ĐỪNG YÊU TAO! HÃY ĐỂ TAO YÊU MÀY - CHƯƠNG 2- BOO BOO - TRUYỆN NGÔN TÌNH VIỆT NAM

ĐỪNG YÊU TAO! HÃY ĐỂ TAO YÊU MÀY

Tác giả: Boo Boo
Thể loại: teen, ngôn tình

CHƯƠNG 02:MẸ CỦA HẠNH KHÊ - COUPE COCONUT HEAD
 
Sáng sớm, nó thức giấc trước những con mắt khác thường của mấy con bạn cùng phòng. Ngồi dậy, nó hỏi:

- Bộ mặt tao dính gì hả ?

2 đứa kia lắc đầu, đoạn chỉ tay ra ngoài cửa phòng, đồng thanh.

- Có một người phụ nữ rất xinh đẹp đang chờ mày ở ngoài á :v :v

Nó gãi nhẹ tóc, hỏi lại:

- Phụ nữ gì ?

Mấy con kia đẩy nó ra ngoài kèm theo câu nói:

- Ra đi rồi biết, ngu quá !!

Nó bước ra, một người phụ nữ dáng hơi cao, gầy gầy. Mái tóc đen được búi gọn lên thành một cục bự chà bá lửa trên đầu, nhìn người phụ nữ rất đẹp :3 :3

Nó nghi hoặc hỏi:

- Cô đây là ?

Người phụ nữ đẹp chà bá quay người lại phía nó, tháo chiếc kính đen khủng bố của mình ra, đôi mắt bà ta ánh lên một sự nhung nhớ nào đó, bà nhào đến ôm nó, xúc động nói:

- Con gái !! Cuối cùng đã tìm được con rồi, mẹ thật may mắn !! Ơn trời!

Nó bất ngờ quá trời quá đất.

- Mẹ...

Chưa để nó nó nói xong, mẹ nó lịch sự lấy tay che mũi... Nó nhục như con cá nục, để tay trước miệng, hà một hơi rõ thúi :v... Quên đánh răng mẹ nó rồi ;((
Nó đỏ mặt chạy như điên vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân, nhưng...

- Con nào đi không dộiii ?!!

Nò chạy lại ra ngoài khi nhìn thấy thứ thừa thải thường bị con người tàn nhẫn ném vào bồn cầu... Con Linh hận không băm nát cái lưỡi nó ra, con gái con đứa ăn nói như cục cứt trôi sông ấy , Linh đem lòng thù hận đi vào dội cầu, mất mặt bỏ mẹ cả raa !!

Thấy Linh dội xong đi ra, nó mới yên tâm bước vào. 10 phút sau, nó ăn mặc tươm tất, miệng thơm mùi 'côn gát tô tồ', nó tự tin ra gặp mẹ.

Cúi gập người tạ lỗi với mẹ.

- Xin lỗi đã để người chờ lâu !

(- -") sến như phim Hàn Quốc ấy, kinh !! Cơ mà tại nó chả biết xưng hô như thế nào...

Mẹ nó mỉm cười hạnh phúc, nói:

- Con cùng mẹ đi dạo, mẹ sẽ kể cho con nghe mọi chuyện !

Nó mang đại một đôi dép, cùng mẹ mình đi dạo trong vườn trường. Mẹ nó nói:

- Khi sinh con ra, gia đình mình thiếu thốn đủ thứ, đến mì gói cũng không có mà ăn, vì tương lai của con, ba mẹ đã để con trước cổng một ngôi chùa. Sau này, nhờ ba mẹ vất vả làm việc, ba con đã là giám đốc của công ty bất động sản Dương Thành, mẹ cũng là chủ tịch của một tập đoàn thời trang nổi tiếng. Thành đạt rồi, mẹ và ba mới vất vả tìm kiếm con, và mẹ đã tìm ra con, Hạnh Khê !

Mắt nó ngấn nước, nó tin rằng ba mẹ nó vẫn quan tâm đến sự tồn tại của nó mà... Đang cười hạnh phúc, điện thoại nó réo inh ỏi bài hát yêu thích.

" Well I wonder could it be
When I was dreaming 'bout you baby you were dreaming of me..."

Nó bắt máy, tay run run, là bà chủ nhà hàng mà tối nào nó cũng leo tường để đi làm kiếm tiền đóng học và trả tiền nhà, bà ta quát như chửi qua điện thoại.

- Con đần kia !! Hôm qua mày dám nghỉ việc mà không xin phép à ? Mày ngon lắm !! Chuẩn bị đi ăn bám nhà người ta đi, mày ! Chính thức... bị đuổi việc !!

Nó im phăng phắc để nghe những lời lẽ khó nghe của bà chủ nhà hàng. Vì nó mở loa ngoài nên mẹ nó cũng nghe... Bà giật điện thoại, quát:

- Tôi là mẹ Hạnh Khê đây ! Bà không đuổi tự nó xin nghỉ việc cũng được mà ! Bà bảo ai đần ? Bà xem lại bà đi, xem bà có khôn bằng như con chó hoang chưa mà bảo người ta đần ?!

Mẹ nó nói xong một tràng dài, không đợi đầu dây bên kia trả lời, bà cúp máy một cách phũ phàng nhất có thể...

Nói chuyện với mẹ thêm một lúc nữa. Mẹ nó bảo không thuê nhà trọ nữa, nó sẽ chuyển sang biệt thự nhà nó để sống, mái ấm thật sự của nó...

Quên nói, thứ 3 với 5 lớp nó nghỉ buổi sáng =)))

___###___

Chiều...

Nó vui vẻ ngồi vào chỗ, nhìn qua hắn đang gục xuống bàn, khều nhẹ hắn.

- Ê Đăng ! Mày sao dợ ?!

Hắn mắt nhắm mắt mở nhìn nó, giọng hơi mệt mỏi nói:

- Ám ảnh vụ tôi qua, tao ngủ không được !!

Nó giật mình, vụ tối qua...

Nó vỗ vỗ vai hắn, an ủi.

- Yên tâm đi, biệt đội siêu nhân thần kiếm sẽ chém chết hết chúng ^^ !!

Hắn nghe nhắc đến siêu nhân là tươi tỉnh hẳn ra, đưa hai tay lên xoa xoa tóc nó.

- Thương mày ghê, ra chơi tao mua kẹo thưởng cho :v :v

Nó hơi ngượng... Hình như... hắn quá trẻ con rồi thì phải :3 :3

Vào tiết 1, nó ngồi đánh caro với hắn, luật chơi là ai thua sẽ bị búng trán. Nó vốn chơi rất ngu nên là trán bị hắn búng đến đỏ cả trán... Tiết 2 tiết 3 diễn ra rất bình thường.

Ra chơi...

Nó đang ngồi phè phỡn nói chuyện với mấy con bạn thì hắn bước lại, chìa cho nó 2 cây kẹo mút Chupachup, cười híp mắt.

- Kẹo đây ! Ăn đi ^^

Nó ngẩn người, đưa tay nhận lấy cây kẹo từ tay hắn, cười phì phì:

- Cám ơn mày !

Sau khi hắn đi, đám bạn của nó "Ồhh" lên một phát.

- Mày được Đăng đẹp trai cho kẹo nhé !

Nó nghi hoặc hỏi:

- Bộ cho kẹo lạ lắm hả ?

Một con nhỏ trong đám nói cho nó nghe:

- Đăng tuy rất đễ thương nhưng chưa bao giờ cho ai cái gì, mượn cũng không, mày được Đăng cho kẹo là sướng lắm đấy. Lên luôn đi cu :v

Nó vỗ đầu con bạn một phát rõ đau.

- Lên cái cứt :x :x

**********

Trên con đường không một bóng người qua lại ( đường vắng :v :v ). Có 2 đứa nó, hắn nằm trên nó... Cây dừa đối cây dừa, trán đối trán, mắt đối mắt, mũi đối mũi, miệng đối miệng,... bla... bla... bla...

4 con mắt nhìn chằm chằm nhau, nó đỏ mặt, đẩy hắn ra và đứng dậy, than vãn:

- Aissss... Mày nặng chết được !!

Hắn cười biến thái ( kiểu cười của mấy cha mới xỉn ấy ) 

- Còn mày xẹp lép !!! Aiss... Con gái gì mà không có ngực :p :p

Nó phát hoả, gân cổ cãi:
 
- Ừ tao không có ngực đấy *beep* *beep* *beep* *beep* *beep*....

Hắn bơ hết đống *beep* của nó, thoải mái khoác vai nó, kéo nó đi.

Nó cũng đi :v :v. Hắn vừa đi vừa nói:

- Hôm nay tao sang nhà mày chơi nha !

Nó đáp:

- Nhưng hôm nay tao dọn sang nhà ba mẹ tao !!

Hắn cười rất thoải mái.

- Thế thì tao giúp mày dọn nhà, yên tâm, tao khoẻ như siêu nhân ấy !

Nó thở dài, lúc nào nó cũng có một " siêu nhân " đẹp trai đi kè kè bên cạnh, =))) hạnh phúc quá còn gì...

~~~™™™~~~

Nhà trọ của nó...

Nó đẩy cửa... 

Ô mai gốt !!!

Đây không phải cái nhà...

Mà mà cái bãi rác đa năng...

Hắn khều khều tay nó, mắt vẫn chăm chú nhìn vào cái bãi rác trước mặt

- M... Mày có lộn nhà không vậy ?!!

Nó cười trừ:

- Ừ... Nhà tao !!

~~~•••~~~

Bắt tay vào việc...

Nó xếp quần áo vào vali, còn hắn thì thu gom rác lại để có căn phòng sạch sẽ mà đem trả phòng cho người ta.

Hắn đang lôi từng cái vỏ bánh, vỏ kẹo lên thì một cái gói màu tím tím lăn ra trước mặt. Hắn như thấy gì lạ lắm, trầm trồ:

- Ý ! Mày xài Kotex hả ? Tao xài được hơm ?

...
...

Nó đang xếp đồ, quay lại nhìn gói " bánh vệ sĩ " mà hắn đang cầm trên tay, bật dậy phóng nhanh đến chỗ hắn, giật lại, đỏ mặt hỏi:

- Sa... Sao mày biết cái này ?

Hắn ngây thơ trả lời:

- Ti vi quảng cáo á ! Kotex xì tin, tự tin khoe cá tính...! (Д)

Nó xanh mặt. Có lẽ... Đăng nhìn dễ thương nhưng lại rất rất rất rất ( × 9999 ) biến thái :v :v

~~~√√√~~~

Lúc 2 đứa dọn xong hành lý cũng là lúc cái xe Lamborghini của gia đình nó đến. Đồ cũng không nhiều, chỉ có 1 cái vali và một cái balo nhỏ...

Hắn cũng leo lên xe mà về nhà nó thăm hỏi :v :v. 

Trên đường đi, hắn rất ngạc nhiên, cái đường này... Giống hệt đường về nhà hắn... 

Kitssssssss...

Xe dừng trước ngôi biệt thự to đùng, màu vàng là màu chủ đạo, bên trong nhà nhìn rất sang trọng...

Hắn há hốc mồm... Đối diện nhà nó, là ngôi nhà mà hắn đang sống cùng con chó...

Nó kéo vali vào nhà, còn hắn thì về nhà mình để cất cặp và chào con chó luôn. Hắn luôn miệng gọi tên con chó khi bước vào nhà.

- Gao ơi, Gao ơi, anh về rồi đây ! Gao ơi !!

Từ trong cái biệt thự, một chú chó lai, lông trắng như tuyết, Gao hớn ha hớn hở chạy ra đón chủ

- Gâu... gâu... gâu...!!!

truyenhoangdung.blogspot.com



No comments

Powered by Blogger.