Tuyết Lỵ của người, người theo đuổi quá nhiều, gần đây tài nấu nướng của ta sắp không thỏa mãn được nàng.Ài, Lão bà là lớn nhất!  Chiến đấu nào!  Chàng trai, ngươi rất giỏi.

Vương Trọng buồn cười, giá trị của Vương thúc thúc không đủ, cần  phải có Hậu Thiên bổ sung một phát. Những năm này, thật sự vất vả cho hai người rồi. Hắn cũng sẽ cố gắng, chuẩn bị cho hai người một phần kinh hỉ bài thi sắp tới.

Ăn xong điểm tâm, Vương Trọng chạy như điên đến trường học. Đây cũng là một loại rèn luyện. Dù sao hôm nay cũng không có lớp, phải nghĩ biện pháp đem Kỳ Ba Xã chiêu nạp thêm người. Trên đường đi, Vương Trọng cảm giác được thế giới hoàn toàn bất đồng, bước chân nhẹ hơn,nhanh hơn, chung quanh hết thảy đều rõ ràng, tựa hồ hắn có thể cảm nhận được thực vật hô hấp.

Đáng tiếc Vương Trọng không có soi gương, trước kia mắt hắn suy yếu ,đục ngầu giống như màu biển sâu .

Mới vừa đến chỗ ngồi, nhìn Mã Đông cùng một cái tráng hán dốc sức liều mạng thét to, xem ra thằng này chính là tiểu oa nhi đáng thương  bị Mã Đông lừa dối.

"Ba Luân, thần tượng của ngươi đến rồi, đây chính là phó xã trưởng Kỳ Ba Xã Vương Trọng của chúng ta." Mã Đông nói ra.

Ba Luân lập tức đi tới, vội vàng cúi đầu, chỉ là khi hắn cúi đầu, khí thế có chút bức người, " Xin chào Học trưởng , ta là Ba Luân.
Cách Tư Tháp, thành viên mới Kỳ Ba Xã , kính xin học trưởng chỉ giáo nhiều hơn ."

BẠN ĐANG ĐỌC TRUYỆN TẠI https://truyenhoangdung.blogspot.com/ EDIT BỞI HOANGFOREVER. CHÂN THÀNH CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐẾN XEM. 
  Vương Trọng dở khóc dở cười, ai chỉ giáo còn chưa biết được , xem dáng người Ba Luân, chỉ sợ đặt trong học viện chiến sĩ cũng thuộc về ưu tú. Một bên Mã Đông nháy mắt ra hiệu, tựa hồ muốn nói, ta có phải hay không rất tài giỏi.

Có thêm một thành viên mới như là Ba Luân, cũng không có cải thiện được danh tiếng xấu của Kỳ Ba Xã, bọn hắn đem ra so sánh với các đoàn xã khác kì thật ít đến đáng thương. Các đoàn xã khác thì trăm hoa đua nở, sư huynh anh tuấn, sư tỷ xinh đẹp, thanh cao. Tờ giới thiệu về xã đoàn, phía dưới là từng dãy thành tích của mỗi xã đoàn,Kỳ Ba Xã không có gì hết, cũng chỉ có Ba Luân ngốc như vậy nên mới có thể bị lừa gạt.

Bỗng nhiên, ở góc kia, các học sinh náo nhiệt hẳn lên, một đám người hướng phía đông lao tới , "Học tỷ Na Ta Sa !"

"Đúng rùi, học tỷ Na Ta Sa! Hoa hồng màu đen Na Ta Sa cùng Mi La mi học tỷ đến rồi!"

Vương Trọng cùng Mã Đông, hai mặt nhìn nhau, chỉ có thể cười khổ lắc đầu. Cái này, không có biện pháp nào, Na Ta Sa năm thứ nhất nhập học đã là nhân vật phong vân, phân viện chỉ huy thiếu nữ thiên tài. Tương truyền rằng là cháu gái của hiệu trưởng. Hoa hồng màu đen là một trong 4 đoàn xã mạnh nhất học viện. Năm thứ nhất vào xã, đã đảm nhiệm chức phó xã trưởng. Năm nay bởi vì nguyên xã trưởng tốt nghiệp, Na Ta Sa sẽ đảm nhiệm xã trưởng. Hiện tại khí thế hoa hồng màu đen càng ngày càng đi lên.

So về khí độ con người, trong học viện, thật sự không có người nào có thể cùng Hoa hồng màu đen so sánh được.

"Đáng ghét, có cái gì đặc biệt hơn người, một ngày nào đó, Kỳ Ba Xã sẽ trở thành Đại Xã đoàn thứ năm !" Mã Đông ganh gét mạo hiểm nói ra, nghe nói hắn nhiều lần bị cự tuyệt khi muốn xin vào Hoa hồng màu đen, nên mới có ý nghĩ sáng lập ra Kỳ Ba Xã .

"Này, người Kỳ Ba Xã đâu?  Bổn đại tiểu thư muốn sát nhập xã!" Một âm thanh thanh thúy vang lên.

Ba người Vương Trọng vội quay đầu lại, một cái nữ tử xinh đẹp  tóc ngắn màu vàng xuất hiện trước mắt mọi người, vóc dáng tuy không cao, nhưng tỉ lệ phi thường cân đối, đôi mắt linh hoạt,có thần. Mã Đông há to miệng, . . . “Nàng như thế nào sẽ xuất hiện ở chỗ này”?

Nữ tử cười đi tới, Mã Đông kinh hỉ, hai tay mở ra , sau đó nữ tử đi theo Mã Đông tiến tới ôm Vương Trọng một cái rất là nhiệt tình, "Vương Trọng ca ca, đã lâu không gặp, còn nhớ Ê Mi Ly không !"

Vương Trọng xấu hổ,  đưa tay ôm, "Ai có thể quên Ê Mi Ly đáng yêu cơ chứ, chỉ là ngươi như thế nào lại tới nơi này?"

Một bên Mã Đông bất mãn vô cùng,  kéo cổ áo Ê Mi Ly , "Tiểu nha đầu, nhìn rõ ràng, ta mới là biểu ca của ngươi !"

Ê Mi Ly liếc mắt Mã Đông, "Mã Đông  không làm việc đàng hoàng ,cậu ta nói,đừng cho ta học theo ngươi !"

Vừa nhắc tới cha chính, Mã Đông đã kinh sợ rồi, chợt nhớ tới một vấn đề, "A, ngươi như thế nào lại tới nơi này?"

"Anh bị Ngốc à, Em chính là tân sinh được đặc cách vào Anh Hồn Học Viện Thiên Kinh !" Ê Mi Ly kiêu ngạo, hếch lên bộ ngực nhỏ còn chưa phát dục, bộ dáng kia nhìn thoáng qua thật là đáng yêu.

"Trời ạ, ngươi thuộc tính hồn lực phát triển 9.2 ,kèm theo dị năng hỏa diễm, vậy mà đến chúng nơi của chúng ta. Thành Mungo vị trí cao hơn rất nhiều so với chúng ta, các ngươi chắc muốn hiệu trưởng thành Mungo khóc ngất đi rồi." Mã Đông cười nói, cái này là gọi là trời trợ giúp, Ê Mi Ly là bất luận ở nơi nào đều là thiên tài mà mọi Anh Hồn Học Viện đều muốn cướp đoạt.

No comments

Powered by Blogger.