TỨ QUÁI TKKG - CHƯƠNG 29 - TẬP 03 - NGÔI MỘ TRỐNG TRONG ĐẦM LẦY
TỨ QUÁI TKKG
Tác giả : Stefan Wolf
Thể loại: Phiêu lưu, trinh thám, tiểu thuyết
TẬP 03: NGÔI MỘ TRỐNG TRONG ĐẦM LẦY
Buổi trưa nóng như lửa, cả thành phố
muốn bốc hơi vì nhựa đường. Tarzan và Kloesen đã có mặt dưới bóng râm một cây dẻ
lớn nằm ở ngoại vi thành phố ngay sau bữa ăn. Chúng nheo mắt nhìn làn xe hơi nối
đuôi nhau vô tận trên quốc lộ Soine, con đường sẽ kết thúc như một ngõ cụt về
hướng nam mà phần chót sẽ là… cánh đồng hoang. Thiên hạ đổ xô đi đâu thì chúng
thừa biết. Không thiếu những “người hùng xa lộ” thả hết tốc độ trên những chiếc
xe gắn máy phân khối lớn, có cả những chiếc xe đạp thể thao gọn gàng như xe đạp
của hai quái… Hình như có tới nửa dân số thành phố tham gia “chiến dịch” tìm
vàng. Họ sẵn sàng bỏ quên cả quán trọ mang tên Thức Ăn Địa Ngục, một địa điểm
du ngoạn khá nổi tiếng cách cánh đồng hoang khoảng mười cây số đang hé cửa mời
mọc.
Tarzan nhún vai lắc đầu:
- Mọi con đường đều dẫn đến cánh đồng
Soine. Mày thấy chưa? Soine và Soine. Chẳng phải dẫn tới La Mã như lời tuyên bố
của ông tướng Cesar đâu.
- Tao biết. Quán trọ Thức Ăn Địa Ngục
hấp dẫn là thế mà không một ma nào bước vào. Họ chỉ dừng ở đó để gửi xe rồi biến
mất trong cánh đồng ma quái.
“Gấu, gấu…” Một loạt tiếng sủa vang
lên thân mật sau lưng Tarzan và Tròn Vo. Con Oskar chứ ai, nó tỉnh bơ bỏ mặc cô
chủ Gaby và Karl đạp xe phía sau để chạy ào vào lòng Tarzan bắt tay hữu nghị.
Thông thường, lệ tay bắt mặt mừng một người một… chó này kéo dài hai phút.
Gaby rút khăn tay thấm mồ hôi rịn
trên trán và thông báo cho cả đám:
- Bây giờ cảnh sát đã huy động đến
cả trực thăng để lùng sục.
Tarzan ngao ngán lắc đầu:
- Cũng chẳng thể nào giải tán được
đám đông đâu. Cánh đồng hoang thừa chỗ núp cho hàng ngàn con người.
Thằng Tròn Vo thực thà hơn bao giờ
hết:
- Tôi vẫn không thể hiểu được rằng
thiên hạ tham lam đi tìm kho báu hay chỉ vì muốn cải thiện hoàn cảnh bằng cách
lấy tiền thưởng của cảnh sát?
Máy Tính Điện Tử trề môi:
- Tiền thưởng là 5% của 15 triệu
mark. Mày tính đi Tròn Vo? Ngân quỹ của TKKG bỗng phình lên tới 750.000 mark.
Ái chà…
Tarzan chấm dứt ngay cuộc tranh luận
vô bổ bằng cú phóng mình lên yên xe đạp. Hắn giữ sợi dây buộc con Oskar và ra lệnh:
- Chúng ta lên đường.
Mặt trời chói chang. Gió nóng thổi
qua cánh đồng. Hoa thuốc phiên sáng lên lấp lóa. Con đường đang bằng phẳng bỗng
xuống dốc. Hai bên là những bãi cỏ lầy lội. Chúng tiếp xúc với đủ loại thảo dã
của vùng đất hoang vu. Cuối cùng thì Tứ quái cũng đã đến quán trọ Thức Ăn Địa
Ngục. Trên bãi đậu xe có ít nhất hàng trăm chiếc xe hơi đủ loại, cũng may trong
khu vườn bán bia đầy bóng râm những cây dẻ, cây sồi chẳng có ai ngồi. Quốc lộ
Soine đến đây là kết thúc. Đằng sau quán trọ có một con đường cát rộng dẫn thêm
một quãng ngắn, nơi rừng xe cảnh sát đậu chen chúc. Một vài nhân viên công lực
ngồi duỗi chân trong bóng mát phe phẩy mũ. Họ có vẻ ngán ngẩm vai trò bảo vệ trật
tự trị an bất đắc dĩ này.
Tarzan dừng xe:
- Ở đây có những con đường mòn bí mật.
Đáng mừng là Công Chúa hôm nay mặc quần Jeans, sẽ va chạm với gai góc thiên
nhiên đó Gaby ạ.
Bốn quái dựa xe đạp vào một cây lê
và gom chúng lại bằng khóa vòng.
Con Oskar và Tarzan đi trước. Các
thám tử mới lớn nối đuôi nhau theo sau đi cho đến lúc khựng lại trước một rừng
cây chằng chịt tưởng như không thể nào vượt qua được. Đủ thứ cây cối và bụi rậm
liên kết thành một bức tường cản đường như trong phim chiến tranh.
Tròn Vo bắt đầu rên rỉ:
- Phải băng qua cạm bẫy này hả
Tarzan?
- Yên trí!
Tarzan phán một câu cho thằng mập bớt
hoang mang. Hắn lôi cả đám sang một chỗ còn “cạm bẫy” hơn nữa, nhưng đằng sau
là một lối mòn bề ngang chỉ nửa thước. Hắn kéo con Oskar đang thở hồng hộc vào
bụi tức thì.
Chúng đi giữa hơi nóng hầm hập trên
đầu và những tảng rêu lớn lõng bõng bùn dưới chân. Giày bốn đứa đều ướt sũng.
Gaby lo lắng hỏi:
- Đại ca định lôi tụi này đi đâu vậy?
- Đến… Ngôi Mộ Trống. Chỗ đó hơi
nhô cao một chút. Chỉ có ở đó tụi mình mới quan sát được khắp cánh đồng hoang.
Được chớ Gaby?
- Nghe li kì đó. Mình chưa đến đó
bao giờ. Tại sao gọi là Ngôi Mộ Trống? Kể nghe đi Tarzan!
- Đó là một cái gò cao vài mét chất
ngất bởi những tảng đá lớn. Một trong những tảng đá lớn này rỗng ruột: sâu chừng
một mét, rộng nửa mét, dài hai mét. Cấu tạo của nó vừa giống một cái bồn tắm vừa
giống một ngôi mộ. Cách đây ba mươi năm “cái bồn tắm” này đã có lần được sử dụng
như một… ngôi mộ. Một kẻ đi săn trộm đã bắn chết người gác rừng, giấu thi thể nạn
nhân vào ruột của tảng đá và đậy chỗ lõm bằng ba tảng đá khác. Nhưng chỉ vài
ngày sau, bầy chó của cảnh sát đã phát hiện ra xác chết. Tử thi được đưa ra
chôn cất tử tế ngoài nghĩa trang và tất nhiên tên sát nhân bị tóm cổ.
Kể từ đó, người xung quanh gọi nơi
đây là Ngôi Mộ Trống cùng lúc với những lời truyền khẩu về ma quỷ lan tràn. Mấy
bà phụ nữ mê tín hay ngồi lê mách lẻo đều quả quyết rằng ở gò cao này có ma. Chẳng
ai dám mò ra Ngôi Mộ Trống vào ban đêm.
Gaby nghe chuyện mà không hề rùng
mình, cô tưởng tượng một vấn đề lớn lao hơn:
- Ô, biết đâu cái rương chứa kho
tàng lại rớt ngay đúng Ngôi Mộ Trống?
Tarzan phì cười:
- Sau cái chết của người gác rừng,
suốt ba mươi năm qua, người ta đã bít kín chỗ rỗng ruột đó thành một cái nắp mồ…
Hắn ngưng bặt vì có tiếng chó sủa.
Tiếng con Oskar! Hắn vội lao về phía tiếng sủa. Con Oskar đã vượt qua bụi rậm
cuối cùng và đang chống hai chân lên một thân cây. Tarzan ngước nhìn tán lá của
cây lê cao vút và hắn… tái mặt.
Coi, trên đầu hắn chừng ba mét có một
xác chết bị treo lủng lẳng. Viên phi công chăng? Hắn hấp háy mắt ngó những tia
nắng xuyên qua kẽ lá. À không, chỉ là một con hoẵng.
Đúng là một con hoẵng. Đôi mắt ngây
thơ khép kín, đầu chúc xuống, hai chân trước cứng đờ thò ra khỏi đám lá cây.
Hai chân sau của con vật đáng thương bị cột bởi một sợi dây thừng cuốn nhiều
vòng vào thân cây. Phần lông bên trái của con hoẵng bê bết máu. Điều ngạc nhiên
là trên cổ con hoẵng còn hằn dấu răng chó cắn ngập.
Con Oskar vừa sủa vừa thè lưỡi thở,
nó đang cần leo lên cây tức thì.
- Im đi Oskar!
Tarzan mới ngưng tiếng quát con chó
thì giọng của Gaby đã hớt hải từ đằng sau:
- Chuyện gì vậy Tarzan?
- Không, không… có gì. Đã đến… Ngôi
Mộ Trống.
Hắn vội vàng nắm bàn tay nhỏ nhắn của
cô bé kéo ra khỏi khúc quanh và… lúc hắn quay đầu lại thì con Oskar đã biến mất
tự hồi nào.
Tarzan giận run người. Bên tai hắn
là tiếng “gâu, gâu” quen thuộc đã mơ hồ ở khoảng cách tối thiểu cũng hai trăm
mét. Hắn quyết định:
- Các bạn cứ ở đây. Tôi phải đi tìm
tên lang thang Oskar này về.
Và hắn khuất sau những lùm cây
nhanh như sóc. Tròn Vo và Máy Tính Điện Tử mò mẫm lên chỗ Gaby đang đứng trước
phiến đá rồi đồng loạt chép miệng:
- Giống hệt một cái quan tài bằng
đá! Ớn quá.
*********
Đồng hoang Soine thuộc loại đầm lầy
cao nguyên. Phía xa xa nhô lên những ngọn núi. Giữa đồng hoang và núi non là dải
rừng thông màu xanh đen. Tarzan không còn cách nào tìm con Oskar hợp lý hơn là
trèo lên một bụi cây cao nhất. Hắn vừa leo lên một thân cây khá nhiều nhánh vừa
phân tích cái chết thê thảm của con hoẵng. Tại sao kẻ săn trộm thú lại không
phi tang xác con hoẵng theo kiểu đơn giản nhất là đem về nhà mà treo lơ lửng
trên một cành lê, cho dù cành lê đó tương đối rậm rạp khó bị phát giác? Tại sao
hung thủ lại chọn cây lê gần sát Ngôi Mộ Trống? Hay là gã từng trú ẩn ở… ngôi mộ.
Thôi đúng rồi, gã chỉ sợ một kẻ duy nhất: người gác rừng. Chẳng phải ba mươi
năm trước đây có kẻ vi phạm luật cấm săn bắn ở cánh đồng hoang Soine này rồi giết
cả người gác rừng hay sao? Vậy thì kẻ săn trộm hôm nay vừa tránh né người gác rừng
vừa giữ nguyên vẹn con mồi săn được bằng cách treo con hoẵng lên cao để tránh
lũ sói rừng xé xác. Đương nhiên gã sẽ đợi đến đêm để đưa con mồi xuống và…
Tarzan cười đắc thắng nhưng hắn lại
lo thầm ngay: Vái trời cho Gaby đừng ngước mặt lên… cây lê, bởi cô bé mà thấy
đôi mắt nhắm nghiền thảm thương của con hoẵng là cô sẽ mất ngủ ít nhất một tuần
lễ. Chỉ sợ hai thằng Karl Máy Tính và Tròn Vo Kloesen quen thói tò mò…
Hắn đã leo tới ngọn cây. Từ đây hắn
quan sát mọi vật khá chi tiết. Giữa một bụi rậm đột nhiên chui ra một con thỏ
trắng cuống quýt như đang bị kẻ thù đuổi cận kề sau lưng. Đúng vậy chứ sao,
chưa tới hai giây cũng từ bụi cây kia xuất hiện liền một con chó… chột mắt. Con
Oskar chứ ai, nó chỉ “hực, hực” cái lưỡi dài thượt mà không thèm sủa một tiếng.
Đúng là loài chó săn nguồn gốc Tây Ban Nha kinh nghiệm đầy mình. Hú hồn, cũng
may mà chú thỏ tinh khôn đã kịp lủi vào một cái hang nhỏ xíu giữa hai tảng đá.
Nhưng kìa…
Cách con Oskar chừng năm mươi mét
là một người đàn ông có lẽ ngoài năm mươi tuổi, đôi má sưng húp vì dư thừa mỡ.
Trời ạ, người đàn ông có cặp mắt xếch hung dữ đó đang lăm lăm cây súng trong
tay. Linh tính bảo với Tarzan rằng mục tiêu của lão ta chính là con Oskar tội
nghiệp.
Lão đã chạy đến gần chỗ con chó đến
nỗi Tarzan dù có phép màu tụt xuống thần cây ngay bây giờ cũng không thể nào
can thiệp kịp. Trời đất, lão giương súng lên nhắm vào bụi rậm cạnh tảng đá rồi…
tiếp tục chạy đi. Tarzan có thể nghe rõ mồn một tiếng lão gầm lên hổn hển:
- Đồ… chó chết. Mày dám săn thú đồng
hoang Soine. Ông giết… mày.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment