TRUYỆN NGÔN TÌNH - BỘ BỘ KINH TÂM CHƯƠNG 121
BỘ BỘ KINH TÂM
Tác giả: Đồng Hoa
Dịch: Đào Bạch Liên (Alex)
Nguồn: blog.daobachlien.com
Thể loại: Kiếm hiệp, Xuyên việt
CHƯƠNG 121:
"Xảo Tuệ, chúng ta ra ngoài dạo một chút
đi."
Ta không muốn tiếp tục suy nghĩ, muốn cho lòng mình nhanh chóng thoát
ra khỏi đống rối ren. Xảo Tuệ cười nói:
" Sắp tới giờ dùng bữa rồi, không bằng
chờ đến lúc ăn xong, ta cùng tiểu thư tản bộ vậy."
Ta vừa ngồi dậy từ trên
giường vừa nói:
" Cứ đi một lúc rồi tính sau."
Xảo Tuệ vội vã giúp ta
đi giày, tiện tay cầm một chiếc áo choàng xanh nhạt, trên áo có một gốc hồng
mai được in nhuộm bằng bút pháp thuỷ mặc.
Xảo Tuệ đỡ ta thong dong đi một lúc, vốn tưởng rằng
gió nhẹ hoảng hôn tháng tư có thể cho tâm hồn mình khoan khoái hơn, nhưng trong
lòng càng lúc càng thấy không yên,, tựa như trong gió chiều hiu hiu thổi tất cả
đến chỉ là sợ hãi. Đột nhiên xoay người quay về hướng Dưỡng Tâm điện. Xảo Tuệ
nói:
" Không bằng nghỉ ngơi một lúc rồi hãy trở về ."
Ta nói:
" Ta không mệt lắm mà."
Xảo Tuệ
cũng không nhiều lời, bước nhanh theo ta. Cao Vô Dung canh giữ ở bên ngoài Đông
noãn các thấy ta liền hành lễ thỉnh an, bên trong mơ hồ truyền đến tiếng nói,
ta khẽ hỏi:
" Ai ở bên trong vậy?"
Cao Vô Dung trả lời:
" Thập Tam
gia. Có cần nô tài bẩm báo không ạ?"
Ta đang muốn gật đầu, giọng nói từ
bên trong đột ngột lớn lên.
Dận Chân nói:
" Lão Bát còn chưa tuân chỉ
sao?"
Thập Tam nói:
" Vẫn chưa! Hoàng Huynh , Bát phúc tấn mặc dù có tội,
nhưng dù sao cũng được Hoàng a mã năm đó sắc phong, hơn nữa ở bên Bát ca nhiều
năm lại có Hoàng vượng, liệu có thể đổi sang hình phạt khác được không?"
Dận
Chân nói:
" Ý trẫm đã quyết. Đệ đi xem xem lão Bát có tuân chỉ hay không
đi?"
Thập Tam kêu lên một tiếng:
" Hoàng huynh"
Dận Chân cũng
không nói thêm nữa. Tiếng nói lại dần dần thấp xuống.
Ta nhìn Cao Vô Dung lắc đầu nói:
"Hoàng thượng
cùng Thập Tam gia đang nghị sự, ta sẽ không đi vào quấy rầy nữa."
Nói xong
xoay người bước đi. Đợi đến khi đi ra rồi, bàn tay mới không ngừng run run, Xảo
Tuệ cuống lên:
" Tiểu thư chúng ta quay về nghỉ ngơi đi!"
Ta giữ tay nàng,
ý bảo nàng đừng nói nữa.
Hai người lẳng lặng đứng từ một nơi bí mật gần đó, sắc
trời đã tối đen, Thập Tam cúi đầu, lê bước chân đi ra. Bởi vì hắn khắp người bị
phong thấp, khớp xương thường xuyên chịu đau nhức. Dận Chân đặc biệt cho phép
kiệu của hắn tuỳ ý tiến cung.
Ta khẽ dặn Xảo Tuệ:
" Ngươi đi về trước đi,
ta muốn nói cùng Thập Tam gia mấy lời"
Xảo Tuệ do dự một lúc mới gật đầu.
Thập Tam đang muốn lên kiệu, nhìn
thấy ta ở phía sau, vội bước lại nói:
" Sao không ở trong phòng nghỉ ngơi
chứ, đứng ở chỗ này để bị trúng gió hay sao?"
Ta hỏi:
" Hoàng thượng hạ
chỉ gì vậy?"
Thập Tam im lặng một lúc nói:
" Lệnh cho Bát ca bỏ vợ."
Ta che miệng kinh hãi kêu lên:
" Không!"
Nắm chặt tay Thập Tam hỏi:
"Bát
ca đã làm rồi sao?"
Thập Tam nói:
" Hôm qua mới hạ chỉ, hôm nay ta tiến
cung thì Bát ca còn chưa tuân chỉ. Hiện tại thì không biết ."
Ta lập tức bước về hướng Dưỡng Tâm điện, bước được
vài bước, lại quay về phía Thập Tam :
" Không thể để Bát gia bỏ Bát phúc tấn,
sẽ có người chết đó. Ngươi đi ngăn cản Bát gia, ta đi cầu xin Hoàng thượng."
Nói xong xoay người bước đi, đi được vài bước, lại quay lại nói:
" Không được
. Nếu Bát gia ý chí đã quyết. hắn sẽ tuyệt đối không để ý đến ngươi, có khi còn
cho rằng ngươi là " mèo giả từ bi khóc chuột." Đem ta ra cung
đi."
Thập Tam trợn tròn mắt:
" Ngươi làm sao có thể
ra cung chứ?"
Ta không đợi hắn trả lời, đã bước vào trong kiệu,
" Đầu
tiên, kiệu của ngươi rất lớn, ngồi hai người cũng không có vấn đề. Thứ hai, nếu
thực sự bị người ta tra hỏi, trên người ta có ngọc bài của Hoàng thượng, trước
đây cũng từng ra cung, hơn nữa có Thập Tam gia, đệ đệ được hoàng thượng vô cùng
sủng ái ở bên, lừa dối đám thị vệ tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì ."
Thập Tam đứng ở bên ngoài kiệu vẫn không nhúc nhích,
chỉ chằm chằm nhìn ta, ta nhíu mày nói:
" Thập Tam gia là quyết định vứt ta
xuống kiệu sao? Năm đó cùng ôm nhau cưỡi chung một ngựa, hôm nay thì kiệu lớn
như vậy cũng không dám cùng ngồi sao?"
Thập Tam bỗng lắc đầu cười rộ
lên.
" Cùng ngươi điên rồ thêm lần nữa vậy! Cùng lắm là bị Hoàng huynh
trách phạt!"
Nói rồi bước vào trong kiệu.
Ta nhìn Thập Tam cười nói:
" Ngươi giục bọn họ
đi,phải đi nhanh một chút."
Thập Tam bèn căn dặn cho người hầu mau chạy, lại
xoa dịu ta nói:
" Ra cung, chúng ta liền đổi xe ngựa, sẽ tới kịp
thôi."
Ta nói:
" Ngày hôm nay thần trí ta vẫn không yên, lúc này lại
càng thêm lo lắng."
Thập Tam yên lặng một hồi, nói:
" Không có việc gì
đâu. Đến thái tử bị phế còn có thể phục lập, cho dù thực sự bị bỏ, cũng còn có
cơ hội để xoay chuyển."
Ta lắc đầu nói:
" Ngươi không biết tình cảm mà
Bát phúc tấn giành cho Bát ca, huống hồ tính tình nàng lại cương liệt. bất cứ
việc gì cũng theo hướng cực đoan."
Nói rồi che miệng không muốn nghĩ nữa.
Cỗ kiệu thuận lợi ra cung, xe ngựa phi nước đại chạy
tới Liêm thân vương phủ, Thập Tam đỡ ta xuống xe, gã sai vặt ở bên đã sớm bước
lên gõ cửa.
" Vương gia nhà ta cầu kiến."
Thị vệ đứng canh dập đầu
hành lễ với Thập Tam, vẻ mặt đau buồn đáp lời
" Hôm nay Vương gia đã sớm dặn
rằng, ai cũng không gặp, Vương gia trở về đi ạ."
Ta không chờ Thập Tam trả lời. lướt qua thị vệ đi
vào, thị vệ muốn ngăn lại , Thập Tam cũng bước theo vào, vừa quát lớn,
"Ngu ngốc! Chúng ta mà ngươi cũng dám chặn sao"
Thị vệ e ngại oai phong của
Thập Tam,biết không dễ ngăn trở, đám người đồng loạt quỳ xuống che trước mặt
chúng ta nói:
" Chủ tử có dặn dò, chúng nô tài phải nghe theo, nếu Vương
gia kiên quyết muốn vào, tiểu nhân cũng không dám ngăn Vương gia kim ngọc chi
khu, nhưng lại không thể làm tròn phận sự, cũng chỉ còn con đường tự sát mà
thôi."
Ta nhìn Thập Tam sững sờ đứng trước cửa.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment