YÊU THẦN KÝ - CHƯƠNG 95 - TRUYENHOANGDUNG
YÊU THẦN KÝ
Thể loại: Huyền Ảo
CHƯƠNG 95: GIAO KÈO MỘT NĂM
“Tử Vân, ngươi tránh ra!”
Nhiếp Ly trầm giọng nói,
ánh mắt tựa như thực chất như vậy, hắn đem trong linh hồn hải hoàn toàn kích
phát ra, linh hồn lực đạt tới cường thịnh đỉnh phong. Cảm giác được trên người
Nhiếp Ly lộ ra linh hồn lực bàng bạc, trong ánh mắt Diệp Tông, một tia thần sắc
kinh ngạc chợt lóe, Nhiếp Ly mớ13 tuổi, nhưng lại có thể ngăn chặn khí tức của
hắn, thiên phú như vậy thật có chút kinh người, bất quá hắn như cũ vẻ mặt băng
lãnh chăm chú nhìn Nhiếp Ly.
“Nhiếp Ly, không cần phải làm vậy ta van xin hai người!”
Diệp Tử Vân rơi lệ đầy mặt.
Nhiếp Ly lạnh lùng nhìn Diệp Tông, lãnh nộ
nói:
“Ngươi xứng làm một phụ thân sao? Từ nhỏ đến lớn, ngươi có từng quan tâm Tử
Vân? càng không ngừng yêu cầu nàng tu luyện tu luyện, ngươi đã làm gì cho nàng?
Nàng nội tâm rất cô độc ngươi biết không? bên trong học viện không có một bằng
hữu, tại đây, ngươi chỉ là một lão gia hỏa, bận rộn công việc không quan tâm
con cái, Ta và Tử Vân bắt quá chỉ là bạn bè tốt ngươi cho ta và Tử Vân có thể xảy
ra chuyện gì? Ngươi không hỏi trắng đen liền muốn giết người.? Ngươi có quan
tâm tới cảm giác của nàng? Ngươi chỉ để ý tới danh dự của Phong Tuyết thế gia!”
“Tiểu tử, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?
Ngươi là tự tìm cái chết! chỉ bằng ngươi, cũng dám dạy dỗ ta?”
Diệp Tông càng
phát ra nổi giận, hét một tiếng, từng cỗ yêu linh khí tức nhập thể mà ra, linh
hồn lực càng thêm khổng lồ từ bốn phương tám hướng hướng Nhiếp Ly trấn áp.
Oành!
Nhiếp Ly liền bị hất bay ra ngoài.
Rầm rầm rầm!
Linh hồn lực của Nhiếp Ly không ngừng cùng linh hồn
lực của Diệp Tông điên cuồng oanh kích, ở trong hư không không ngừng mà nổ
tung.
Nhiếp Ly một lần một lần bị đánh bay đi, toàn thân vết
thương khắp nơi.
“Cho dù chết ta cũng phải nói, ngươi cho rằng thành
chủ rất giỏi sao? Lão tử chẳng xem nguoi là gì cả! Một Yêu Linh sư Hắc Kim cấp
bậc sao? Cho ta thời gian một năm, lão tử ta liền có thể hạ gục ngươi? Yêu Linh
sư Hắc Kim cấp là giỏi sao? Ngay cả cấp bậc cao hơn Truyền Kỳ lão tử cũng đã từng
gặp qua!”
Nhiếp Ly mình đầy thương tích, một mắt nhắm một mắt mở, mắng chửi,
“Sao,
ngươi muốn đánh chết ta, lão tử liều mạng với ngươi, thi triển linh hồn Quy Nhất.
đánh với ngươi một trận!”
Nếu thi triển linh hồn Quy Nhất., nhất định kết quả
là cả hai cùng bị thương, Nhiếp Ly không muốn làm như vậy, cũng không muốn Diệp
Tử Vân thương tâm, chung quy đối diện hắn là cha của Diệp Tử Vân!
“Một năm? Chỉ
bằng ngươi, trong một năm là có thể đánh bại Yêu Linh sư Hắc Kim cấp bậc?”
Diệp
Tông cười lạnh nhìn Nhiếp Ly, khóe môi nhếch lên thâm thâm khinh thường.
“Như thế nào, ngươi muốn thử không?”
Nhiếp Ly hai
tay chống nạnh, dù sao hắn cũng đã nói ra, chỉ thẳng Diệp Tông chửi ầm lên,
“Nếu
cho ta thời gian một năm, ta nhất định đem ngươi đạp ở dưới chân!”
“Đây là ngươi nói, nếu một năm ngươi có thể đánh bại
ta, ta liền không truy cứu sự tình hôm nay!”
Diệp Tông lạnh lùng nhìn lướt qua
Diệp Tử Vân, đôi mắt lóe qua một tia mịt mờ, lạnh giọng nói,
“Nếu trong một năm
ngươi không thể đạt tới Hoàng Kim cấp, các ngươi hai về sau đều không cho gặp mặt!”
Linh hồn lực Diệp Tông lại hung hăng oanh kích trên
người Nhiếp Ly, đem Nhiếp Ly đánh bay đi lần nữa, rồi hắn chậm rãi xoay người,
hướng ra phía ngoài đi:
“Chớ quên lời nói của ngươi hôm nay!”
Oanh một tiếng nổ
vang, linh hồn lực Nhiếp Ly tán loạn, phía sau ba đôi cánh cũng từ từ tan biến,
lục phủ ngũ tạng lệch vị trí, bất quá lại là không có ảnh hưởng đến tính mạng,
hắn thở hổn hển, một khắc như vậy, hắn cảm giác được chính mình vừa bước qua cổng
Địa ngục, một kích cuối kia của Diệp Tông đã thể hiện ra thực lực, so với phổ
thông Hắc Kim thì cường đại không biết bao nhiêu lần, Diệp Tông đã đạt tới Yêu
Linh sư Hắc Kim đỉnh phong, gần đạt tới truyền kỳ.
“Yên tâm đi, lời từ miệng ta nói ra, tuyệt đối sẽ
không đổi ý!”
Nhiếp Ly nhìn bóng dáng Diệp Tông, trịnh trọng nói, nhìn Diệp
Tông chậm rãi rời đi, Nhiếp Ly trong mắt xẹt qua một tia nghi hoặc, hắn tưởng rằng
Diệp Tông sẽ không vì vinh dự Phong Tuyết thế gia, mà đem hắn xử lý, không nghĩ
tới Diệp Tông lại như thế mà bỏ qua cho hắn!
Diệp Tử Vân trầm mặc dẫn Nhiếp Ly đến cổng tiểu viện,
Diệp Tử Vân cúi đầu, nhẹ giọng nói:
“Nhiếp Ly, sau này ngươi đừng tới tìm ta nữa!”
“Vì cái gì?”
Nhiếp Ly khẽ nhíu mày nhìn Diệp Tử Vân
hỏi.
Diệp Tử Vân ngẩng đầu nhìn Nhiếp Ly, cặp mắt buồn bả
nói:
“Chẳng lẽ ngươi không sợ chết sao? Ngươi không sợ cha ta giết ngươi?”
“Giết ta? Nếu phụ thân ngươi muốn giết ta, đã sớm động
thủ!”
Nhiếp Ly ánh mắt thâm thúy,
“Hoặc là ít nhất đã đem ta trục xuất khỏi phủ
thành chủ, chỉ cần đem ta trục xuất ra phủ thành chủ, ta phải chết không thể
nghi ngờ, Hắc Ám công hội sẽ không bỏ qua ta, nhưng cha ngươi không có làm như
vậy.”
“Hắn vì cái gì không có làm như vậy?”
Diệp Tử Vân
lóe ra một tia nghi hoặc.
Nhiếp Ly nhìn phương hướng Diệp Tông rời đi, bóng
dáng cao to tựa như một chiếc Thiết Tháp, dưới ánh bầu trời lại trông như cô tịch
và cô đơn, trong nháy mắt, Nhiếp Ly đột nhiên minh bạch rất nhiều, nói:
“Đây là
nam nhân sống có nhiều tâm sự, về sau ngươi cứ để ta lo!”
Lúc này Nhiếp Ly mới hiểu được, Diệp Tông cũng không
phải không quan tâm Diệp Tử Vân, mà là, Diệp Tông trên vai, gánh vác rất nhiều
chuyện nên không có thời gian quan tâm con gái.
“Uy, Nhiếp Ly, ta vì cái gì phải
nghe ngươi!”
Diệp Tử Vân nhất thời bất mãn chu môi, hôm nay nàng thật sự rất ủy
khuất, Diệp Tông là cha nàng, cha con không nói lấy một câu chỉ lạnh lùng trách
phạt, đây là lần đầu tiên, Diệp Tử Vân trong lòng đau đớn bộ dáng tức giận,
cũng rất động nhân.
“Khụ khụ!”
Nhiếp Ly lại ho ra mấy ngụm máu tươi, cười
khổ nói,
“Ngươi muốn ta như vậy trở về sao?”
“Ngươi thế nào?”
Nhìn thấy bộ dáng Nhiếp Ly, Diệp Tử
Vân lập tức thân thiết nói, nhanh chóng đỡ Nhiếp Ly.
“Không được, thương thế của ta quá nặng, phỏng chừng
phải ở lại đây dưỡng thương hai ngày!”
Nhiếp Ly che ngực nói.
Diệp Tử Vân nhìn Nhiếp Ly, trạng thái dại ra, Nhiếp
Ly thật là người vô sỉ? trong óc Hắn đến cùng cái gì? Vừa bị phụ thân đả
thương, hắn vẫn còn muốn ở lại nơi này hai ngày? óc Nhiếp Ly tất cả đều là tàu
hủ sao? Chẳng lẽ hắn sẽ không sợ phụ thân giận dữ đem hắn giết? Lúc này, trong
góc nào đó của phủ thành chủ, hai thân ảnh ngạo nghễ đứng.
Trong đó một người chính là Diệp Tông, một người
khác còn lại là hội trưởng hiệp hội luyện đan sư Cổ Viêm.
“Thành chủ đại nhân, ngươi đả thương hắn quá nặng
tay a! vạn nhất vị sư phó sau lưng hắn nổi giận, Quang Huy chi thành sẽ gặp
chuyện lớn.”
Cổ Viêm cười khổ nhìn Diệp Tông nói.
“Nặng tay sao?”
Diệp Tông ánh
mắt còn mang theo sát khí,
“Ta không có giết hắn đã là đối khách khí với hắn, tiểu
tử này dám ở phủ thành chủ của ta đùa giỡn con gái của ta, hủy đi sự trong sạch
của con gái ta!”
Cổ Viêm cũng chỉ cười trừ, Nhiếp Ly xác thật rất quá
đáng, tại phủ thành chủ đùa giỡn con gái thành chủ, loại chuyện này cũng chỉ có
Nhiếp Ly là có thể làm được, thành chủ đại nhân không giết Nhiếp Ly, xác thật
là đã nhân từ.
“Thành chủ đại nhân vì sao không đem hắn trục xuất
ra khỏi phủ thành chủ?”
“Trục xuất ra khỏi phủ thành chủ là một điều nên làm
sao? Tiểu tử này không biết dung hợp yêu linh loại gì, có được chiến kĩ hư hóa,
trong phủ thành chủ trừ số ít vài Yêu Linh sư Hắc Kim cấp bậc có thể phát hiện
ra hắn, phủ thành chủ đối với hắn mà nói như ra vào chỗ không người! huống chi
Tử Vân nha đầu kia cũng không hiểu làm sao, bảo vệ tiểu tử này rất nhiệt thành!
thật sự là tức chết ta, chẳng lẽ ta phải đem nữ nhi của ta tìm nơi bí ẩn mà
giam lại?”
Diệp Tông hừ lạnh một tiếng,
“Tiểu tử này chỉ có vài tuổi đã là Yêu
Linh sư Hoàng Kim cấp, hơn nữa cống hiến nhiều loại điều chế đan dược, đối với
Quang Huy chi thành đó là một sự cống hiến rất to lớn, tương lai an nguy của
Quang Huy chi thành nói không chừng còn phải dựa vào hắn, chỉ cần nghĩ đến sự
an nguy của Quang Huy chi thành, thì mọi thứ ta đều có thể nhẫn!”
Nghe được Diệp Tông nói, không biết vì sao, Cổ Viêm
lại có vài phần buồn cười, đường đường thành chủ đại nhân, lại bị một tiểu tử
mười ba tuổi làm cho rối bời đến một biện pháp xử lý cũng không có.
“Mười ba tuổi dám vào trong phủ thành chủ tán gái,
tiểu tử này đến tột cùng trong đầu được ai chỉ dạy? Theo ta thấy, Tử Vân theo hắn,
không chừng sau này phải chịu ủy khuất, ta nghe nói tiểu tử này đến bây giờ
không chỉ trêu chọc con gái ta còn có một nữ nhi khác là con gái của Hô Duyên
Hùng và một cô gái khác của gia tộc Dực gia, tiểu tử này tương lai lão bà tuyệt
đối sẽ không chỉ có một!”
Diệp Tông căm giận không thôi.
“Vậy thành chủ đại nhân có biện pháp gì không?”
Cổ
Viêm nhìn về phía Diệp Tông, mỉm cười hỏi.
“Còn có thể làm gì được? Chỉ có thể
chờ đợi!”
Diệp Tông nghiến răng nghiến lợi, từ khi làm thành chủ, hắn chưa từng
thỏa hiệp với bất kỳ ai,
“Nếu vừa rồi, tiểu tử kia biểu hiện ra một tia loại
tính cách nhu nhược, trốn sau lưng Tử Vân, lão tử có liều mạng đắc tội với thế
lực siêu cấp sau lưng hắn cũng phải giết hắn, bất quá cuối cùng hắn cũng có một
điểm khí phách, chẳng sợ về sau hắn có nhiều nữ nhân đi nữa hắn sẽ không phụ Tử
Vân.”
Nghe được Diệp Tông nói, Cổ Viêm trong lòng hơi hơi
nhẹ nhõm, sự việc này không hẳn là không có thể vãn hồi.
“Cổ Viêm, ngươi có biết cái gì gọi là linh hồn Quy
Nhất.?”
Diệp Tông đột nhiên nhớ tới cái gì, nhìn về phía Cổ Viêm hỏi. Cổ Viêm lắc
lắc đầu nói:
“Ta không biết!”
“Ấn tiểu tử này lúc nãy có nói, hắn thi triển linh hồn
Quy Nhất., thậm chí có thể đánh bại ta, bất quá xem ra linh hồn Quy Nhất cũng
có tác dụng phụ rất lớn, sau khi thi triển hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Nói vậy sau lưng hắn hẳn là vị cường giả kia truyền thụ cho hắn tuyệt kỹ phòng
thân, nếu có thể Cổ Viêm hội trưởng giúp ta điều tra cái gì là linh hồn Quy Nhất.
Nếu có thể có được khẩu quyết này điều đó đối với chúng ta rất có lợi!”
Diệp
Tông trầm mặc một chút nói.
Cổ Viêm ngẩn ra một chút, hỏi:
“Thành chủ đại nhân chẳng
lẽ muốn thi triển tuyệt học này.? Điều này vạn lần không được! không phải thành
chủ đại nhân nói linh hồn Quy Nhất Có tác dụng phụ sao?”
Diệp Tông trầm mặc một lát, ảm đạm thở dài:
“Loại bí
pháp này, không đến vạn bất đắc dĩ khẳng định sẽ không sử dụng, bất quá lo trước
khỏi họa. Gần đây Hắc Ám công hội càng ngày càng không thể kềm chế được!”
“Chẳng lẽ Diệp Mặc đại nhân từ nơi đó, lại truyền đến
tin tức gì?”
Cổ Viêm nhìn về phía Diệp Tông, nghi hoặc hỏi.
“Không sai, Hắc Ám
công hội muốn thúc giục yêu thú hủy diệt Quang Huy chi thành!”
“Thúc giục yêu thú hủy diệt Quang Huy chi thành? Điều
này đối với bọn họ đâu có điểm gì tốt?”
Cổ Viêm trong lòng lạnh lẽo suy nghĩ chẳng
lẽ người của Hắc Ám công hội điên rồi sao? Môi hở răng lạnh? Quang Huy chi
thành bị hủy diệt, bọn họ có thể may mắn thoát khỏi sao?
“Bọn họ có khả năng là
còn có một dịa phương khác hoặc một phương pháp khác để tránh né công kích của
yêu thú!”
Diệp Tông trầm ngâm nói. Cổ Viêm nghĩ nghĩ nói:
“Thành chủ đại nhân
sao không cùng Nhiếp Ly gặp nhau nói chuyện một chút? Nói không chừng vị sư phó
sau lưng Nhiếp Ly sẽ có một ít biện pháp!”
“Gặp hắn? nói chuyện với hắn?”
Diệp Tông thần sắc trầm
xuống dưới,
“Ta không có giết hắn đã là đối với hắn khách khí, muốn ta đi gặp hắn
là tuyệt đối không có khả năng!”
Nghe được Diệp Tông nói, Cổ Viêm không khỏi cười khổ,
không biết có cách nào đứng giữa làm trung gian giản hòa cho cả hai hay không?
Lúc này, trong phòng Diệp Tử Vân, Nhiếp Ly khoanh
chân ngồi ở trên giường, chữa thương tuy rằng vừa rồi bị Diệp Tông đánh trọng
thương, linh hồn hải của Nhiếp Ly xuất hiện nhiều vết rạn nứt, bất quá cũng bởi
vì vậy mà có đột phá. Hắn càng không ngừng tu luyện, từng tia linh hồn lực vòng
quanh xung quanh người, sau khi hồn lực biến hóa, tu vi Nhiếp Ly lại có đột
phá, linh hồn lực đạt tới cấp bậc Bạch Ngân ba sao, rất nhanh liền có thể lần nữa
bước lên một bậc.
Diệp Tử Vân cũng không dám đứng ở trong một gian
phòng cùng Nhiếp Ly, nàng tại tiểu viện của mình điều tức một chút, nghĩ đến phụ
thân gương mặt nghiêm túc, không khỏi thở dài. Mẫu thân mất rất sớm, nàng sống
cùng phụ thân, tuy nhiên quan hệ cha con thủy chung không được gần gũi lắm, từ nhỏ
đến lớn phụ thân đối với nàng yêu cầu rất nghiêm khắc, khiến nàng càng không ngừng
tu luyện và tu luyện, cho nên tu vi nàng và còn có các phương diện về học thức
vượt qua bạn cùng lứa tuổi, thế nhưng việc phụ thân làm và nói như hôm nay đây
là lần đầu tiên nàng nghe và thấy.
“Nhiếp Ly, ngươi bắt ta phải làm sao đây?”
Nghĩ đến,
Nhiếp Ly biết rõ không đánh lại phụ thân nàng nhưng vẫn đứng ở trước mặt nàng,
Diệp Tử Vân trong lòng xẹt qua từng sợi gợn sóng, tuy rằng Nhiếp Ly có điểm vô
lại, không biết trời cao đất rộng, nhưng thời khắc mấu chốt lại rất dũng cảm, nội
tâm nàng hiện giờ rất rối rắm cùng buồn rầu.
Đồng thời, từ những phản ứng của phụ thân, cũng khiến
Diệp Tử Vân nghi hoặc không thôi, nàng còn tưởng rằng phụ thân dưới cơn thịnh nộ,
sẽ làm ra sự tình đáng sợ, nhưng không nghĩ tới phụ thân chỉ là bắt nàng một
năm đạt tới Yêu Linh sư Hoàng Kim.
Diệp Tử Vân rất muốn biết phụ thân đến cùng là nghĩ
như thế nào , bất quá mặc kệ thế nào, nàng đều sẽ cố gắng tu luyện, tuyệt đối sẽ
không khiến phụ thân thất vọng.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment