ANH HÙNG XẠ ĐIÊU - CHƯƠNG 36 - KIM DUNG - TRUYENHOANGDUNG

ANH HÙNG XẠ ĐIÊU

truyenhoangdung   - truyện kiếm hiệp
Tác giả: Kim Dung
Thể loại: Kiếm hiệp

CHƯƠNG 36: HẮC PHONG SONG SÁT 7


Lúc ấy Mai Siêu Phong giữ kín môn hộ, không dám tấn công. Một mặt vận khí ngăn chặn chất độc, không cho chất độc trong mắt tan ra mau lẹ, chỉ chờ chồng tới cứu viện, giết sạch địch nhân. Chu Thông đưa tay ra hiệu cho Toàn Kim Phát, hai người chui vào bụi cỏ rậm. Chu Thông thấy Thiết thi lợi hại như thế, mà nhìn thấy thân pháp của Đồng thi từ xa thì tựa hồ công lực còn hơn cả vợ, ra mặt đối đầu đánh nhau rõ ràng không phải là địch thủ của vợ chồng họ, chỉ có cách ngấm ngầm đánh lén may ra còn đắc thủ.
 
Hàn Tiểu Oanh đột nhiên ồ một tiếng. chỉ thấy phía trước cái bóng đang chạy mau tới lại có một bóng người nhỏ thấp lần lên núi. Chỉ vì y đi rất chậm, thân hình lại nhỏ nên người kia chưa phát hiện được. Nàng ngưng thần nhìn, thấy cái bóng nhỏ thó ấy là một đứa trẻ con. Biết ngay ắt là Quách Tĩnh, vừa mừng vừa sợ, vội vàng chạy xuống định đón nó lên.
 
Nàng và Quách Tĩnh còn cách nhau không xa, lại là đường xuống núi. nhưng công phu khinh công của Đồng thi Trần Huyền Phong rất mau, trong
chớp mắt đã vượt qua một quãng dài. Hàn Tiểu Oanh hơi ngần ngừ Mình xuống đó thì một mình gặp phải Đồng thi. Quyết không phải là đối thủ của y.... nhưng trước mắt thằng nhỏ này nhất định sẽ gặp phải độc thủ của y. chẳng lẽ lại không cứu ?. Bèn lập tức gia tăng cước bộ. đồng thời kêu lớn :

- Hài tử, chạy mau lên ?.
 
Quách Tĩnh thấy nàng. vui mừng kêu lớn. Nhưng không biết đại họa đã ngay trước mắt. Trương A Sinh nhiều năm nay đã thầm yêu Hàn Tiểu Oanh. Chỉ là không dám để lộ ra, lúc ấy thấy nàng xông vào chỗ nguy hiểm cứu người. trong lòng lo sợ, lập tức phóng mau xuống, chặn đúng ngay trước mặt nàng để nàng cứu Quách Tĩnh chạy trốn.
 
Nam Hy Nhân, Hàn Bảo Câu trên núi không tấn công Mai Siêu Phong nữa.
Đều chăm chú nhìn động tĩnh ở lưng núi. Mọi người trong tay đều nắm chặt ám khí. chuẩn bị chi viện cho hai người Hàn Trương. Trong chớp mắt Hàn Tiểu Oanh đã chạy tới trước mặt Quách Tĩnh. Quờ một cái nắm được bàn tay bé nhỏ của nó, xoay người chạy mau, nhưng chỉ chạy được hơn một trượng đã thấy trong tay nhẹ hẫng. Quách Tĩnh kêu lên một tiếng hoảng sợ. đã bị Trần Huyền Phong túm lấy lưng.
 
Hàn Tiểu Oanh chân trái điểm một cái, kiếm pháp khinh linh, một chiêu Phượng điểm đầu đâm hờ mau vào nách trái địch nhân. Kế đó thân hình hơi
nghiêng đi, mũi kiếm chớp lên một cái phóng thẳng vào mắt đối phương, vừa độc vừa chuẩn, đúng là chiêu số ảo diệu trong Việt nữ kiếm pháp. Trần Huyền Phong cắp Quách Tĩnh dưới nách trái, chợt thấy kiếm tới lập tức vươn tay phải ra, khuỷu tay nhè nhẹ hất thanh kiếm ra ngoài một cái, thủ chưởng dùng chiêu Thuận thủy thôi chu trả đòn một chưởng. Hàn Tiểu Oanh trường kiếm xoay một vòng chênh chếch đâm qua, nào ngờ cánh tay Trần Huyền Phong đột nhiên như dài ra thêm nửa thước. Hàn Tiểu Oanh rõ ràng đã tránh khỏi vẫn bị vỗ một chưởng trúng giữa mi tâm, lập tức ngã lăn xuống đất.
 
Hai chiêu này qua lại chỉ trong chớp mắt. Trần Huyền Phong hạ thủ không hề lưu tình. Kế đó lại vung tay một cái nhằm Thiên linh cái Hàn Tiểu Oanh vồ xuống. Cửu âm bạch cốt tráo xé gân phá xương, tàn độc vô cùng, đòn này mà chụp xuống thì đầu Hàn Tiểu Oanh nhất định phải bị thủng năm lỗ. Trương A Sinh đứng cách nàng vài bước, mắt thấy thế nguy, sự thể nguy cấp, liền liều mạng nhảy xổ tới đem thân mình che lên đầu Hàn Tiểu Oanh. Một trảo ấy của Trần Huyền Phong chụp xuống. soạt một tiếng năm ngón tay đã cắm ngập vào lưng Trương A Sinh.

Trương A Sinh gầm lên. ngọn tiêm đao đâm mạnh vào bụng địch nhân. Trần Huyền Phong đưa tay gạt mạnh, ngọn tiêm đao của Trương A Sinh bắn tung
lên. Trần Huyền Phong thuận tay lại đánh một chưởng, hất Trương A Sinh bay ra.
 
Chu Thông, Toàn Kim Phát, Nam Hy Nhân, Hàn Bảo Câu cả kinh. Nhất tề
xông mau xuống. Trần Huyền Phong cao giọng kêu lớn:

-  Mụ vợ ác, có sao không ?. 

Mai Siêu Phong ôm cứng gốc cây kêu lên thảm thiết:

-  Đôi mắt ta đã bị họ đánh mù rồi. Thằng chồng giặc kia, nếu trong bảy đứa cẩu tặc này có một đứa chạy thoát thì ta sẽ liều mạng với ngươi đấy.

 Trần Huyền Phong kêu lên :

- Mụ vợ ác, ngươi yên tâm, một đứa cũng không chạy được. Ngươi... ngươi có đau không ? Cứ đứng đó đừng cử động. 

Rồi vung tay lại chụp xuống đỉnh đầu Hàn Tiểu Oanh. Hàn Tiểu Oanh một chiêu Lại lư đả cố lăn ra vài thước. Trần Huyền Phong chửi:

 - Còn muốn trốn à ?.

Tay trái lại lập tức vồ xuống. Trương A Sinh bị trọng thương nằm ngửa dưới đất lúc nửa Tĩnh nửa mê thấy Hàn Tiểu Oanh đang nguy cấp bèn dùng hết sức giơ chân phóng vào tay trảo của địch nhân. Trần Huyền Phong thuận thế chụp lấy, năm ngón tay lại cắm ngập vào bắp chân dưới của y. Trương A Sinh lật người bay lên hai tay ôm cứng lưng Trần Huyền Phong. Trần Huyền Phong chụp lấy gáy y, vận kình muốn ném y ra ngoài. Trương A Sinh chỉ sợ địch nhân đả thương Hàn Tiểu Oanh. hai tay cứ ôm cứng không chịu buông. Trần Huyền Phong đập xuống một quyền, bình một cái đánh trúng đỉnh đầu y. Trương A Sinh nhất thời ngất đi, cánh tay cũng buông ra.
 
Trong lúc ấy. Hàn Tiểu Oanh đã lật người nhảy lên, vung kiếm ra chiêu. Nàng không dám khinh suất đứng gần, triển khai thân pháp khinh linh, xoay tròn quanh người địch nhân, miệng cứ kêu lên:

 - Ngũ ca, ngũ ca, anh có sao không ?.

Nàng xoay được hai vòng thì bọn Nam Hy Nhân. Hàn Bảo Câu đã đồng thời phóng tới. Chu Thông và Toàn Kim Phát cũng đã phóng ám khí ra. Trần Huyền Phong thấy địch nhân thấy người nào cũng võ công cao cường, lấy làm ngạc nhiên, nghĩ thầm:

-  Trong vùng sa mạc hoang vu này tại sao lại nảy ra mấy người đối đầu vốn không quen biết như thế này nhỉ ?. 

Bèn cao giọng quát lớn:

-  Mụ vợ ác, bọn người này là ai thế ?. 

Mai Siêu Phong kêu lên:

-  Là đồng đảng của Phi thiên biển bức em Phi thiên thần long. 

Trần Huyền Phong hừ một tiếng, chửi:

-  Được! Bọn cẩu tặc còn chưa chết, lại tìm tới đây nộp mạng. 

Y nghĩ tới thương thế của vợ, kêu lên:

 - Mụ vợ ác, vết thương ra sao rồi ? Có quan hệ tới tính mạng không ?. 

Mai Siêu Phong tức giận nói :

- Giết mau đi, lão nương không chết được đâu. 

Trần Huyền Phong thấy vợ ôm cứng gốc cây, không tới giúp đỡ, biết tuy y thị ngoài miệng nói cứng nhưng nhất định bị thương không nhẹ. Trong lòng nóng nảy, chỉ mong liệu lý hết địch nhân cho mau để tới cứu vợ. Lúc ấy năm người bọn Chu Thông đã vây tròn lấy y, chỉ có Kha Trấn ác đứng ngoài
chờ thời cơ ra tay.

Trần Huyền Phong dùng sức ném Quách Tĩnh xuống đất một cái. Tay trái thuận thế đánh một quyền tới Toàn Kim Phát. Toàn Kim Phát cả kinh nghĩ thầm:

-  Ném thế này thì thằng hài tử kia còn gì tính mệnh. 

Bèn khom người tránh qua phát quyền của địch nhân, thuận tay đón lấy Quách Tĩnh. Lộn người một cái nhảy ra hơn một trượng, chiêu Linh miêu bộc thử ấy đã tránh được địch lại cứu được người, thật vừa nhanh vừa khéo. Trần Huyền Phong cũng ngấm ngầm khen ngợi.
 
Gã Đồng thi này tính tình tàn nhẫn, địch nhân càng mạnh y càng muốn họ phải chết thê thảm, huống chi địch nhân đã đả thương vợ y thì còn tệ hơn là đả thương y. Hắc Phong song sát đã sắp luyện thành Cửu âm bạch cốt trảo và Tồi tâm chưởng đánh nát nội tạng người ta, lúc ấy hỏa hầu đã được tám chín phần, y đột nhiên hú lên một tiếng quái dị, tay trái dùng chưởng, tay phải dùng trảo, liên miên đánh tới chỗ yếu hại trên người địch nhân.

Giang Nam ngũ quái biết hôm nay đã tới lúc sống chết trước mắt. Đâu dám có chút nào sơ sót, lập tức hết sức chống cự, không ai dám tới quá gần, vòng vây càng đánh càng rộng ra. Đánh đến lúc hăng, Hàn Bảo Câu dũng mãnh sấn lên, dùng Địa đường tiên pháp lăn tròn dưới đất xông vào, chuyên tấn công vào hạ bàn đối phương, cứ lăn lông lốc dưới đất tấn công không ngớt. Trần Huyền Phong quả nhiên phân tâm, bùng một tiếng, hậu tâm đã bị đòn gánh của Nam Hy Nhân đánh trúng. Đồng thi đau quá kêu lên:

 - Be be.

Tay phải chụp mạnh vào Nam Hy Nhân một trảo. Nam Hy Nhân chiếc đòn gánh chưa kịp rút lại thì tay trảo của đối phương đã tới, lập tức dùng nửa chiêu Thiết bản kiều, nửa người trên ngã mau về phía sau, chợt thấy khớp xương trên tay Trần Huyền Phong rắc rắc kêu lên một tiếng, cánh tay đột nhiên dài thêm vài tấc, một bàn tay to đã gần chạm vào mặt mình.

Cao thủ so tài trong việc tiến lui tránh né đều không sai một ly, rõ ràng đã nhìn thấy tay y vươn ra hết tầm, lúc ấy lại đột nhiên dài thêm ra, làm sao có thể tránh kịp ? Lập tức bị y đánh một chưởng trúng giữa mặt, năm ngón tay chuẩn bị cắm vào óc.
 
Nam Hy Nhân lúc nguy cấp tay phải vung mau, dùng Cầm nã thủ ngoặc lấy
cổ tay Trần Huyền Phong kéo qua bên trái, đúng vào lúc ấy Chu Thông đã nhảy xổ tới lưng Đồng thi, tay trái như sắt xiết chặt cổ y. Chiêu này toàn bộ phần ngực của mình đều giao cho địch nhân, nhưng y thấy nghĩa đệ tính mạng chỉ còn trong khoảnh khắc, nên bất kể tới việc phạm vào điều đại kỵ của người học võ, cứu người là chuyện gấp.

Đang lúc đôi bên liều mạng với nhau, trên không chợt vang bên một tiếng sét, mây đen che kín vầng trăng, trên núi hoang xòe bàn tay ra không nhìn thấy ngón, kế đó mưa lớn rào rào đổ xuống. Chỉ nghe hai tiếng lách cách, kế đó là một tiếng hự. Trần Huyền Phong dùng sức đón sức đã đánh gãy vai trái Nam Hy Nhân, đồng thời khuỷu tay trái đã đánh vào ngực Chu Thông. Chu Thông chỉ thấy trước ngực đau buốt, không tự chủ được buông cánh tay đang xiết cổ họng đối phương ra, người bị hất tung về phía sau. Trần Huyền Phong cũng cảm thấy chỗ cổ bị y xiết thở rất khó khăn. bèn nhảy qua một bên. đứng thở dốc.

Hàn Bảo Câu trong bóng đêm kêu lớn:

 - Mọi người lui ra ! Thất muội, cô có bị gì không ?. 

Hàn Tiểu Oanh nói :

- Đừng lên tiếng ?. 

Nói xong. bước vài bước qua một bên. Kha Trấn ác lắng nghe tiếng động tĩnh của mọi người, trong lòng kỳ quái vội hỏi:

 - Nhị đệ, ngươi có bị sạo không ?. 

Toàn Kim Phát nói Bây giờ đang tối đen, chẳng ai nhìn thấy ai cả, Kha Trấn ác cả mừng kêu lên:

-  Trời giúp ta rồi ?.
 
Trong Giang Nam thất quái đã có ba người bị trọng thương, vốn đã là thất bại nhưng lúc ấy đột nhiên mây đen phủ kín bầu trời, mưa lớn ào ào đổ xuống. Mọi người điều tức ngưng khí, không ai dám động thủ trước. Kha Trấn ác tai cực thính, trong tiếng mưa rơi vẫn có thể nhận rõ tiếng người thở dốc cách tám chín bước hoàn toàn không phải là bọn anh em của mình, lập tức hai tay cùng giang ra, sáu ngọn độc lăng đánh vào chỗ ấy.

Trần Huyền Phong vừa thấy kình phong rít lên. ám khí đã tới trước mắt, vội
vàng nhảy lên. Y võ công đã được chân truyền, lúc tính mạng ngàn cân treo sợi tóc như thế vẫn có thể tránh hết sáu ngọn độc lăng, lúc áy cũng nhận rõ được phương hướng của địch nhân. Y không nói tiếng nào, đột nhiên vọt lên, song trảo khua tròn trước mặt một thước, nhảy xổ vào Kha Trấn ác. Kha Trấn ác nghe tiếng gió tránh qua một bên, đánh trả một trượng, ban ngày hay ban đêm đối với y cũng không có gì khác nhau, nhưng Trần Huyền Phong không nhìn thấy gì, võ công chỉ có thể dùng được một phần. Hai người lập tức đánh nhau không gỡ ra được. Trần Huyền Phong đấu được mười mấy chiêu, trong màn đêm tối đen tựa hồ bốn phương tám hướng đều có địch nhân xông vào, quyền cước của mình phát ra có đánh trúng địch nhân hay không thì không hề nắm chắc, trong chớp mắt cảm thấy như đang trong giấc mộng dữ.

Hàn Bảo Câu và Hàn Tiểu Oanh, Toàn Kim Phát ba người mò mẫm đi cứu ba người bị thương, tuy biết rõ đại ca tính mạng đang ngàn cân treo sợi tóc
nhưng trong màn đêm tối đen quả thật không sao tới giúp, chỉ biết lo lắng trong lòng.
truyenhoangdung.blogspot.com

No comments

Powered by Blogger.