TRIỆU HOÁN VẠN TUẾ - CHƯƠNG 14 - HÀ PHI SONG GIÁP - TRUYỆN HUYỀN ẢO

TRIỆU HOÁN VẠN TUẾ

Tác giả: Hà Phi Song Giáp
Thể loại: Huyền ảo, dị giới, triệu hồi

CHƯƠNG 14: MỤC TIÊU, TIÊN THIÊN CHI CẢNH


Kiếm linh ngự tỷ xuất hiện, lâu rồi không được gặp khiến Nhạc Dương kinh hỷ vạn phần, lại có cảm giác như không thật.

Nàng yểu chuyển mềm mại tựa như cây cỏ, bàn tay bé nhỏ cầm lấy sợi dây chuyền bằng hắc ngọc trên cổ hắn tựa hồ có chút tò mò nghiên cứu... Không đợi Nhạc Dương đồng học kịp nhào tới ôm lấy bắp đùi kiếm linh ngự tỷ gọi một tiếng lão bà, nàng liền thoáng cái biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.

Sau khi Nhạc Dương đồng học nhặt lại hắc ngọc dây chuyền, hắn kinh ngạc phát hiện bên trong nó cất giữ một loại năng lượng khổng lồ tựa hồ như một hồ nước mênh mông.

Nhất thời kích động một phát nhảy ra xa ba thước, hắn phỏng đoán liệu có phải hay không là kiếm linh ngự tỷ giúp mình giải khai phong ấn trên hắc ngọc dây chuyền này?

Có dây chuyền hắc ngọc, Nhạc Dương đồng học trong mộng lúc luyện công làm chơi ăn thật, hắn mang hắc ngọc dây chuyền bên mình không những hấp thu được đại lượng thiên địa linh khí, đồng thời hắc ngọc dây chuyền còn có thể hút lấy một lượng lớn linh khí đem cất giữ bên trong nó biến thành một loại năng lượng thuần khiết.

Một lần đi vào giấc mộng, hấp thu năng lượng linh khí so với trước kia nhiều hơn không chỉ gấp mười lần.

Bất tri bất giác kinh mạch thứ hai, thủ thiểu âm tâm kinh đã được đã thông. Nhạc Dương bước đầu phỏng đoán cứ theo tốc độ như vậy không cần đến một tháng hắn là có thể toàn bộ đã thông mười hai cái kinh mạch toàn thân, luyện thành tiên thiên phá thể vô ảnh kiếm khí tầng thứ nhất, chân chính tiến vào tiên thiên chi cảnh!

Nhạc Dương đồng học tỉnh lại hắn phát hiện có một việc kỳ quái. Đó là khi hắn cầm lấy hắc ngọc dây chuyền trên cổ lên nhìn lại phát hiện vật này vẫn như cũ, so với lúc bình thường không có điểm gì đặc biệt cả, bề ngoài vẫn là mang một này đen tuyền, hoàn toàn không giống như trong mộng, cũng không cảm giác được cái hồ năng lượng thuần khiết mênh mông kia... Chẳng lẽ phải ở trong mộng mới có thể hấp thu năng lượng của nó? Hay là nó ẩn núp phong ấn, chỉ khi ở trong không gian của kiếm linh ngự tỷ phong ấn nọ mới mất đi hiệu lực?

Vật này không ngờ lại thần bí như thế, người bình thường căn bản là nhìn không thấu, lại không có phương pháp lợi dụng, cha mẹ của bi kịch nam kia tại sao lại đem nó lưu lại cho hắn a? Chẳng lẽ ở trong hai bản nhật ký kia có ghi lại chi tiết cụ thể về nó?

Cái hắc ngọc dây chuyền này rốt cuộc là bảo bối gì? Tác dụng chính của nó là làm cái gì a?

Đối với cái hắc ngọc dây chuyền này Nhạc Dương thật là trăm mối vẫn không có cách giải.

Bất quá dựa theo phương thức suy nghĩ của Nhạc Dương đồng học, nếu đã nghĩ không ra thì không nghĩ nữa, dù sao chuyện tình phát sinh ở trên người hắn nghĩ không ra thật sự là quá nhiều, giờ thêm một cái cũng không là gì.

Thời gian, từng ngày từng ngày trôi qua.

Nhạc Dương cảm giác bản thân mình không có chuyển biến gì quá lớn, nhưng ở trong mắt mỹ phụ nhân cùng Nhạc Băng thì lại khác, hắn mỗi ngày đều là có biến hóa hơn trước.

Lúc đầu khi hấp thu năng lượng trong hắc ngọc dây chuyền, Nhạc Dương cảm nhận được thần thái vô cùng sảng khoái, cả người đều đầy tràn kính nhi dùng không hết. Các nàng còn tưởng rằng là bởi vì Nhạc Dương khế ước bảo điển thành công, tâm tình vui vẻ cho nên tinh thần đặc biệt tốt. Không quá mấy ngày, Nhạc Dương bắt đầu thay da, đầu tiên là hai tay, sau đó là hai chân cùng thân thể, cuối cùng là bộ mặt, toàn bộ tầng da bong ra từng mảng một. Sau khi thay da, da dẻ hắn trơn bóng như ngọc, nhìn qua cùng làn da trắng noãn của Nhạc Băng tiểu cô nương không sai biệt lắm, thậm chí còn có một loại khỏe mạnh quang huy thần thái.

Hai mắt Nhạc Dương cũng ngày càng trở nên tuệ quang nội liễm, ẩn thiểm như sao.

Nếu không phải cả ngày gặp nhau, mỹ phụ nhân sợ rằng không dám tin tưởng đây là Tam nhi nhà mình, trước sau chưa đầy nửa tháng hắn đã có biến hóa kinh người như thế.

"Tam nhi, ngươi không có sinh bệnh chứ? Hay là nghỉ ngơi mấy ngày đi a, ta sợ ngươi luyện công quá gấp thân thể sẽ không chịu nổi. Cứ tiếp tục như vậy không mệt chết sao?" 

Mỹ phụ nhân nhìn Nhạc Dương hai tay mới thay da, còn tưởng rằng hắn ngã bệnh, hoặc giả là do luyện công quá độ, thân thể tiêu hao năng lượng quá mức sinh ra phản ứng. Sau này khi thấy hắn thay da xong cả người rực rỡ hẳn lên, giống như thoát thai hoán cốt, mới hơi an tâm một chút, ý thức được việc này có thể không phải là chuyện xấu.

"Không có chuyện gì, không có chuyện gì..."

 Nhạc Dương biết đây là phản ứng bình thường khi bước vào tiên thiên chi cảnh.

Thông qua việc hấp thu lượng lớn năng lượng thuần khiết từ hắc ngọc dây chuyền, hắn đã nhanh chóng luyện thành tiên thiên phá thể vô ảnh kiếm khí tầng thứ nhất, nói cách khác chính là chân chính bước vào tiên thiên chi cảnh. Cho nên, mới có loại phản ứng thoát thai hoán cốt dịch cân tẩy tủy này, tựa như là thân thể được hồi sinh vậy.

Thân thể thay da, thần thái sáng láng , những dị tượng xuất hiện trên thân thể mặt ngoài này, mỹ phụ nhân cùng Nhạc Băng các nàng mỗi ngày đều có thể thấy được.

Nhưng thân thể Nhạc Dương ngày càng trở nên cường tráng, trở nên hữu lực, trở nên hoàn mỹ, thì các nàng là nhìn không thấy.

Hơn nữa, thân thể cùng cơ bắp Nhạc Dương cũng không có khỏe đẹp cân đối giống như mấy vị quán quân thể hình với cơ bắp, cơ bụng cuồn cuộn (cái này em chém ^_^), chẳng qua là càng trở nên hợp lý cùng hoàn mỹ. Bây giờ, ngực của hắn có chút hơi hơi vạn vỡ, cơ bụng rắn chắc, toàn thân không có một chút thịt dư nào. Tứ chi vẫn như cũ, thon dài, chỉ là lực lượng không ngừng gia tăng, càng trở nên mạnh mẽ. Khi Nhạc Dương tắm rửa có thể tự mình kiểm nghiệm, hắn sau khi luyện tiên thiên phá thể vô ảnh kiếm khí mỗi một ngày thân thể đều có biến hóa. Mỗi một ngày so với ngày trước lại càng thêm hoàn mỹ.

Có được lực lượng khổng lồ, cũng không biến thành kẻ cơ bắp cuồn cuộn, loại biến hóa này khiến Nhạc Dương không quá ngạc nhiên, bởi vì kiếm linh ngự tỷ vốn thân hình nhỏ nhắn, ngọc thủ thon dài nhỏ bé lại có lực lượng có thể được hủy thiên diệt địa, mình đồng dạng tu luyện tiên thiên phá thể vô ảnh kiếm khí, không lý nào lại thay đổi thành kẻ cơ bắp? Vì vậy hắn như hiện tại cũng rất bình thường.

Tiên thiên phá thể vô ảnh kiếm khí là tiên thiên công pháp, hoàn toàn không cùng chiến kỹ thể thuật của đong binh(lính đánh thuê) đồng dạng

Nhạc Dương mỗi ngày đều là kinh hỷ, mỗi ngày đều không ngừng tăng lên thực lực bản thân.

Chẳng qua là tiểu tử này tự mình âm thầm vụng trộm vui mừng, cũng không nói ra bí mật của hắn cho mỹ phụ nhân các nàng biết.

Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó đã qua một tháng, chờ mười hai cái kinh mạch được đã thông suốt. Nhạc Dương sắp luyện thành tiên thiên phá thể vô ảnh kiếm khí tầng thứ nhất, chỉ cần lại đem mười hai cái kinh mạch liên kết chung một chỗ, như vậy là có thể luyện thành tầng thứ nhất, lập tức có thể chân chính bước vào tiên thiên chi cảnh điều mà toàn bộ cường giả tại Long Đằng Đại Lục tha thiết ước mơ.

Nếu đổi thành thiên tài của Long Đằng Đại Lục, để có thể bước thứ nhất trở thành tiên thiên cường giả, chỉ sợ cần cả trăm năm thời gian mới có thể chân chính bước vào tiên thiên.

Lúc này Nhạc Dương vừa đến đây lại trực tiếp tu luyện tiên thiên phá thể vô ảnh kiếm khí, mà thời gian hắn sử dụng trước sau chưa đầy ba tháng, cũng đã nửa bước bước vào tiên thiên, đây là điều tất cả tiên thiên cường giả trăm năm tu luyện mơ ước... Bởi vậy có thể thấy được, tiên thiên phá thể vô ảnh kiếm khí là công pháp tu luyện bực nào thần kỳ!

Nếu như muốn nêu một cái ví dụ, thì chính là đã vượt qua chiến kỹ cao cấp Nhạc gia thương thuật của Long Đằng Đại Lục. Nhạc Dương bây giờ tựa như một sinh viên tốt nghiệp đại học nhìn học sinh tiểu học cầm sách giáo khoa, mà loại sách giáo khoa lớp bốn lớp năm này đối với hắn phi thường đơn giản. Nếu so với chiến kỹ thể thuật của đong binh thì lại càng không đáng nhắc, loại chiến kỹ thể thuật của đong binh không khác nào sách giáo khoa dành cho mẫu giáo cả. Nhạc Dương phỏng đoán coi như là tiên thiên công pháp của Long Đằng Đại Lục nếu không bị thất truyền mà nói, chỉ sợ cũng chỉ là cấp trung học cơ sở hoặc là trung học phổ thông mà thôi, cùng mình tu luyện tiên thiên phá thể vô ảnh kiếm khí là không thể nào đánh đồng .

Bây giờ, Nhạc Dương bỗng nhiên đối với kiếm linh ngự tỷ có chút tò mò, nàng rốt cuộc là ai? Nếu như đem nàng so sánh với cường giả của thế giới này, như vậy nàng chính là tồn tại ở cái gì cấp bậc gì a?

"Tam ca, ngày mai ta phải quay lại thượng kinh tha gia cuộc thi của học viện, về phương diện nòng cót của triệu hoán thuật ngươi đã nắm giữ được không tệ, sang năm trực tiếp báo tên đăng ký học viện năm thứ hai là không có vấn đề. Tam ca, điều ta bây giờ tiếc nuối nhất là ngươi chưa triệu hồi được thủ hộ chiến thú ‘vụ’, cần phải cố gắng đề thăng thủ hộ chiến thú a, đây mới chính là điều trọng yếu nhất. Ta đi rồi, ngươi không nên cứ chỉ lo luyện triệu hoán thứ hoa, mà hãy lấy tiền đi ra bên ngoài mua một chiến thú tốt một chút, tốt nhất là thú loại hoặc là cầm loại chẳng hạn như Phong Lang, Hỏa Sư cùng Lôi Ưng, Kim Chuẩn,…. Ai, nếu như viên thú linh khải trí đan kia không bị Nhị bá đoạt đi cho tiểu cửu nó, tin tưởng Tam ca nhất định có thể triệu hồi ra thủ hộ chiến thú của mình... Bọn họ cứ như vậy khi dễ chúng ta, sang năm gia tộc đối chiến ta nhất định sẽ không nương tay, chắc chắn phải đem bọn họ dạy dỗ một trận, nếu không gia gia cùng các vị trưởng lão trong tộc sẽ mãi coi thường tứ phòng chúng ta..."

 Nhạc Băng trước khi đi, liên tục dặn dò Nhạc Dương.

Trong đáy lòng của nàng, đối với Nhạc Dương cảm thấy vô cùng luyến tiếc, bởi vì nàng cảm thấy hắn cùng mình giống nhau, đều là thiên tài bị gia tộc khinh thị .

Tư tưởng trọng nam khinh nữ ở Long Đằng Đại Lục rất nặng, hơn nữa nàng thế nhưng chưa kịp gả đã biến thành một tiểu quả phụ, làm cho nàng trước kia không dám kháng nghị, nhưng bây giờ Tam ca liền là tương lai trong nhà mình, hắn nếu là củi mục thì cũng thôi đi, nhưng đằng này hắn rõ ràng là một thiên tài lại bị gia tộc như thế khinh thị, chịu đủ loại bất công, vì vậy mà trong nội tâm nàng rất oán hận tộc nhân Nhạc gia, những người luôn khinh thị tứ phòng nhà mình.

Nhạc Dương không nói gì chỉ đưa tay khẽ xoa đỉnh đầu Băng.

Hắn biết chuyện thủ hộ chiến thú của mình không phải là ‘vụ’, mà là ‘ảo ảnh’ sợ rằng mình đời này cũng triệu hoán không ra vụ a. Bất quá, nếu so sánh ‘ảo ảnh’ với ‘vụ’ thì ‘ảo ảnh’ càng tốt hơn gấp mười lần.

Thời gian triệu hoán cái bóng dài đến mười ngày, nói cách khác mình có thể triệu hoán mười cái bóng chồng lên hợp với thân thể mình vậy thực lực không phải đại tăng? Là tăng lên 500% a... Hơn nữa mình sắp luyện thành tiên thiên chi cảnh, chiến lực đến cùng sẽ tăng lên tới trình độ nào, thì vẫn là một vấn đề khó mà tưởng tượng a!

Sau khi Nhạc Băng rời đi Nhạc Dương cũng không nóng nảy chạy đi ra bên ngoài mua cái gì mà Phong Lang, Hỏa Sư, Lôi Ưng, Kim Chuẩn,…chiến thú gì gì đó.

Trong mắt hắn, thổ tiên thứ hoa so với Phong Lang, Hỏa Sư cường đại hơn nhiều.

Bây giờ, việc tối trọng yếu nhất chính là luyện thành tiên thiên phá thể vô ảnh kiếm khí tầng thứ nhất, hiện chỉ còn một bước cuối cùng là có thể vào tiên thiên chi cảnh rồi.

truyenhoangdung.blogspot.com




No comments

Powered by Blogger.