CHƯƠNG 22 - LINH VỰC - TRUYỆN HUYỀN ẢO
LINH VỰC
Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Thể loại: Dị giới, Huyền ảo
CHƯƠNG 22: Ba tháng khổ tu
Bốn bức linh trận đồ như bốn
ngọn núi lớn lơ lửng trong không gian mờ mịt bao la của Trấn Hồn Châu.
Đồ án huyền diệu nhưng vô cùng rườm rà, nhiều chỗ giao nối, rắc rối phức tạp, ẩn
chứa cảm giác thần bí khó tả.
Ý thức tinh thần của Tần Liệt lựa chọn quan sát một trận đồ, nhưng mới chỉ
trong chốc lát đã thấy uể oải, cảm giác vô cùng mệt mỏi.
Hắn vội thu hồi ý thức về.
Có điều, tìm hiểu trận đồ chỉ trong một thời gian ngắn là tinh thần đã thấy mỏi
mệt, tâm thần hao tổn.
Trạng thái này và trạng thái vô pháp vô niệm không giống nhau.
Trong trạng thái vô pháp vô niệm, ý thức linh hồn của hắn sẽ từ từ rời khỏi đầu
óc, dần chuyển vào trong Trấn Hồn Châu.
Trong không gian mênh mông của Trấn Hồn Châu, linh hồn vĩnh viễn cũng không hề
mệt, không uể oải cũng không phấn chấn mà luôn bảo trì trạng thái cân bằng như
đang ở trong giấc ngủ, ngoài ra còn có tác dụng dưỡng hồn.
Còn trong không gian chứa linh trận đồ, ý thức tinh thần đi vào sẽ bị hao phí
tinh thần lực, nếu còn tập trung phân tích trận đồ, tốc độ suy yếu sẽ tăng
nhanh gấp mấy lần, có thể dẫn đến hao hết tinh thần, khiến linh hồn trở nên vô
lực.
Tinh thần lực là một lực lượng huyền diệu rất khó giải thích, chỉ linh hồn mới
có thể cảm giác được loại năng lượng vô hình này, nghe nói chỉ có võ giả đẳng cấp
cao mới có thể biết cách sử dụng và tu luyện nó.
Linh lực, là lực lượng do võ giả thông qua tu luyện thân thể mà có, còn tinh thần
lực, về nguyên tắc, là lực lượng do tu luyện linh hồn mà thành.
Có điều võ giả cấp thấp rất khó cảm giác được tinh thần lực, lại càng không thể
sử dụng và tu luyện được.
Tần Liệt cũng thuộc cảnh giới thấp, nhưng chẳng hiểu sao hắn lại cảm nhận được
sự tồn tại của tinh thần lực, có lẽ do có quan hệ gì đó đến việc phong ấn trí
nhớ của hắn, cũng có thể do quan hệ với Trấn Hồn Châu…
“Bốn bức linh trận đồ này không lẽ của gia gia để lại? Gia gia dù sao cũng là
luyện khí sư… không đúng, thư gia gia để lại đã từng nói chính người cũng không
nhìn ra bí mật của Trấn Hồn Châu, chắc chắn không phải gia gia để lại, vậy… phải
là thứ có sẵn trong hạt châu rồi.”
Linh trận đồ là vật trọng yếu nhất của linh khí sư, quyết định uy lực phẩm giai
của món linh khí, linh trận đồ trong linh khí càng thần diệu thì càng có thể
tăng cao uy lực của món linh khí đó.
Nghỉ ngơi một lúc, hắn lại tập trung tinh thần lực, tiếp tục xâm nhập vào không
gian kia, chăm chú nhìn vào một linh trận đồ xem xét tìm hiểu, muốn ghi nhớ trận
đồ này vào lòng.
Qua những đường lạc tuyến hẹp và dài ngắn không đều, căn cứ vào lời dạy của gia
gia về những linh trận đồ trụ cột, hắn dần nhận ra bức trận đồ này chính là “Tụ
linh”.
Gia gia từng nói, linh trận đồ trụ cột có bốn loại, theo thứ tự là Tụ linh, Trữ
linh, Tăng phúc, Cố nhận.
Tụ linh, chính là để cho “Khí” có thể tụ tập linh lực, giúp võ giả có thể quán
chú linh lực vào trong đồ vật.
Trữ linh, là giúp cho “Khí” có thể ẩn náu trong linh lực, qua nhiều lần tích tụ,
có thể thoáng cái phóng xuất ra, tạo ra uy lực mạnh mẽ, đáng sợ.
Tăng phúc, là dùng bản thân chất liệu của “Khí” để tăng cường linh lực.
Một ít tài liệu đặc thù, có thể giúp linh lực từ một thành biến thành hai
thành, thậm chí lên tới ba thành.
Tăng phúc còn có một phương thức biểu hiện khác, là thông qua áp súc linh lực,
qua nhiều vòng rèn luyện khiến cho linh lực trở nên tinh túy, sắc bén như cương
châm.
Nhiều linh khí đao kiếm, sở dĩ có thể phóng thích đao mang kiếm quang, bên
trong thường đều có một linh trận đồ tăng phúc áp súc này.
Cố nhận, là tăng cường sự chắc chắn, cứng cỏi của “Khí”, giúp linh khí khó bị bẻ
gãy, có thể chứa nạp càng nhiều linh lực, giúp có thể tăng mức thừa nhận sự tăng
phúc.
Tụ linh, Trữ linh, Tăng phúc, Cố nhận là bốn linh trận đồ trụ cột một luyện khí
sư phải nắm vững, có điều sự hiểu biết, lý giải của mỗi linh khí sư về bốn trận
đồ này đều không giống nhau.
Một linh trận đồ Tăng phúc đơn giản có thể có tới vài chục phương thức tạo khắc
khác nhau, có thể đều mang tới hiệu quả tăng phúc linh lực, chỉ là uy lực khác
biệt có thể tới mức như ngày với đêm.
Có linh trận đồ Tăng phúc chỉ tăng được 1% linh lực, có cái tăng được gấp đôi,
mấy lần, thậm chí mấy chục lần linh lực!
Tương tự, Tụ linh, Trữ linh, Cố nhận cũng vậy, tùy vào truyền thừa của từng luyện
khí sư, sư thừa chỉ cần khác nhau một chút, hoặc khả năng nhận thức và lý giải
của bản thân khác đi một chút, là linh trận đồ khắc ra đã khác nhau, uy lực
cũng là một trời một vực.
Đương nhiên, luyện khí sư càng cao siêu thì nhận thức về linh lực trời đất, đạo
lý, quy tắc khắc linh trận đồ cũng càng mạnh mẽ, linh trận đồ khắc ra càng hoàn
mỹ, càng phù hợp với thiên địa quy tắc đại đạo, đạt tới hiệu quả thần diệu quỷ thần
khó dò.
“Tụ linh, đây là tụ linh! Xem ba cái còn lại xem!”
Tần Liệt tập trung tinh thần lực, tạm thời không nghiên cứu ảo diệu của trận đồ,
mà đi tìm hiểu công hiệu của ba trận đồ còn lại.
“Trữ linh! Tăng phúc! Cố nhận!
quả nhiên là ba trận đồ này! Nhưng mà mỗi trận đồ sao lại rườm rà phức tạp quá
vậy! Chữ cứ như gà bới, nhìn muốn chóng mặt nhức đầu, muốn thuộc lòng một bức
cũng khó, chẳng biết là ai khắc ra nữa…”
Trong chớp mắt, hắn thu hồi tinh thần lực, xác định được tên bốn bức trận đồ rồi,
trong lòng lại thêm nhiều nghi hoặc.
Thời gian sau đó, vừa lúc có lôi điện, hắn liền lợi dụng lưới điện trong sơn động
để rèn luyện thân thể, khổ tu Thiên Lôi Cức.
Từ khi đột phá thất trọng, việc tu luyện Thiên Lôi Cức tiến triển cực nhanh, đã
có thể dẫn đường cho lôi điện vào rèn luyện cốt tủy và tạng phủ.
Lôi Điện lần lượt rèn luyện lục phủ ngũ tạng khiến Tần Liệt cảm nhận được cường
độ thân thể tăng lên, mơ hồ cảm thấy sắp đạt đến mức biến đổi.
Thiên Lôi Cức nếu có thể tu luyện đến mức cốt tủy, tạng phủ đều chịu được sấm
chớp nện vào thì sau đó hắn không cần phải nhờ hệ thống lôi điện trong sơn động
để tu luyện nữa, mà có thể trực tiếp nhờ vào lôi điện bên ngoài.
Thời gian không có lôi điện, hắn ngưng tụ tinh thần lực, một bên mở linh hải, một
bên tiếp tục khai phá mười ngón tay, muốn tất cả những chỗ công kích chủ yếu
trên người đều có thể phóng ra linh lực.
Mỗi khi luyện tới kiệt sức, hắn lại ngưng tụ tinh thần lực, nhìn vào bốn bức
linh trận đồ trong Trấn Hồn Châu.
Sau một tháng, hắn cũng chỉ nhớ được khoảng một phần ba trận đồ “Tụ linh”, ba
linh trận còn lại ngay cả nhìn hắn cũng không dám nhìn nhiều.
Chỉ một cái Tụ linh trận đã hao tổn phần lớn tâm thần linh lực của hắn, mỗi lần
xem đều làm tinh thần uể oải.
Do đó, chỉ cần có cái gì có thể tăng cường tinh thần lực, bất kể gian khó khổ sở
thế nào hắn cũng cắn răng thực hiện.
Hôm nay, hắn đã có thể phóng thích linh lực qua mười ngón tay, lòng bàn tay và
bả vai, tu luyện đến mức vong ngã, hắn mơ hồ cảm giác mình sắp chạm tới cánh cửa
bát trọng thiên, khiến hắn ý thức được gần đây tu vi tăng lên cực kỳ nhanh.
Hơn nữa, ngay cả cái Tụ linh trận rườm rà khó hiểu kia hắn cũng đã nhớ được.
Nhớ thì đã nhớ, nhưng vẫn chưa thể hiểu rõ sự huyền diệu trong trận đồ, càng
không rõ trận đồ hiệu dụng đến mức nào.
“Nhờ hồng phúc của ngươi, ta đã đột phá lên Luyện thể bát trọng!” tuy Tần Liệt
không chút phản ứng, nhưng Lăng Ngữ Thi vẫn không nhịn được: “Vốn chỉ định luyện
hóa Bách Mạch Đan, không ngờ công hiệu lớn quá, lại thêm hai khối linh thạch
phàm cấp lục phẩm trợ giúp, qua ba tháng, ta đã đột phá được, thực kinh người!”
“Đi nào, ta đãi ngươi ăn ngon, đều do ta tự tay làm đó!” Lăng Ngữ Thi cười vẫy
hắn, rồi lấy đồ ăn ra.
Bốn món ăn, một món canh, xanh xanh trông rất ngon mắt. Tần Liệt cũng không
khách khí, cầm lấy đũa, thấy hương vị quả thực không tệ.
“Tinh Vân Các phát hiện trên núi Thiên Lang có một mỏ hỏa tinh thạch, nên ra lệnh
cho Lăng gia, Cao gia, Phùng gia mỗi nhà phái mười võ giả luyện thể cảnh tới đó
cùng khai thác, Tinh Vân Các sẽ lấy linh thạch cấp thấp để trả thù lao. Ta vừa
đột phá bát trọng thiên, nên cha cho ta dẫn đội, dẫn Lăng Phong, Lăng Dĩnh qua
đó, cùng với Phùng gia, Cao gia hợp tác khai thác hỏa tinh thạch.”
Lăng Ngữ Thi nói, đầy ẩn ý: “Tiểu muội vẫn còn ở thất trọng thiên, phụ thân
không cho nó đi, muốn nó ở nhà tiếp tục tu luyện, nên ta phải đi. Ai, mới vừa bế
quan ra, đã bị phái đi ngay rồi, không rảnh chiếu cố ngươi được nữa. Ta đi,
Lăng Phong, Lăng Dĩnh cũng phải đi, ngươi một mình ra vào Dược sơn ta không yên
tâm, hay là ngươi đi cùng với ta đi?”
Nàng nhìn Tần Liệt, rạng rỡ, chờ mong.
“Núi Thiên Lang…” Tần Liệt nhớ tới tấm bản đồ gia gia vẽ, lòng hơi chấn động.
“Ngươi không nói ta xem như ngươi đáp ứng nhé, vậy… ngày mai ta sẽ tới đón
ngươi, chúng ta phải đi từ sáng sớm. yên tâm, không có nguy hiểm gì đâu, chỗ đó
có người của Tinh Vân Các đóng quân, Phùng gia, Cao gia mỗi nhà cũng sẽ đưa tới
mười người, khu vực đó cũng rất ít có linh thú qua lại, không có sao đâu.”
Lăng Ngữ Thi cười dịu dàng đứng dậy, nhìn Tần Liệt đang chăm chú ăn, khẽ cười,
rồi đi châm nước tắm cho Tần Liệt.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment