TOÀN CHỨC CAO THỦ - CHƯƠNG 815 - HỒ ĐIỆP LAN - TRUYỆN VÕNG DU
TOÀN CHỨC CAO THỦ
Thể loại: truyện võng du
CHƯƠNG 815:ƯU THẾ CỦA NHÂN VẬT
Một chiêu tất nhiên không thể đánh
chết Bắn Đây Này, nhưng dưới sự bố trí kín kẽ của Kiều Nhất Phàm, nó lại chiếm
được ưu thế hết sức to lớn. Thường trong trận đấu đơn, quỷ kiếm sĩ không thể
nào bày được nhiều Quỷ Trận bao vây bất kỳ tuyển thủ chuyên nghiệp tài giỏi nào
cùng lúc như thế. Kiều Nhất Phàm lại lợi dụng địa hình của bản đồ, dụ đối thủ
rơi vào bẫy, sau cùng quyết định thắng thua trong chớp mắt.
Bắn Đây Này cũng chỉ có thể giãy dụa trước khi chết mà thôi. Trận đấu đơn thứ hai, Kiều Nhất Phàm dễ dàng chiến thắng.
Trận đấu này diễn ra quá nhanh.
Nhóm antifan còn đang hí hửng vì trận thua nhục mặt trước đó của Hưng Hân, hò nhau ném gạch đủ kiểu, còn tiện thể ném luôn Một Tấc Tro trong trận hai. Ai dè chưa kịp hoàn hồn, thời thế đã chuyển đổi, Một Tấc Tro dễ dàng giết gọn đối thủ, làm mọi người tịt ngòi như pháo lép.
Tịt ngòi như pháo lép đâu chỉ nhóm antifan, các thành viên của chiến đội Vô Cực cũng có cảm giác như bị tát thẳng mặt.
Bọn họ định khi dễ đối thủ bằng bản đồ này, ngờ đâu lại bị đối thủ lợi dụng bản đồ đút hành ngược lại. Thua trận này, không chỉ vứt điểm, mà còn bị bẽ mặt nữa.
Nhưng hệ thống đâu thèm quan tâm đến cảm xúc của tuyển thủ, sau khi phán định thắng thua, cũng đã chuyển cảnh tới trận thứ ba.
Bản đồ trận thứ ba vẫn là Hành Lang Trên Sông.
Chiến đội Vô Cực quả thực nghiên cứu kĩ bản đồ này, ba trận đấu đơn đều dùng nó, rõ ràng họ muốn đuổi cùng giết tận. Hơn nữa, họ còn ngầm miệt thị tuyển thủ Hưng Hân sẽ không thể nhìn ra đặc điểm của bản đồ để lật ngược tình thế, dù rằng bản đồ được lặp lại những hai lần.
Người thứ ba lên sân của chiến đội Vô Cực là thuật sĩ Leopold.
“Nhớ cẩn thận.”
Bắn Đây Này cũng chỉ có thể giãy dụa trước khi chết mà thôi. Trận đấu đơn thứ hai, Kiều Nhất Phàm dễ dàng chiến thắng.
Trận đấu này diễn ra quá nhanh.
Nhóm antifan còn đang hí hửng vì trận thua nhục mặt trước đó của Hưng Hân, hò nhau ném gạch đủ kiểu, còn tiện thể ném luôn Một Tấc Tro trong trận hai. Ai dè chưa kịp hoàn hồn, thời thế đã chuyển đổi, Một Tấc Tro dễ dàng giết gọn đối thủ, làm mọi người tịt ngòi như pháo lép.
Tịt ngòi như pháo lép đâu chỉ nhóm antifan, các thành viên của chiến đội Vô Cực cũng có cảm giác như bị tát thẳng mặt.
Bọn họ định khi dễ đối thủ bằng bản đồ này, ngờ đâu lại bị đối thủ lợi dụng bản đồ đút hành ngược lại. Thua trận này, không chỉ vứt điểm, mà còn bị bẽ mặt nữa.
Nhưng hệ thống đâu thèm quan tâm đến cảm xúc của tuyển thủ, sau khi phán định thắng thua, cũng đã chuyển cảnh tới trận thứ ba.
Bản đồ trận thứ ba vẫn là Hành Lang Trên Sông.
Chiến đội Vô Cực quả thực nghiên cứu kĩ bản đồ này, ba trận đấu đơn đều dùng nó, rõ ràng họ muốn đuổi cùng giết tận. Hơn nữa, họ còn ngầm miệt thị tuyển thủ Hưng Hân sẽ không thể nhìn ra đặc điểm của bản đồ để lật ngược tình thế, dù rằng bản đồ được lặp lại những hai lần.
Người thứ ba lên sân của chiến đội Vô Cực là thuật sĩ Leopold.
“Nhớ cẩn thận.”
Tuyển thủ thứ ba, người điều khiển thuật sĩ Leopold đã được dặn
dò trước khi lên.
Chiến đội Vô Cực vốn tán thưởng trình độ của tuyển thủ chiến đội Hưng Hân. Từ việc bọn họ tích cực đến tìm, chứng tỏ bọn họ cực kỳ tán thành, bọn họ cảm thấy thực lực của các tuyển thủ Hưng Hân đủ để làm dự bị cho mình. Cả bọn cũng không chỉ chú ý mỗi đại thần Diệp Thu đâu.
Trong khoảng thời gian nhận lời thách đấu, bên Hưng Hân thường cho Hàn Yên Nhu ra trận trước, tiếp theo là Bánh Bao Xâm Lấn và Nghênh Phong Bố Trận.
Chiến đội Vô Cực đều quan sát kỹ ba người, giờ trở thành đối thủ, người họ coi trọng cũng là ba người này. Bọn họ còn nghiên cứu những gì liên quan đến cả ba nữa. Chẳng qua đây chỉ là thái độ nghiêm túc trong thi đấu, chiến đội Vô Cực tán thưởng thực lực cả ba nhưng không hề sợ hãi. Nếu là sợ, thì khi Hà An đến Hưng Hân đã không chảnh chó như vậy.
Tỉ mỉ lựa chọn bản đồ, tỉ mỉ an bài tuyển thủ xuất chiến, về mặt chiến thuật, chiến đội Vô Cực vẫn rất coi trọng Hưng Hân.
Ai ngờ kết quả sau hai trận đấu đơn là một thua một thắng, họ thắng Bánh Bao Xâm Lấn mà họ coi trọng, lại thua Một Tấc Tro không được họ để ý.
Liệu chiến đội Hưng Hân còn nhân vật nào khác như Một Tấc Tro không? Bên chiến đội Vô Cực chợt cảm thấy bất an. Bọn họ không dám sơ suất trong trận thứ ba nữa.
Khi Leopold xuất hiện, nhân vật bên chiến đội Hưng Hân cũng xuất hiện.
Cũng là một thuật sĩ, Nghênh Phong Bố Trận.
Đây là một trận đấu giữa hai tuyển thủ cùng nghề. Cuộc chiến này khảo nghiệm trình độ của tuyển thủ nhiều hơn.
Mãi đến khi nhìn thấy đối thủ, tuyển thủ Vô Cực mới thở phào nhẹ nhõm. Ít ra đây không phải một đối thủ hoàn toàn xa lạ. Huống hồ, trong trận chiến cùng nghề, ngoại trừ trình độ tuyển thủ, thực lực của nhân vật cũng quyết định thắng thua.
Ở phương diện này, chiến đội Vô Cực cực kỳ tự tin.
Chỉ là một đám tép riu bước ra từ tiệm net, thực lực không tệ đã bất ngờ lắm rồi, nhân vật còn có thể “khủng” được à? Trang bị của chúng có thể vượt qua họ ư? Điểm kỹ năng có thể cao hơn họ chắc?
Cả đội Vô Cực đều tươi cười. Câu “nhớ cẩn thận” trước đó phỏng chừng không cần thiết nữa.
Nhóm antifan lại không thoải mái được như họ, vừa nãy mới bị bẽ mặt, giờ cả đám trở nên thận trọng hơn hẳn chiến đội Vô Cực. Cả đám vẫn tiếp tục móc xỉa Hưng Hân, nhưng trước khi có kết quả, họ sẽ không chửi thẳng mặt.
Trận đấu nhanh chóng bắt đầu.
Chiến đội Vô Cực vốn tán thưởng trình độ của tuyển thủ chiến đội Hưng Hân. Từ việc bọn họ tích cực đến tìm, chứng tỏ bọn họ cực kỳ tán thành, bọn họ cảm thấy thực lực của các tuyển thủ Hưng Hân đủ để làm dự bị cho mình. Cả bọn cũng không chỉ chú ý mỗi đại thần Diệp Thu đâu.
Trong khoảng thời gian nhận lời thách đấu, bên Hưng Hân thường cho Hàn Yên Nhu ra trận trước, tiếp theo là Bánh Bao Xâm Lấn và Nghênh Phong Bố Trận.
Chiến đội Vô Cực đều quan sát kỹ ba người, giờ trở thành đối thủ, người họ coi trọng cũng là ba người này. Bọn họ còn nghiên cứu những gì liên quan đến cả ba nữa. Chẳng qua đây chỉ là thái độ nghiêm túc trong thi đấu, chiến đội Vô Cực tán thưởng thực lực cả ba nhưng không hề sợ hãi. Nếu là sợ, thì khi Hà An đến Hưng Hân đã không chảnh chó như vậy.
Tỉ mỉ lựa chọn bản đồ, tỉ mỉ an bài tuyển thủ xuất chiến, về mặt chiến thuật, chiến đội Vô Cực vẫn rất coi trọng Hưng Hân.
Ai ngờ kết quả sau hai trận đấu đơn là một thua một thắng, họ thắng Bánh Bao Xâm Lấn mà họ coi trọng, lại thua Một Tấc Tro không được họ để ý.
Liệu chiến đội Hưng Hân còn nhân vật nào khác như Một Tấc Tro không? Bên chiến đội Vô Cực chợt cảm thấy bất an. Bọn họ không dám sơ suất trong trận thứ ba nữa.
Khi Leopold xuất hiện, nhân vật bên chiến đội Hưng Hân cũng xuất hiện.
Cũng là một thuật sĩ, Nghênh Phong Bố Trận.
Đây là một trận đấu giữa hai tuyển thủ cùng nghề. Cuộc chiến này khảo nghiệm trình độ của tuyển thủ nhiều hơn.
Mãi đến khi nhìn thấy đối thủ, tuyển thủ Vô Cực mới thở phào nhẹ nhõm. Ít ra đây không phải một đối thủ hoàn toàn xa lạ. Huống hồ, trong trận chiến cùng nghề, ngoại trừ trình độ tuyển thủ, thực lực của nhân vật cũng quyết định thắng thua.
Ở phương diện này, chiến đội Vô Cực cực kỳ tự tin.
Chỉ là một đám tép riu bước ra từ tiệm net, thực lực không tệ đã bất ngờ lắm rồi, nhân vật còn có thể “khủng” được à? Trang bị của chúng có thể vượt qua họ ư? Điểm kỹ năng có thể cao hơn họ chắc?
Cả đội Vô Cực đều tươi cười. Câu “nhớ cẩn thận” trước đó phỏng chừng không cần thiết nữa.
Nhóm antifan lại không thoải mái được như họ, vừa nãy mới bị bẽ mặt, giờ cả đám trở nên thận trọng hơn hẳn chiến đội Vô Cực. Cả đám vẫn tiếp tục móc xỉa Hưng Hân, nhưng trước khi có kết quả, họ sẽ không chửi thẳng mặt.
Trận đấu nhanh chóng bắt đầu.
Tuyển thủ thuật sĩ bên Vô Cực ôm
lòng tin tràn trề, nhưng hắn vẫn cẩn thận hết mức có thể. Còn bên Hưng Hân,
Nghênh Phong Bố Trận lại trông rất bất chấp, cứ hổ báo lao về phía Leopold.
Nhóm antifan lập tức muốn chặt chém ngay, cố lắm mới nắm chặt tay không gõ chữ ra.
Thuật sĩ bên Vô Cực thầm khinh thường, phớt lờ mà tiếp tục đi theo con đường mình đã định. Ngờ đâu trên đỉnh đầu chợt tối sầm, nâng góc nhìn lên, mây đen đã che phủ đầu.
Mưa Hỗn Loạn.
Tuyển thủ thuật sĩ giật mình, Leopold vừa chật vật chạy khỏi phạm vi vừa chuyển góc nhìn, quả nhiên ngó thấy Nghênh Phong Bố Trận đang quơ gậy nguyền rủa.
“Hở… CLGT….”
Nhóm antifan lập tức muốn chặt chém ngay, cố lắm mới nắm chặt tay không gõ chữ ra.
Thuật sĩ bên Vô Cực thầm khinh thường, phớt lờ mà tiếp tục đi theo con đường mình đã định. Ngờ đâu trên đỉnh đầu chợt tối sầm, nâng góc nhìn lên, mây đen đã che phủ đầu.
Mưa Hỗn Loạn.
Tuyển thủ thuật sĩ giật mình, Leopold vừa chật vật chạy khỏi phạm vi vừa chuyển góc nhìn, quả nhiên ngó thấy Nghênh Phong Bố Trận đang quơ gậy nguyền rủa.
“Hở… CLGT….”
Tuyển thủ thuật sĩ kinh ngạc nhìn vùng trời mình vừa thoát khỏi vẫn
tí tách giọt mưa đen ngầu kia.
Đòn tấn công ập tới lúc hắn không hề phòng bị gì, bởi vì, hắn cảm thấy hai bên còn chưa tiến vào phạm vi tấn công của nhau.
Hơn nữa hắn vừa ngó sang Nghênh Phong Bố Trận xác định lại, người nọ vẫn nằm ngoài phạm vi tấn công của hắn.
Thế mà thuật nguyền rủa của Nghênh Phong Bố Trận đã ập tới, cự ly làm phép này có lẽ nhỉnh hơn mình ít nhất ba ô đấy!
Cự ly làm phép là một thuộc tính rất quan trọng với những nghề thuộc hệ Pháp Sư như họ. Cự ly ấy có nghĩa là phạm vi, dựa vào phạm vi ấy ta có thể đổi ra thời gian, giúp mình chiếm thế chủ động hơn. Nhưng bấy giờ, cự ly làm phép của Leopold rõ ràng kém hơn Nghênh Phong Bố Trận, vậy chẳng phải trang bị của Leopold không bằng Nghênh Phong Bố Trận sao?
Thế đéo nào.
Thuật sĩ của Vô Cực giật mình, hắn không thể ngờ được, nhân vật của đám tép riu này lại xịn hơn những kẻ từng bước vào giới chuyên nghiệp như họ?
Lúc này khoảng cách còn xa, tuyển thủ thuật sĩ không thể xem xét trang bị của Nghênh Phong Bố Trận. Mà sau Mưa Hỗn Loạn, những chiêu phép khác của Nghênh Phong Bố Trận lại ùn ùn kéo tới. Không gian của hành lang khá hạn hẹp, Leopold không thể trốn thoát vô số thuật nguyền rủa đang liên tục tấn công. Nghênh Phong Bố Trận lại ném sang một quả cầu sáng chứa tên nguyền rủa, trong trường hợp này, nếu không muốn bị thương chỉ còn cách đánh trả thôi.
Tuyển thủ bên Vô Cực vội vàng thao tác, Leopold cũng ngưng tụ ra một quả cầu sáng của Mũi Tên Nguyền Rủa. Đây là kỹ năng cần tích tụ sức mạnh, thời gian tích tụ càng dài thì sức mạnh càng lớn. Nhưng Nghênh Phong Bố Trận lại không định lãng phí nhiều thời gian, chỉ mới tích tụ được một lát, ánh sáng đã lan rộng. Thuật sĩ bên Vô Cực cũng canh thời điểm thích hợp, xác định chiêu bên mình cũng nuôi lực gần bằng Nghênh Phong Bố Trận mới vội vã ném quả cầu đi.
Hai trận mưa tên lũ lượt tuôn ra sau khi quả cầu sáng nổ mạnh, xuyên qua hành lang gấp khúc, cuối cùng chạm mặt nhau trên mặt nước. Từng tia sáng đen lòm như muốn xé toang không gian. Trong tình cảnh hỗn loạn này, tuyển thủ Vô Cực không thể nhìn thấy Nghênh Phong Bố Trận được, hắn thoáng suy nghĩ, rồi vội vã thao tác kỹ năng mới.
Đại chiêu của thuật sĩ: Cánh Cửa Tử Vong.
Với khoảng cách tấn công của mình, Leopold không thể đánh trúng Nghênh Phong Bố Trận được. Nhưng Cánh Cửa Tử Vong lại là một phép thuật có phạm vi AOE 18 ô, quả thực không cần ném chiêu ngay trên đầu Nghênh Phong Bố Trận. Thừa cơ Mũi Tên Nguyền Rủa nổ tan tác, tuyển thủ Vô Cực nhanh chóng tấn công đối thủ bằng đại chiêu này. Hắn đang rơi vào thế bị động cực kỳ, vì sự chênh lệch trong cự ly làm phép, hắn chỉ có thể bị đối thủ đè đầu cỡi cổ ở một góc, không thể làm gì khác ngoài chịu đòn.
Thao tác của đại chiêu tất nhiên rất phiền phức, thời gian đọc phép lại không ngắn. Sau khi tuyển thủ của Vô Cực hoàn thành nó, Leopold bắt đầu quơ gậy múa phép, thì bất chợt một tiếng nổ to vang lên. Trước mặt hắn, một cánh cửa đen hun hút đột nhiên xuất hiện giữa trời. Từ cánh cửa đang xoay tròn ấy, những luồng khí đen vươn dài về phía Leopold.
Khoảnh cách này không thể tránh được nữa. Hành động ngâm Cánh Cửa Tử Vong bị cắt ngang, Leopold bị những xúc tu màu đen quấn lấy, kéo về phía cánh cửa. Cơ thể hắn như bị nuốt lấy, thấp thoáng ẩn hiện. Mà sát thương của Cánh Cửa Tử Vong cũng bùng nổ trong chớp mắt, nhìn thanh máu tụt xuống, tay thuật sĩ nọ và tất cả tuyển thủ bên Vô Cực đều tái mặt.
Thương tổn thật sự quá cao!
Gã ta đã đổ dồn bao nhiêu điểm kỹ năng vào chiêu Cánh Cửa Tử Vong này? Cấp bậc thế nào rồi?
Có điều, tầm quan trọng của Cánh Cửa Tử Vong không chỉ nằm ở lực sát thương cao, các tuyển thủ chuyên nghiệp lại yêu thích khả năng khống chế phạm vi lớn của nó hơn. Tuy mục tiêu bây giờ chỉ có một người, nhưng khả năng khống chế vẫn còn đó. Leopold sau khi bị luồng khí đen quấn quanh và kéo vào cánh cửa thì trở nên bất lực cực kỳ. Màn mưa tên chạm trán đã kết thúc, sau cảnh hỗn loạn, Nghênh Phong Bố Trận vẫn tiếp tục quơ đều gậy.
Thuật Ăn Mòn, Thuật Kích Hồn, Thuật Chia Cắt, Thuật Thôn Tính, Giảm Sinh Mệnh …
Hàng loạt các kỹ năng tấn công và nguyền rủa đua nhau xuất hiện theo từng cú nhấc gậy. Leopold chưa từng ngừng thương tổn kể từ sau khi bị Cánh Cửa Tử Vong quấn lấy. Lúc kỹ năng kết thúc, Leopold rơi xuống, nhưng lúc này hắn đã bị bắt về phía hành lang, bên dưới toàn là nước.
Tủm.
Vùng nước Leopold rơi xuống dậy sóng. Nhưng nó không khiến Nghênh Phong Bố Trận tạm ngưng cuộc săn giết, từng gợn ma thuật đen ngòm của thuật sĩ càng trở nên nổi bật giữa những cơn sóng trắng toát.
Đòn tấn công ập tới lúc hắn không hề phòng bị gì, bởi vì, hắn cảm thấy hai bên còn chưa tiến vào phạm vi tấn công của nhau.
Hơn nữa hắn vừa ngó sang Nghênh Phong Bố Trận xác định lại, người nọ vẫn nằm ngoài phạm vi tấn công của hắn.
Thế mà thuật nguyền rủa của Nghênh Phong Bố Trận đã ập tới, cự ly làm phép này có lẽ nhỉnh hơn mình ít nhất ba ô đấy!
Cự ly làm phép là một thuộc tính rất quan trọng với những nghề thuộc hệ Pháp Sư như họ. Cự ly ấy có nghĩa là phạm vi, dựa vào phạm vi ấy ta có thể đổi ra thời gian, giúp mình chiếm thế chủ động hơn. Nhưng bấy giờ, cự ly làm phép của Leopold rõ ràng kém hơn Nghênh Phong Bố Trận, vậy chẳng phải trang bị của Leopold không bằng Nghênh Phong Bố Trận sao?
Thế đéo nào.
Thuật sĩ của Vô Cực giật mình, hắn không thể ngờ được, nhân vật của đám tép riu này lại xịn hơn những kẻ từng bước vào giới chuyên nghiệp như họ?
Lúc này khoảng cách còn xa, tuyển thủ thuật sĩ không thể xem xét trang bị của Nghênh Phong Bố Trận. Mà sau Mưa Hỗn Loạn, những chiêu phép khác của Nghênh Phong Bố Trận lại ùn ùn kéo tới. Không gian của hành lang khá hạn hẹp, Leopold không thể trốn thoát vô số thuật nguyền rủa đang liên tục tấn công. Nghênh Phong Bố Trận lại ném sang một quả cầu sáng chứa tên nguyền rủa, trong trường hợp này, nếu không muốn bị thương chỉ còn cách đánh trả thôi.
Tuyển thủ bên Vô Cực vội vàng thao tác, Leopold cũng ngưng tụ ra một quả cầu sáng của Mũi Tên Nguyền Rủa. Đây là kỹ năng cần tích tụ sức mạnh, thời gian tích tụ càng dài thì sức mạnh càng lớn. Nhưng Nghênh Phong Bố Trận lại không định lãng phí nhiều thời gian, chỉ mới tích tụ được một lát, ánh sáng đã lan rộng. Thuật sĩ bên Vô Cực cũng canh thời điểm thích hợp, xác định chiêu bên mình cũng nuôi lực gần bằng Nghênh Phong Bố Trận mới vội vã ném quả cầu đi.
Hai trận mưa tên lũ lượt tuôn ra sau khi quả cầu sáng nổ mạnh, xuyên qua hành lang gấp khúc, cuối cùng chạm mặt nhau trên mặt nước. Từng tia sáng đen lòm như muốn xé toang không gian. Trong tình cảnh hỗn loạn này, tuyển thủ Vô Cực không thể nhìn thấy Nghênh Phong Bố Trận được, hắn thoáng suy nghĩ, rồi vội vã thao tác kỹ năng mới.
Đại chiêu của thuật sĩ: Cánh Cửa Tử Vong.
Với khoảng cách tấn công của mình, Leopold không thể đánh trúng Nghênh Phong Bố Trận được. Nhưng Cánh Cửa Tử Vong lại là một phép thuật có phạm vi AOE 18 ô, quả thực không cần ném chiêu ngay trên đầu Nghênh Phong Bố Trận. Thừa cơ Mũi Tên Nguyền Rủa nổ tan tác, tuyển thủ Vô Cực nhanh chóng tấn công đối thủ bằng đại chiêu này. Hắn đang rơi vào thế bị động cực kỳ, vì sự chênh lệch trong cự ly làm phép, hắn chỉ có thể bị đối thủ đè đầu cỡi cổ ở một góc, không thể làm gì khác ngoài chịu đòn.
Thao tác của đại chiêu tất nhiên rất phiền phức, thời gian đọc phép lại không ngắn. Sau khi tuyển thủ của Vô Cực hoàn thành nó, Leopold bắt đầu quơ gậy múa phép, thì bất chợt một tiếng nổ to vang lên. Trước mặt hắn, một cánh cửa đen hun hút đột nhiên xuất hiện giữa trời. Từ cánh cửa đang xoay tròn ấy, những luồng khí đen vươn dài về phía Leopold.
Khoảnh cách này không thể tránh được nữa. Hành động ngâm Cánh Cửa Tử Vong bị cắt ngang, Leopold bị những xúc tu màu đen quấn lấy, kéo về phía cánh cửa. Cơ thể hắn như bị nuốt lấy, thấp thoáng ẩn hiện. Mà sát thương của Cánh Cửa Tử Vong cũng bùng nổ trong chớp mắt, nhìn thanh máu tụt xuống, tay thuật sĩ nọ và tất cả tuyển thủ bên Vô Cực đều tái mặt.
Thương tổn thật sự quá cao!
Gã ta đã đổ dồn bao nhiêu điểm kỹ năng vào chiêu Cánh Cửa Tử Vong này? Cấp bậc thế nào rồi?
Có điều, tầm quan trọng của Cánh Cửa Tử Vong không chỉ nằm ở lực sát thương cao, các tuyển thủ chuyên nghiệp lại yêu thích khả năng khống chế phạm vi lớn của nó hơn. Tuy mục tiêu bây giờ chỉ có một người, nhưng khả năng khống chế vẫn còn đó. Leopold sau khi bị luồng khí đen quấn quanh và kéo vào cánh cửa thì trở nên bất lực cực kỳ. Màn mưa tên chạm trán đã kết thúc, sau cảnh hỗn loạn, Nghênh Phong Bố Trận vẫn tiếp tục quơ đều gậy.
Thuật Ăn Mòn, Thuật Kích Hồn, Thuật Chia Cắt, Thuật Thôn Tính, Giảm Sinh Mệnh …
Hàng loạt các kỹ năng tấn công và nguyền rủa đua nhau xuất hiện theo từng cú nhấc gậy. Leopold chưa từng ngừng thương tổn kể từ sau khi bị Cánh Cửa Tử Vong quấn lấy. Lúc kỹ năng kết thúc, Leopold rơi xuống, nhưng lúc này hắn đã bị bắt về phía hành lang, bên dưới toàn là nước.
Tủm.
Vùng nước Leopold rơi xuống dậy sóng. Nhưng nó không khiến Nghênh Phong Bố Trận tạm ngưng cuộc săn giết, từng gợn ma thuật đen ngòm của thuật sĩ càng trở nên nổi bật giữa những cơn sóng trắng toát.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment