THẦN ẤN VƯƠNG TỌA - CHƯƠNG 11 - ĐƯỜNG GIA TAM THIẾU - TRUYỆN TIÊN HIỆP
THẦN ẤN VƯƠNG TỌA
Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu
Thể loại: Truyện tiên hiệp
CHƯƠNG 11:KHẢO HẠCH CHUẨN KỴ SĨ (2)
Nguyên vốn hài tử có chút ngượng ngùng đột nhiên trở
nên lạnh lùng , ánh mắt kiên định và chấp nhất, toàn thân cũng làm cho người ta
một loại cảm giác ổn định giống như bàn thạch, vô hình trung đúng là tản mát ra
mấy phần uy thế.Nào còn chút bộ dáng của hài tử mười tuổi.
Bước lên phía, phách trảm, hoàn thành hai kỹ năng tấn
công đơn giản nhất của kỵ sỹ.
"Phịch" một thanh âm muộn hưởng, tinh thiết
kiếm hung hăng bổ vào hắc sắc thạch trụ.
"Ông" một tiếng,lam sắc quang mang nhu hòa
trực tiếp từ trên vách tường của đại sảnh thí luyện sáng lên, ngay sau đó, ở phía
trên hắc sắc thạch trụ xuất hiện mấy chữ.
"Một trăm lẻ bảy."
Linh lực một trăm lẻ bảy, vô luận là Nạp Lan Thứ hay
là Lý Hinh, vào lúc này cũng không khỏi mở to hai mắt mà nhìn. ý nghĩa của Linh
lực một trăm là đột phá đến chức nghiệp nhị giai, cho dù là một trăm lẻ bảy điểm
linh lực chẳng qua là nhị giai nhất cấp nhưng cũng là nhị giai a! Hơn nữa, ngàn
vạn lần không nên quên, Long Hạo Thần ở trong quá trình khảo nghiệm không có sử
dụng bất kỳ kỹ năng tăng phúc tự thân. Chẳng qua là thuần túy một cái phách trảm
mà thôi.
Không chỉ là bọn hắn, ngay cả bản thân Long Hạo Thần
cũng ngây ngẩn cả người. Linh lực của ta thế nhưng đã là một trăm lẻ bảy rồi
sao? Kể từ khi ở Áo Đinh Tử Điện khảo nghiệm được hai mươi lăm điểm linh lực,
đây là lần đầu tiên hắn tiến hành khảo nghiệm, lại không nghĩ rằng được kết quả
như thế này. Một năm, chỉ có một năm thời gian, linh lực của mình thế nhưng đã
đạt đến loại trình độ này. Chuẩn Kỵ Sĩ, ta thế nhưng đã là một gã Chuẩn Kỵ Sĩ .
Cảm giác hưng phấn trong nháy mắt truyền khắp toàn
thân, vào giờ khắc này, Long Hạo Thần chỉ cảm giác hết thảy cố gắng trong một
năm trước là đáng giá .
Chỉ dùng một năm thời gian để một hài tử từ linh lực
hai mươi lăm tăng lên tới hơn một trăm, đột phá đến nhị giai chức nghiệp. Mặc
dù không thể nói là Thánh Ma Đại Lục tuyệt thế thiên tài , nhưng là tuyệt đối
có thể dùng từ kỳ tích để hình dung.
Long Hạo Thần tự thân cố gắng là không thể nghi ngờ,
nhưng Tinh Vũ mỗi ngày cho hắn ngâm trong Ôn Tuyền dược thủy cùng với lúc trước
vị thích khách Thánh điện cường giả kia khai thông thập nhị chính kinh tron cơ
thể hắn cũng có tác dụng rất là lớn. Không có mỗi ngày ngâm trong ôn Tuyền dược
thủy, Long Hạo Thần làm sao có thể kéo dài tu luyện? Sợ rằng chỉ là một lần hôn
mê đủ khiến hắn nghỉ ngơi một tuần trở lên.
Một năm thời gian, đã làm kiên cố trụ cột thân thể hắn.
Nạp Lan Thứ dần dần phục hồi tinh thần lại, nhìn
Long Hạo Thần ánh mắt nhất thời xuất hiện biến hóa cực lớn, giống như là thấy
được một loại hiếm thế trân bảo,trên mặt béo mập thậm chí toát ra mấy phần nịnh
hót,
"Ngươi gọi Long Hạo Thần đúng không, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?"
Long Hạo Thần theo bản năng nói :
"Mười tuổi."
Nạp Lan Thứ cùng Lý Hinh lần nữa hít sâu một hơi, mười
tuổi Chuẩn Kỵ Sĩ? đã không thể dùng hai chữ thiên tài để hình dung nữa, phải
nói là kỳ tài mới càng thêm chuẩn xác.
"Nạp Lan điện chủ, ta coi như là thông qua khảo
hạch chứ?"
Long Hạo Thần hỏi.
Nạp Lan Thứ nói :
"Là như vậy dựa theo trình tự
khảo hạch Chuẩn Kỵ Sĩ chỉ cần linh lực đạt tới là thông qua. Nhưng lệnh sư ở
trong thư lại nói, nhất định phải để cho ngươi khiêu chiến một vị Kỵ Sĩ, Bị vị
kỵ sĩ này công kích phải kiên trì một khắc đồng hồ trở lên, nếu không sẽ không
coi là khảo hạch thành công."
Đối với cái yêu cầu này, Nạp Lan Thứ cũng cảm thấy
quá hà khắc rồi. Coi như là một gã ngũ cấp Chuẩn Kỵ Sĩ trở lên, cũng chưa hẳn
có thể ở trong tay một gã Kỵ Sĩ chân chính công kích kiên trì được một khắc đồng
hồ thời gian, huống chi là Long Hạo Thần chỉ là thiêu niên lại mới mới vừa tiến
vào Chuẩn Kỵ Sĩ
"Hảo, xin mời ngài chỉ định nhất danh Kỵ Sĩ
đi."
Long Hạo Thần vừa nói, tay trái đem một thanh tinh thiết kiếm khác lấy
ra ngoài.
"Ta tới, ta tới."
Lý Hinh cơ hồ là không
chút do dự tiến đến, thiếu niên tuấn tú trước mắt này đã đưa đến cho nàng quá
nhiều hiếu kỳ. Mười tuổi đã là Chuẩn Kỵ Sĩ, đây là khái niệm gì a? Nàng nhất định
phải thử một chút vị Chuẩn Kỵ Sĩ nho nhỏ đến tột cùng có bao nhiêu lực chiến đấu.
Nạp Lan Thứ liếc Lý Hinh một cái, gật đầu, nói :
"Chú ý phân tấc."
Lý Hinh cười nói :
"Yên tâm đi Nạp Lan thúc
thúc, ta cũng không nỡ thương tổn đến hắn a, hắn là đệ đệ ta vừa mới nhận
a."
Vừa nói, Lý Hinh cũng rút song kiếm sau lưng ra,
cùng so sánh với tinh thiết kiếm đơn giản trong tay Long Hạo Thần,song kiếm của
nàng tựu lộ ra vẻ hoa lệ nhiều, trên thân kiếm tản ra màu vàng kim nhạt sáng
bóng ,dài ba thước hai tấc,ký hiệu khắc sâu bên trong tản ra nồng nặc khí tức
thần thánh.
Lý Hinh cầm song kiếm trong tay nhìn chăm chú hướng
Long Hạo Thần ,cũng là âm thầm lấy làm kinh hãi, bởi vì khi hắn cầm vũ khí, khí
chất có biến hóa cực kỳ rõ ràng, không phải là thiếu niên ngượng ngùng trước
kia,trong vẻ lạnh lùng mang theo vài phần bén nhọn, trong mơ hồ làm cho mình cảm
nhận được mấy phần áp lực.
Nạp Lan Thứ lui về phía sau mấy bước, trầm giọng nói
:
"Bắt đầu đi."
Có hắn ở một bên làm trọng tài, hắn cũng có lòng tin
không để cho song phương tổn thương lẫn nhau.
"Tỷ tỷ, cẩn thận."
"Tỷ tỷ, cẩn thận."
Long Hạo Thần khẽ quát
một tiếng, dưới chân đã động, hắn mỗi một bước bước ra khoảng cách cũng không lớn,
mỗi một bước lại cực nhanh,triển khai kỹ năng công kích cự ly ngắn của kỵ sĩ. Mà
song kiếm của hắn thì một kiếm phía trước, một kiếm dắt ở sau lưng, cơ hồ là
trong giây lát đã đến trước mặt Lý Hinh.
Một cú đâm thẳng nhanh chóng hữu lực đâm thẳng tới vị
trí vai trái của Lý Hinh, xu thế công kích này khí thế mười phần.
Lý Hinh khẽ mỉm cười, kiếm trong tay trái không chút
hoang mang hướng về phía trước vung lên, ngăn chặn hướng Long Hạo Thần công
kích, tay phải nắm kiếm thì không vội mà phóng, nàng muốn nhìn một chút tên tiểu
tử này công kích đến tột cùng có thể đạt tới như trình độ như thế nào.
Phanh ——, không có chút nào báo trước , Long Hạo Thần
chân phải đột nhiên đạp mạnh trên mặt đất một cái, một cước này đạp mạnh đi xuống
hiệu quả đúng là làm cho công kích đang mãnh liệt đột nhiên kết thúc, thân thể
tùy thời dừng lại, đồng thời, tinh thiết kiếm đang đâm tới cũng làm động tác
thu về.Cũng để cho qua Lý Hinh đánh trượt.
Nạp Lan Thứ ánh mắt sáng lên, kỹ năng đả đoạn?
Cũng là trong nháy mắt thu hồi tinh thiết kiếm trong
tay, mủi kiếm trong nháy mắt lóe sáng, ngay sau đó, lấy tốc độ so với lúc trước
nhanh gấp đôi,nhanh như thiểm điện thứ tới, mục tiêu như cũ là vai trái của Lý
Hinh.
Thuần Bạch Chi Nhận, Đột Thứ. Hai kỹ năng của Kỵ Sĩ
cơ hồ là hoàn mỹ dung hợp ở chung một chỗ phóng thích ra. Hơn nữa còn chọn đúng
lúc khi Lý Hinh đánh trượt liền nháy mắt phát động công kích.
Kỹ năng Đột Thứ của kỵ sĩ có thể đề cao tốc độ công
kích đồng thời cũng có hiệu quả ngưng tụ linh lực, phối hợp thêm chính là hiệu
quả ngưng tụ linh lực Thuần Bạch Chi Nhận, một kích kia uy lực đã thật vượt qua
Long Hạo Thần tự thân một trăm lẻ bảy linh lực.
Lý Hinh cũng không phải là Chuẩn Kỵ Sĩ, là một gã
chân chính Kỵ Sĩ, ở thời điểm đánh trượt một kiếm nàng cũng đã sinh ra cảnh
giác, tay phải kiếm cơ hồ là hoành ngang ở trước người, cho dù là Long Hạo Thần
mượn Đột Thứ một kiếm cũng không thể nhanh hơn phòng ngự của nàng.
Đinh ——
Hai kiếm chạm nhau,một kích này của Long Hạo Thần,
đâm trúng vị trí một phần ba trường kiếm của Lý Hinh, lực hoành ngang cùng lực
đâm thẳng chênh lệch quá nhiều vì vậy, cho dù là Lý Hinh linh lực xa xa cao hơn
Long Hạo Thần, lần này bị động ngăn trở, nàng cũng nhịn không được nữa về ngã về
phía sau hai bước.
Ba ——, Long Hạo Thần tay phải nắm kiếm bị bắn ra,
nhưng động tác của hắn cũng không có nửa phần dừng lại, cánh tay phải mang theo
tinh thiết kiếm đồng thời vung lên, đã lại bước tới tiếp tục phát động công
kích.
Hai lần công kích, hơn nữa còn là trong cự ly ngắn
như thế, nàng bị đánh bay đi dưới hai lần công kích.
Tay phải mềm dẻo của Long Hạo Thần lướt lên trên,
hai lần công kích hắn chẳng qua là bước ra ba bước, đang ở thời điểm khi chân hắn
chạm đất ở bước thứ ba,thân thể của hắn tựa hồ có chút không ổn định, lấy mũi
chân làm điểm tựa, nhanh chóng làm ra một động tác xoay người , tay trái nắm kiếm
vung lên,bạch quang lóng lánh nhàn nhạt của Thuần Bạch Chi Nhận mang theo khí tức
lăng lệ ác liệt hướng hướng đến Lý Hinh chém tới.
Lý Hinh trong mắt mặc dù tràn đầy kinh ngạc, nhưng
nàng với thiên phú của Kỵ Sĩ thiên tài vào lúc này cũng biểu hiện ra. Chân phải
khẽ chống về phía sau, ổn định lại thân hình. Đồng thời thân thể hơi cúi xuống,
tay phải kiếm lần nữa vung ngang lên trên,tay trái còn lại nắm kiếm nhanh như
tia chớp hướng phía trước đâm tới, hóa thành hơn mười đạo kiếm ảnh bao phủ về
phía thân thể Long Hạo Thần. Thiểm điện thứ, kỹ năng tam giai của kỵ sĩ.
Phòng ngự, phản công.
Kế tiếp, xuất hiện một màn làm Nạp Lan Thứ ở bên cạnh
trợn mắt hốc mồm.
Một tiếng vang thật lớn, Long Hạo Thần toàn lực chém
ra một kiếm cùng một kiếm Lý Hinh va chạm. Mặc dù là linh lực của Long Hạo Thần
so với Lý Hinh kém ít nhất một trăm điểm, nhưng một kích kia của hắn cũng là mượn
kỹ năng cùng khí thế thừa thắng truy kích , hai kiếm chạm nhau, cũng không ai
chiếm được ưu thế, thậm chí còn khiến thân thể Lý Hinh thoáng lắc lư một chút.
Nhưng vào lúc này, Thiểm điện thứ của Lý Hinh đã đến
trước mặt Long Hạo Thần. Trong khoảnh khắc đó, Nạp Lan Thứ đã muốn hô ngừng lại,
Lý Hinh cũng chuẩn bị dừng tay.
Nhưng là, lúc trước tay phải nắm kiếm của Long Hạo
Thần bị đẩy ra đã động.
Bóng kiếm như mộng ảo trước người hắn giống như là một
loại nổ tung lên, liên tiếp vang lên tiếng kim thiết va trạm , tất cả công kích
của thiểm điện thứ hẳn là không lộ chút sơ hở nào toàn bộ bị ngăn trở.
Lý Hinh bởi vì sợ thương tổn đến Long Hạo Thần, tự
nhiên không dùng toàn lực, công kích chẳng những bị chặn lại, hơn nữa Long Hạo
Thần còn thừa cơ phát động phản kích.
Song kiếm huy vũ, quét ngang lên trên, chiêu bài kỹ
năng của kỵ sĩ, Thập Tự Trảm trong nháy mắt trào ra.
Nụ cười trong mắt Lý Hinh lúc trước lúc này đã không
còn sót lại chút gì, phát ra thiểm điện thứ nàng lúc này đang lúc thoát lực,lực
mới chưa sinh ra, hơn nữa căn bản bởi vì là nàng không nghĩ tới Long Hạo Thần
có thể ngăn trở một kích kia, vì vậy, cũng không có chuẩn bị bất kỳ hậu chiêu ứng
đối.
Một tầng kim sắc quang mang nhàn nhạt từ trong người
Lý Hinh sáng lên, tay phải nắm kiếm trong nháy mắt cắm vào mặt đất, một cỗ kim
sắc quang mang chợt bộc phát, trọn vẹn dâng lên hơn hai thước có.
Đương đương hai tiếng, Long Hạo Thần Thập Tự Trảm bị
một tầng kim sắc quang màn ngăn cản, bắn ngược lại sau. Đồng thời hắn cũng mau
nhanh chóng lui về phía sau mấy bước, làm ra tư thái phòng ngự. Lúc trước liên
tiếp tiến công đối với hắn tiêu hao cũng là không nhỏ .
Lý Hinh rất có chút buồn bực nhìn Long Hạo Thần lui
về phía sau,
"Được a! Tiểu gia hỏa, cũng ép tỷ tỷ dùng đến Thăng Thiên Trận
mới hóa giải tiến công của ngươi. Cẩn thận đi nha, tỷ tỷ công kích đây."
Thăng Thiên Trận, kỹ năng tam giai của trừng giới Kỵ
Sĩ, Kỵ Sĩ đặc biệt mượn Quang Minh thần thánh thuộc tính, tạo thành một tầng
màn hào quang sinh ra phòng ngự toàn bộ phương vị đồng đẳng với tự thân linh lực.
Bước một bước, Lý Hinh liền nhảy lên, tay phải cầm
kiếm hướng thẳng đến đầu Long Hạo Thần chém tới. Nàng lúc này thật sự là có
chút buồn bực, bị Long Hạo Thần tên tiểu tử này một nhất cấp Chuẩn Kỵ Sĩ bức
bách mình phải sử dụng Thăng Thiên Trận loại thần thánh năng lượng kỹ năng này
mới hóa giải được công kích, trên mặt nàng cũng nóng dần lên. Cũng nên tìm về
chút mặt mũi mới được.
No comments
Post a Comment