TỨ QUÁI TKKG - CHƯƠNG 12 - TẬP 01 - THỦ PHẠM TÀNG HÌNH

TỨ QUÁI TKKG

TRUYENHOANGDUNG - TIỂU THUYẾT THẾ GIỚI HAY
Tác giả : Stefan Wolf
Thể loại: Phiêu lưu, trinh thám, tiểu thuyết

TẬP 01: THỦ PHẠM TÀNG HÌNH

CHƯƠNG 12 : THỦ PHẠM MẤT PHÉP TÀNG HÌNH  1


Suốt buổi sáng mưa ào ào như trút cơn thịnh nộ của trời đất. Tarzan và Tròn Vo không thèm chui ra khỏi mền. Gần buổi trưa Tarzan bật dậy. Mưa đã tạnh cùng với những ý tưởng mới mẻ đang thúc giục hắn. Hắn tức tốc xốc cố Kloesen: 

- Vào thành phố. Tao đang có linh tính kỳ lạ lắm. 

Hai quái đạp xe qua những cánh đồng cỏ đang bốc hơi sau cơn mưa. Tarzan tuyên bố: 

- Tụi mình ghé qua nhà mày thăm chú Georg chút nha! 

Khi rẽ vào cổng căn biệt thự thơm mùi sôcôla, cả hai quái đều thắng xe đạp lại. Chúng dụi mắt nhiều lần ngó vô gara. Trời đất, chiếc Jaguar mười hai trục đang hiên ngang nằm đó bằng tất cả vẻ lộng lẫy của mình. Đích thân cha Tròn Vo mở cửa. Kloesen khoái chí hét to: 

- Hoan hô cảnh sát! 

Thằng nhãi bu ngay lên cổ cha nó. Ông ta loạng choạng vì sức nặng của thằng quý tử có trọng lượng tương đương mình. 

- Cảnh sát đã tìm thấy chiếc Jaguar, vậy họ có tóm được băng cướp không ba? 

Ông chủ Sauerlich chỉ cười cười: 

- Vào nhà ba sẽ kể… 

Trong phòng khách ấm cúng, ông Sauerlich bắt đầu câu chuyện bằng hai bàn tay xòe ra đặt trước cái bụng tròn: 

- Đầu đuôi như một vở kịch. Sáng nay khi ba ngó ra cửa sổ thì đã thấy chiếc xe hơi ngay cổng. Chiếc Jaguar nằm bất động ngay cổng chứ không phải trong gara. Tao đã cho gọi cảnh sát và dĩ nhiên họ cho rằng gia đình họ Sauerlich của ta đang diễn một trò đùa… 

Giọng ông sôi nổi hơn: 

- Mày cũng có thể là một trò đùa. Con hiểu không Kloesen? Trên ghế tài xế có một chiếc phong bì, trong phong bì có một bức thư đánh máy do hai sinh viên giấu tên viết ra. Họ xin lỗi vì hành động khiếm nhã đối với chú Georg, họ từng nằm mơ được ngồi trên tay lái chiếc Jaguar một lần rồi chết cũng được. Họ chỉ định ăn trộm để đi chơi trong một đêm rồi trả lại khổ chủ, nhưng tiếc rằng chú Georg xuất hiện không đúng lúc…

Tarzan nhún vai. Hắn có vẻ không tin lòng thành thật của hai gã sinh viên chút nào. 

Ông chủ hãng sôcôla cười như trẻ con: 

- Chưa hết chuyện đâu. Kèm theo bức thư là ba cái vé cuộc thi chung kết hoa hậu thời trang châu Âu tại Nhà hát thành phố. Con biết chứ Kloesen? Quà tạ lỗi này có sức hấp dẫn với ba mẹ ghê gớm. Ba cái vé danh dự thượng hạng hàng ghế đầu. Mẹ mày từ lâu đã mê ba cái vụ thời trang và hoa hậu này qua truyền hình, cơ hội này ba sẽ dẫn mẹ con đi xem tận mắt. Cả chú Georg đáng thương nữa. Ba vé cơ mà. Cũng là để an ủi chú sau tai nạn bất đắc dĩ vừa qua. 

Nghe đến đây Tròn Vo Kloesen giãy nảy lên: 

- Còn phần con nữa chứ. Con muốn… 

Nó suýt nhảy dựng lên vì ngón tay Tarzan đã cấu chặt vào đùi, nhưng ba nó lại nghĩ khác. Ông Sauerlich rút từ trong hộc tủ ra một hộp thiếc sôcôla vĩ đại. Hai cha con nhìn nhau hiểu ý như hai bạn tâm giao.
 
********
 
Hai quái rời tổ ấm sôcôla đạp xe tiếp tục vào thành phố. Dọc đường Tròn Vo thắc mắc liền: 

- Này, cái vụ cấu đùi tao là sao vậy Tarzan? Đau thấu trời… 

- Mày đúng là ngu như bò. Mới thấy một hộp sôcôla đã ngu muội dễ dàng. 

Mày hiểu gì chưa? Tụi mình sẽ bắt quả tang bọn trộm tranh đêm nay. 

Mắt Kloesen trợn ngược. Nó quýnh quáng suýt đâm vào một gốc cây ở vỉa hè: 

- Cái gì? 

- Còn… cái gì nữa. Đây là kế điệu hổ ly sơn của bọn trộm cướp. Chúng nhử đối thủ của mình ra khỏi nhà… 

- Nhử ai? 

- Thì ông bà chủ hãng sôcôla có thằng con đần độn chứ ai. Trời ạ, mày nên nhớ rằng bây giờ không cần phải theo dõi hai thằng Otto, Eddi nữa. Chúng sẽ tới nhà mày đêm nay lúc ông bà già mày và chú Georg đang rung đùi xem kịch ở  nhà hát thành phố. Vấn đề là chúng sẽ đi với ai? Những kẻ đi với chúng sẽ là sếp của chúng. Những thủ phạm tàng hình trong một loạt các phi vụ trộm tranh bí ẩn. 

- Sao… sao mày biết? 

- Mày phải động đậy cái đầu một chút chứ! Mới đầu chúng ngụy tạo bằng một cuộc trộm xe hơi để đánh lừa cảnh sát. Sau đó trả lại xe để đánh lừa gia chủ. Tiếp đó là dùng kế điệu hổ ly sơn cũ rích để lừa gia đình mày đi xem cuộc thi hoa hậu thời trang châu Âu. Mục tiêu của chúng chính là những bức tranh đắt tiền mà ông già mày vừa mới mua về. 

- Tao hiểu rồi. Giờ thì đi tìm Công Chúa và Máy Tính Điện Tử gấp. 

Hai quái đưa hai bàn tay đập mạnh vào nhau. Dấu hiệu của quyết tâm chiến thắng. Chúng đến ngay nhà Gaby và cả ba cùng phóng tới Karl. Bộ tứ TKKG đã họp mặt đầy đủ tại phòng riêng của quân sư. 

Tarzan chắp tay sau lưng đi qua đi lại trong phòng. Trên cái bàn rộng, sơ đồ khoảng sân mênh mông của nhà Kloesen vừa được trí nhớ tuyệt hảo của Karl Máy Tính thiết lập lại bằng một… sa bàn. Tarzan vạch một ngón trỏ trên cái sa bàn được tái tạo ấy. Hắn nói như một vị tướng: 

- Gaby bắt buộc phải ở trong hậu trường không được lộ diện. Đây là chuyện tử thần đối với con gái. Riêng ba đứa mày râu chúng ta sẽ núp trong khu vườn. Khoảng tám giờ tối cha mẹ Tròn Vo và chú Georg sẽ đi coi cuộc thi hoa hậu. Sau tám giờ tối trở đi chúng ta sẽ đương nhiên đụng độ hai thằng giả dạng… sinh viên Otto và Eddi. Bọn trộm không hề nghi ngờ gì. Lúc đó chúng ta có quyền gọi điện báo cho toán hành động tuần tra của cảnh sát. 

Không khí trong phòng im lặng đến nỗi nghe rõ cả tiếng thở mạnh của Tròn Vo. Chẳng đứa nào nghĩ đến chuyện ăn trưa. Tứ quái không thấy đói bụng chút nào, chúng chỉ sợ trời sẽ mưa và điều đó sẽ gây phiền phức cho chuyến đặc vụ đêm nay. 

Gần tối, hai quái Tarzan và Tròn Vo Kloesen lộn ngược về trường nội trú để tăng cường hai chiếc áo gió. May sao chúng không chạm trán ông thầy dạy họa. Hôm nay phiên trực tối thuộc về thầy giáo dạy Đức văn hiền lành của chúng: thầy Gerstner. 

Kloesen áp dụng ngay chiến thuật năn nỉ: 

- Thưa thầy, đêm nay cha mẹ em có ý mời trò Peter Carsten tham dự bữa ăn tối. Mong thầy cho phép… 

Thầy Gerstner cười như ông Phật. Ông hoàn toàn khác với Rembrandt Pauling. Ông rất thương những học sinh vừa lễ phép vừa ranh mãnh của mình. Ông nói thật nhỏ nhẹ: 

- Nhưng đúng mười giờ tối các em phải có mặt. Được không? 

Một tiếng dạ long trời lở đất đáp lại. Hai quái không chần chờ kéo nhau ra công viên mới xây dựng trên cửa ngõ vào thành phố. Công Chúa Gaby và quân sư Karl đã đúng hẹn ngồi trên băng ghế đá đợi chúng từ hồi nào. Phía trước mặt chúng là một trạm điện thoại. Tarzan quay số tổng đài và hỏi điện thoại của đội tuần tra lưu động. Hắn ghi số điện thoại trên bàn tay bốn đứa.
 
*********
 
Buổi tối đến nhanh khó tưởng tượng nổi. Mới đó mà khu vườn đầy cổ thụ của gia đình Sauerlich đã chìm trong bóng đêm. Máy Tính Điện Tử lấy từ chiếc túi gắn nơi xe đạp hai chiếc máy bộ đàm, chiếc nào cũng có cần ăng-ten dài chừng nửa cánh tay. Karl đã ra sức chế tạo nó chỉ từ những phụ tùng vất bỏ của máy móc. Hai chiếc máy chỉ đàm thoại trong phạm vi ba trăm mét, nhưng như vậy cũng quá đủ. Cái đầu bác học của Karl đã được phát huy đúng chỗ đúng nơi. Nó chuyền cho Tarzan một máy:

- Tao với mày mỗi đứa một cái. 

Và Máy Tính Điện Tử lủi nhanh như sóc vào một bụi rậm. Nó còn phải di chuyển qua nhiều bóng tối nữa trước khi tới đúng vị trí cần thiết đã vạch sẵn từ sa bàn: chỗ rẽ một thân cây cổ thụ khổng lồ trồi lên phía ngoài cổng ngôi biệt thự gia đình Sauerlich. Máy Tính Điện Tử giữ nhiệm vụ trinh sát. 

Còn lại Tròn Vo Kloesen và Công Chúa Gaby. Nhiệm vụ của Tròn Vo cũng thật dễ chịu. Nó phục kích tại gara khi chiếc Jaguar lăn bánh, nếu có nguy hiểm, từ đó nó sẽ kéo cầu dao điện khiến kẻ thù đưa bàn tay lên cũng không thấy ngón mình. Khó xử nhất là Công Chúa. Cô bé dọa sẽ làm cho cả ba quái bể kế hoạch nếu không chịu phân công tác cho cô. Vậy thì… 

Tarzan nắm tay cô bé lôi vào một bụi cây có ưu thế quan sát nhất. Hắn thì thầm: 

- Vậy thì… bạn sát cánh bên tôi, chịu chưa? 

Công Chúa chẳng hề đỏ mặt. Cô đập mạnh lòng bàn tay mình lên lòng bàn tay hắn: 

- Tất nhiên. Đồng sanh đồng tử! 

Tarzan bối rối đến mức hắn nghĩ rằng hắn phải thử chiếc máy bộ đàm, dù hắn rất tin vào khả năng khoa học kỹ thuật bẩm sinh của nhà toán học Máy Tính Điện Tử. 

- Alô, alô. Vị trí mỗi người đã được sắp xếp. Đề nghị quân sư Karl trả lời… 

Hắn bật nút nhận. Và trời ạ, giọng nhị quái Karl đầy ma lực: 

- Đã nhận được âm thanh. Rất tốt. Có điều ngoài đường vắng tanh không một bóng người. Ớn quá… 

- Tao sẽ gọi lần nữa. Cúp. 

Chữ “cúp” của Tarzan vừa dứt là chiếc Jaguar từ nhà xe lăn bánh. Hơn tám giờ tối vài phút. Chà, trên băng sau thấy hai ông bà Sauerlich âu yếm nhau như lúc mới cưới, còn chú tài xế Georg mồm ngậm thuốc phì phèo. Không hiểu thằng bụng phệ Tròn Vo chứng kiến cảnh này có mủi lòng không? 

Bóng đêm lúc này mỗi lúc một dày đặc. Công Chúa lạnh run vì gió, Tarzan phải trùm cho cô bé chiếc áo khoác của mình. Hắn nhắm thật chặt hai mắt một lúc lâu rồi mở ra. Như vậy sẽ dễ dàng làm quen với bóng tối hơn.

Chiếc máy bộ đàm của hắn bỗng kêu cái cạch. Tiếng của trinh sát Karl đầy lo lắng: 

- Ê, chiếc Jaguar vừa khuất sau góc phố là một chiếc xe khác nhô ra… Trời ơi, chiếc Kombi. Mày hiểu không Tarzan, chiếc xe Kombi đang tiến dần về ngôi biệt thự… nó sắp đến chỗ tao đang núp… lạy Chúa, bảng số của nó lại là… AS 3415… bảng số đầu tiên mà mình đã ghi nhận ở Hội chợ… Sao hả Tarzan? Tao có nên gọi đội cảnh sát tuần tra lưu động không đây? 

- Khoan đã…
truyenhoangdung.blogspot.com





No comments

Powered by Blogger.