THẦN ẤN VƯƠNG TỌA - CHƯƠNG 25 - ĐƯỜNG GIA TAM THIẾU - TRUYỆN TIÊN HIỆP
THẦN ẤN VƯƠNG TỌA
Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu
Thể loại: Truyện tiên hiệp
CHƯƠNG 25: NHẬP TRÀNG QUYỂN CÙNG TRANG BỊ (3)
Trần Thần lựa chọn bất đồng quan điểm
một chút, một khải giáp nhẹ thuộc tính hỏa cùng một đôi trường đao hỏa thuộc
tính. Một khi lấy linh lực kích thích, trên người bốc lên một ngọn lửa, mang
theo hỏa thuộc tính công kích. Làm hắn cuồng chiến sĩ được tăng phúc trên diện
rộng.
Long Hạo Thần chọn lựa cũng là một
thân khải giáp nhẹ được chế tạo từ tinh thiết và hợp kim bạc dát mỏng, chủ yếu
bao trùm nửa người trên cùng với khuỷu tay, đầu gối và các đốt ngón tay. Khôi
giáp hiện lên màu bạc tối, nhìn qua không thu hút, nhưng phía trên lại mang
theo hơi thở nhàn nhạt quang minh ba động.
Quang thuộc tính phụ ma nếu so với những
thuộc tính khác khó khăn một chút, vì vậy, hắn ngay cả mũ trụ cũng không có,
mang vào quang thuộc tính thì không thể nào cường thịnh. Có một chút lực phòng
ngự, dừng lại nhẹ nhàng.
Sau đó, hắn chọn lựa hai thanh trọng
kiếm,trong những trang bị này, quang minh thuộc tính phụ ma trọng kiếm chỉ có một
thanh, cho nên, chuôi trọng kiếm thứ hai chọn lựa chính là hỏa thuộc tính.
Hai thanh trọng kiếm tạo hình cùng
Kỵ Sĩ kiểu trọng kiếm không khác gì nhau, chế tạo trên thân kiếm khắc chữ vào
nhưng không có hoa văn ma pháp, trong thân kiếm còn có một khối tinh hạch tứ
giai ma thú. Trọng kiếm đều tầm hai mươi đến hai mươi lăm kí lô. Đối với linh lực
bên ngoài chừng hai trăm đối với Long Hạo Thần mà nói,khối lượng như vậy không
đáng kể chút nào.
Lâm Duẫn Gia có chút ngạc nhiên nói
:
"Long Hạo Thần, ngươi không phải là thủ hộ Kỵ Sĩ sao? Tại sao lại lựa chọn
hai thanh trọng kiếm?"
Long Hạo Thần có chút không ý tứ
nói :
"Tấm chắn ta đã có, bây giờ thêm một thanh kiếm dự bị nữa. Không thể
sao?"
Lâm Duẫn Gia khẽ mỉm cười, nói :
"Dĩ nhiên có thể."
Lý Ngạo Khiếu nói :
"Sau khi
trở về các ngươi làm quen một chút với trang bị của mình, sáng mai lên đường, nếu
như hoàn thành bàn cuốn nhiệm vụ, giám sát sử sẽ trực tiếp mang các ngươi đi tới
liên minh trước. Hạo Nguyệt Thành chúng ta cũng sẽ có người đến trước liên mình
an bài trước chỗ nghỉ cho các ngươi."
"Dạ."
Quay về chỗ ở, Lý Hinh dặn dò Long
Hạo Thần nghỉ ngơi thật tốt sau đó cũng đi trở về. Long Hạo Thần lấy ra năm cân
cá khô mua bên đường cho song đầu tích dịch, rồi không thể nhịn được nữa đem
trang bị vừa có được mặc thử.
Giáp nhẹ trên người, hắn lập tức cảm
giác được, thân thể của mình chung quanh quang nguyên tố tựa hồ tăng cường,
theo bản năng vận chuyển nội linh lực. Giáp nhẹ nhộn nhạo lên một tầng đạm kim
sắc quang mang, mặc dù không thể gia tăng kỹ năng khi linh lực Long Hạo Thần
tiêu hao nhưng vô luận công kích, phòng ngự, đều có chỗ tăng cường.
Hơn nữa mấu chốt chính là khôi giáp
này thập phần nhẹ nhàng, không ảnh hưởng tới hành động của Long Hạo Thần.
Về phần đôi đại kiếm đối với hắn
thì càng thêm kích thích , linh lực thúc dục, trên hai thanh đại kiếm đều có
quang mang phun ra nuốt vào liên tục, nhất là cùng hắn thuộc tính tương hợp, kiếm
quang có thể phụt lên ra một xích kim quang nhận nhàn nhạt, hỏa kiếm ở thuộc
tính tăng phúc hơi ít, nhưng không bài xích kim quang, thần Thánh Quang minh
linh lực rót vào , ít nhất có thể phát huy ra tám phần mười lực công kích.
Long Hạo Thần đại khái phán đoán một
chút, một thân trang bị như thế này thì lực chiến đấu của mình ít nhất có thể
tăng một thành trở lên. Hơn nữa mai giới chỉ, hắn có thể tùy thời để tay trái dụng
kiếm hoặc tấm chắn, cũng là tương đương thủ hộ Kỵ Sĩ cùng trừng phạt Kỵ Sĩ cùng
lúc.
"Hạo Thần."
Bên ngoài cửa
truyền tới một thanh âm lạnh như băng.
"Lão sư."
Long Hạo Thần
bước lên trước mở cửa, đem Dạ Hoa đón vào.
Hạo Nguyệt đang gặm khô cá thấy Dạ
Hoa đi vào, có chút bất thiện hướng hắn ô ô kêu hai tiếng, tựa hồ còn vì chuyện
ban đầu mang chút thù đây.
Long Hạo Thần đưa Lão sư dẫn tới
phòng trong, Dạ Hoa đánh giá khải giáp trên người hắn, nói :
"Hạo Nguyệt
Thành coi như đại phóng. Bất quá, một Linh Ma cấp trang bị cũng không có sao?
Thật đúng là phân biệt đối xử."
Long Hạo Thần mỉm cười nói :
"Có thể có một thân ma pháp trang bị đã là kinh hỉ ngoài ý muốn. Lão sư
ngài không phải đã nói, một gã cường giả chân chính không cần lệ thuộc vào ma
pháp trang bị ."
Dạ Hoa hừ một tiếng, nói :
"Đó
là thời điểm dạy ngươi, hiện tại không giống, Liệp Ma đoàn thi tuyển không chỉ
là một mình ngươi tranh tài, có thể nói căn bản là một cuộc chiến tranh. Làm
không tốt sẽ mất mạng."
Long Hạo Thần nói :
"Lão sư,
ngài đối với ta không tin tưởng sao?"
Dạ Hoa nói :
"Có lòng tin là một
chuyện mà phòng ngừa chu đáo lại là một chuyện khác. Ngày mai các ngươi phải
lên đường, ta cũng vậy đi Thánh điện liên minh trước, ở nơi đâu đó chờ ngươi tới
tham gia đang cuộc thi. Cái này cho ngươi."
Vừa nói, Dạ Hoa bỏ bao cổ tay
màu bạc ra.
Bao cổ tay này chỉ nhìn bề ngoài
thì tựa hồ rất bình thường, nhưng màn đêm buông xuống , Long Hạo Thần kinh ngạc
nhìn bao cổ tay bên trong màu vàng nhạt , có ít nhất trên trăm viên bảo thạch
màu hoàng kim to nhỏ tạo thành.
Đối với chế tạo trang bị Long Hạo
Thần cũng không lành nghề, nhưng cho dù không nhận ra bảo thạch cũng không ảnh
hưởng đến phán đoán của hắn. Riêng là trên của hắn tản mát ra quang thuộc tính
linh lực ba động so với vài món trang bị thuộc tính mạnh hơn không ít.
"Lão sư nghèo, không có đồ tốt
cho ngươi. Linh quang hộ oản này rót linh lực vào sau có thể sinh ra một Thánh
Quang Tráo, mỗi ngày có thể kích thích ba lần. Mỗi lần có thể kéo dài một phút
đồng hồ."
Thánh Quang Tráo là Đại Kỵ Sĩ cấp bậc
thủ hộ Kỵ Sĩ phòng ngự kỹ năng, phòng ngự hiệu quả so với Linh Quang Tráo phải
mạnh hơn, hơn nữa Thánh Quang Tráo phạm vi bao trùm càng lớn, lực phòng ngự
tương ứng rớt xuống.Nhưng trọng yếu hơn. Thánh Quang Tráo còn mang vào có một
chút hiệu quả trị liệu . Là một trong những kỹ năng tốt nhất của Thủ hộ Kỵ sĩ.
Thiếu sót duy nhất chính là tiêu hao linh lực quá lớn, kích thích kỹ năng này cần
năm mươi điểm nội linh lực, mỗi một giây kéo dài tiêu hao năm điểm nội linh lực.
Bởi vậy có thể thấy được Dạ Hoa tiện
tay ném cho Long Hạo Thần trang bị trân quý đến cỡ nào. Mỗi một lần sử dụng
tương đương với tiết kiệm được ba trăm năm mươi điểm nội linh lực a! Hơn nữa mỗi
ngày còn có thể kích thích ba lần, tuyệt đối là đồ vật bảo vệ tánh mạng. Trong
Linh Ma cấp trang bị cũng được cho là trân phẩm hi hữu.
"Lão sư, cái này quá trân quý.
Ta không thể nhận."
Dạ Hoa sắc mặt trầm xuống,
"Ngại
cái gì? Không cần thì vứt đi. Ta đi về ."
Vừa nói, hắn đứng lên hướng
ngoài đi.
Long Hạo Thần vẻ mặt bất đắc dĩ nói
:
"Lão sư, ta không có ý này. Nhưng cái linh quang hộ oản này quá trân
quý, ta. . ."
Dạ Hoa đi tới cửa cước bộ dừng lại
một chút,
"Ta không có thân nhân, chỉ có một đồ đệ là ngươi."
Nói
xong câu đó, hắn hướng Long Hạo Thần phất phất tay, ý bảo hắn không cần tiễn, một
mình rời đi.
Nhìn bao cổ tay trong tay, Long Hạo
Thần trong lòng ấm áp,
"Lão sư, ta sẽ không để cho ngài thất vọng ."
Sáng sớm, cửa phía đông Hạo Nguyệt
Thành .
Nơi đây là địa phương tối hôm qua hẹn
gặp, Lý Hinh cấp năm đỉnh Hoa Hồng Độc Giác Thú đã trưởng thành, cùng Long Hạo
Thần nhắm hướng cửa đông đi tới.
Hơn hai năm, Long Hạo Thần đã không
còn bộ dáng hài tử, hắn tự ý thức không cùng Lý Hinh cưỡi một con , Nạp Lan Thứ
tặng hắn một thớt ngựa, cưỡi trên lưng ngựa cùng Lý Hinh sóng vai đi về phía
trước.
"Hạo Thần, Hạo Nguyệt tên kia
đâu ? Đã chạy đi đâu rồi?"
Lý Hinh xem mọi nơi một chút, không phát hiện
song đầu tích cả ngày kề cận Long Hạo Thần, không khỏi rất tò mò. Kể từ khi
Long Hạo Thần đem hắn mang về. tên này cơ hồ là cùng Long Hạo Thần như hình với
bóng .
Long Hạo Thần mỉm cười nói :
"Tỷ, hắn đang ở phụ cận, chờ ra khỏi thành tự nhiên sẽ hiện thân."
Lý Hinh tò mò nói :
"Ta thật cảm
thấy Hạo Nguyệt so với hoa hồng của ta còn muốn thông minh hơn. Nhưng hắn chỉ
là tứ cấp trung giai mà thôi."
Rất nhanh, tỷ đệ hai người tới đông
môn, lúc này,Trần gia huynh đệ vẻ mặt hưng phấn đã chờ ở chỗ này , Lâm Giai Lộ
còn chưa tới.
"Hinh Nhi tiểu thư, Long tiểu
đệ."
Trần Tư chủ động đi lên bắt chuyện. Đối với Lý Hinh huynh đệ bọn họ
thập phần tôn trọng , về phần Long Hạo Thần, bọn họ chẳng qua là coi là người
phụ thuộc Lý Hinh mà thôi. Dù sao, ngày hôm qua Nạp Lan Thứ cũng đã nói , Long
Hạo Thần năm nay mới bất quá mười bốn tuổi. Một hài tử mười bốn tuổi có thể có
bao nhiêu khả năng? Lý Hinh lại bất đồng, chẳng những so với bọn hắn tu vi cao
hơn, hơn nữa còn có Hoa Hồng Độc Giác Thú cường đại như vậy. Toàn thân thực lực
có thể giúp bọn hắn huynh đệ gia tăng thực lực. Kỵ Sĩ địa vị luôn luôn so với
chiến sĩ cao hơn rất nhiều, bọn họ tự nhiên cũng hi vọng quan hệ tốt cùng Lý
Hinh.
Có thể chọn lựa tới tham gia Liệp
Ma đoàn thi tuyển thì cũng là người có thiên phú xuất chúng, sắp gặp phải khảo
nghiệm, mọi người cần cùng chung tay hợp tác.
Lý Hinh hướng bọn họ gật đầu, nói :
"Lâm Giai Lộ còn chưa tới sao?"
Trần Tư mỉm cười nói :
"Còn
chưa tới thời gian. Chúng ta chờ một lát xem sao."
Lý Hinh trầm mặt gật đầu.
Trần Tư, Trần Thần hai huynh đệ tất
cả đều cỡi ngựa. Trong lúc bọn họ nói chuyện, một chiếc xe ngựa từ từ đi tới,
khi đến gần bọn họ thì dừng lại.
Màn xe vén lên, Lâm Giai Lộ từ trên
xe ngựa nhảy xuống trước, nhưng nàng lại cung kính đứng ở nơi đó, ngay sau đó,bên
trong xe ngựa có một lão giả đi xuống.
Vị lão giả này nhìn qua bộ dạng
sáu, bảy mươi tuổi, tóc hoa râm khép lại cẩn thận tỉ mỉ, mùi hương từ mái tóc
ngắn làm người trông thoáng đãng. Mày rậm mắt to, ánh mắt hơi âm lãnh, đôi môi
có vẻ nhỏ mỏng, cao ngạo cùng cao quý khí chất làm cho người ta cảm giác không
tốt khi tới gần.
Lão giả mặc ma pháp trường bào màu
xanh nhạt,dọc theo trường bào là kim tuyến bên ngoài, bản thân cũng tản ra kim
khí sáng bóng nhàn nhạt,phong nguyên tố rất tự nhiên sinh động quanh quẩn thân
thể của hắn. Cầm trong tay một cây pháp trượng dài, pháp trượng màu lục sắc,
đính một bảo thạch màu lục bạch to cỡ trứng gà.
Lâm Giai Lộ cung kính nói :
"Giám sát sử đại nhân, xin mời."
Lão giả gật đầu, nhìn nàng, ánh mắt
cao ngạo trở nên nhu hòa ,
"Đi thôi."
Lâm Giai Lộ cùng đi xuống trước
mặt đám người Long Hạo Thần.
Mọi người vội vàng xuống ngựa,
không nghi ngờ chút nào, vị lão giả này giám sát sử được Thánh điện liên minh
phái tới, là một gã ma pháp sư. Trên người hắn mặc dù không có ma pháp ba động
toát ra rõ ràng, nhưng hiển nhiên không phải là Lâm Giai Lộ có thể sánh được .
Lão giả đi tới trước mặt mọi người,
cũng không nói thêm gì, thản nhiên nói :
"Lên đường."
truyenhoangdung.blogspot.com
CHƯƠNG TRƯỚC
|
CHƯƠNG SAU
|
No comments
Post a Comment