TOÀN CHỨC CAO THỦ - CHƯƠNG 631 - HỒ ĐIỆP LAN - TRUYỆN VÕNG DU

TOÀN CHỨC CAO THỦ 

TRUYENHOANGDUNG - TRUYỆN VÕNG DU

Tác giả: Hồ Điệp Lan
Thể loại: truyện võng du 

CHƯƠNG 631: QUI TRÌNH SẢN XUẤT



Quân Mạc Tiếu vừa trở lại khu 10, các công hội lớn như gặp phải cường địch, ai biết vị đại thần lần này trở về giở trò gì. Nhất thời toàn thể các công hội lớn đều bắt đầu tiến hành giám sát chặt chẽ, thề phải biết rõ ý đồ của thằng chả mới thôi.

Nhưng Diệp Tu chỉ đi làm nhiệm vụ, chẳng rảnh giây nào quan tâm tới việc đấu đá giữa các công hội. Chỉ là vừa vào khu 10, người cùng công hội Hưng Hân và những người chơi khác đã lên tiếng chào hỏi.

Công hội Hưng Hân không có kẻ trâu bò như Diệp Tu bảo kê, tất nhiên không có khả năng đối chọi với các công hội lớn của các câu lạc bộ. Nhất là khi sức ảnh hưởng của các chiến đội chuyên nghiệp ngày càng thẩm thấu sâu hơn vào khu mới thì càng không có bất kỳ công hội người chơi nào có thể mạnh mẽ chống lại nổi. Trong khoảng thời gian này, công hội Hưng Hân cũng tồn tại và phát triển như một công hội bình thường, có người tới cũng có kẻ đi.

Công hội vẫn do Trần Quả quản lý, Đường Nhu và Bánh Bao phụ trách góp sức chiến đấu. Nhắc công tác quản lý công hội, có mỗi Mã Hậu Pháo fan của Tô Mộc Tranh vào hồi đầu là có ích. Hồi đó vào chung còn có Thiên Thành, tuy là tay chơi kì cựu, còn từng lăn lộn đủ các công hội lớn, nhưng hắn vốn thích bay nhảy, nên chẳng nhờ cậy được, chỉ được mỗi sức chiến đấu như Đường Nhu và Bánh Bao.

Bốn người này đang là bốn người có level cao nhất trong công hội Hưng Hân, tuy không so được với các công hội câu lạc bộ cuồng luyện cấp ở khu mới, nhưng cấp cao như vậy đã là chuyện hiếm trong các công hội thường. Xét theo góc độ này, công hội Hưng Hân thuộc dạng nhìn lên thì chẳng bằng ai, nhưng nhìn xuống cũng chẳng ai bằng mình. Không so được với công hội câu lạc bộ, lại hơn hẳn các công hội thông thường, chí ít công hội của họ cũng có kho hàng, chế độ cũng khá hoàn thiện.

Nhìn chế độ kho hàng nhà mình, Diệp Tu lại nhớ tới Lam Hà, hỏi Trần Quả mới biết Tuyệt Sắc của Lam Hà đã không online lâu rồi, đẳng cấp cũng dặm chân tại chỗ. Lại mở danh sách bạn bè từng có quan hệ, trùng hợp sao kẻ địch đều online hết. Diệp Tu cũng không bắt chuyện với họ, chỉ vừa nói chuyện phiếm trên kênh công hội, vừa điều khiển Quân Mạc Tiếu chạy tới nơi làm nhiệm vụ.

Nói trên kênh công hội thì đương nhiên bọn Bánh Bao cũng thấy, thậm chí Bánh Bao chém gió còn nhiều hơn Diệp Tu, liên tục tâng bốc khoe khoang Diệp Tu super anh minh thần võ thế nào, khiến Diệp Tu ngượng quá núp luôn. Không ngừng ở đó, Bánh Bao lại bắt đầu nói đến chuyện lập chiến đội, quay về Liên minh Chuyên nghiệp giành giải quán quân. Đây đúng là suy nghĩ trong lòng bọn Diệp Tu, nhưng lúc này lại vô căn cứ chẳng khác gì lời nói nhảm.

Hưng Hân hiện giờ nào còn tay mơ mới tiếp xúc Vinh Quang nữa, vì vậy cũng chả có mấy người thực sự tin lời Bánh Bao, nhưng Bánh Bao được lòng nhiều người trong hội, quen lâu còn lạ gì tính cách cậu, không ít người cũng phối hợp trêu ghẹo. Song Bánh Bao lại thực sự nghiêm túc, vì vậy chuyện tưởng như khoác lác hoang đường này bỗng rần rần trên kênh công hội.

Các công hội lớn đều cài nằm vùng vô Hưng Hân, nhưng Hưng Hân vắng Quân Mạc Tiếu thì chẳng khác gì công hội người chơi thường, không làm nên trò trống gì. Các công hội lớn cũng bận đấu đá lẫn nhau, dẫn tới việc các anh hùng nằm vùng tại Hưng Hân lại lâu chả thèm online. Nhưng giờ Quân Mạc Tiếu trở lại, tình huống hết sức bất thường khiến cho hội điệp viên phủ bụi phải ùn ùn login, giám sát 24/7 mọi hành động của Quân Mạc Tiếu ở công hội.

Cùng lúc đó, người chơi khắp các bãi luyện cấp lớn khu 10 đều không ngừng báo cáo hành tung của Diệp Tu.

Diệp Tu lại không hề quan tâm, chỉ chăm chú đến nơi và nhận nhiệm vụ, thực hiện theo từng bước hướng dẫn.

“Ổng đang làm nhiệm vụ.” 

Người của các công hội lớn đều báo cáo.

“Nhiệm vụ gì???”

 Lãnh đạo các công hội lớn nhốn nháo hỏi.

“Hình như là nhiệm vụ Frank đầy hoài bão” 

Có người đoán ra nhiệm vụ này liền báo lại.

Frank đầy hoài bão?

Nghe tên nhiệm vụ, các lãnh đạo cấp cao có người mang máng, có người không biết. Nếu không phải là nhiệm vụ chính hoặc nhiệm vụ thưởng nhiều exp, đám lão làng như họ chả buồn sờ đến. Vậy nên một nhiệm vụ chả phải nhiệm vụ chính, thì dù có chút ấn tượng cũng rất mơ hồ.

Vì vậy mọi người đều quay sang mở web tìm kiếm nhiệm vụ này trên mạng, xem lướt qua vô số trang web, cố gắng tìm ra điểm thần bí của nó. Từng trang, từng trang… liên tiếp các trang web được mở ra cuối cùng đều là giới thiệu và hướng dẫn quy trình làm nhiệm vụ, giống như các nhiệm vụ tầm thường khác, không có bất kì ẩn ý nào.

Không thể nào, sao có thể đơn giản như vậy. Các công hội lớn đinh ninh. Thực ra họ đoán cũng đúng, Diệp Tu chạy về khu thường làm nhiệm vụ tất nhiên phải có lý do quan trọng, nhưng chỉ tra cứu như vậy làm sao tìm ra.

“Tiếp tục theo dõi!” 

Các công hội lớn vừa ra chỉ thị vừa tiếp tục dò la xem nhiệm vụ này có điều gì huyền bí.

Trong lúc đó, Diệp Tu thuận lợi tiến hành nhiệm vụ, chỉ là lúc chiến đấu có hơi phiền toái, nguyên nhân cũng vì trang bị trên người kể cả Ô Thiên Cơ được tăng cấp ở Thần Chi Lĩnh Vực không thể mang về khu thường. Quân Mạc Tiếu nude đành phải chọn đại trang bị và vũ khí trong nhà kho công hội. Đã quen sử dụng Ô Thiên Cơ, giờ lại dùng cách đổi vũ khí như tán nhân thời đầu, quả thực khiến Diệp Tu cảm thấy lực bất tòng tâm.

Thời điểm các công hội lớn còn mải mê tìm tòi ẩn ý của nhiệm vụ, thì cuối cùng Diệp Tu cũng hoàn thành nhiệm vụ. Thoáng nhìn phần thưởng nhiệm vụ vừa rơi, Diệp Tu cười ha hả: 

“Tui lấy được rồi”

Nhiệm vụ mà Đường Nhu và Bánh Bao không nhận được gì, Diệp Tu lại được hẳn một quyển sách kỹ năng 20 điểm. Với phần thưởng là sách kỹ năng, xác suất 34.314% của nhiệm vụ đã là cao lắm. Vinh Quang suốt mười năm chưa từng có ai kiếm đủ 5000 điểm kỹ năng, đủ chứng tỏ chuyện kiếm sách kỹ năng khó khăn nhường nào. Ngụy Sâm kiên nhẫn nhiều năm, bỏ công vào nghiên cứu mới có thể tạo ra một đám nhân vật có điểm kỹ năng khoảng 4700. Tuy nhiên, theo hiểu biết của Diệp Tu với Ngụy Sâm, gã nói khoảng 4700 thì chắc chắn là dưới 4700 nhiều hơn, họa chăng chỉ có mỗi Ngụy Sâm ăn hên được 4920 điểm, còn mấy acc khác đều dưới 4700.

Trâu bò chừng này không phải hàng hiếm trong Vinh Quang, nếu máu có thể sử dụng sức mạnh đồng tiền để đắp nặn 1 acc cỡ ấy.

Nhưng sau khi Muội Quang và thầy hướng dẫn của cậu ta nghiên cứu bí kíp của Ngụy Sâm, xác suất rơi sách kỹ năng lại được nâng cao, tuy Muội Quang chưa tính được xác suất chung sẽ là bao nhiêu, nhưng chỉ bằng một nhiệm vụ nhỏ nhoi cũng biết được xác suất ấy chắc chắn cao hơn bí kíp ban đầu của Ngụy Sâm.

Cứ theo đà này mà tạo ra một đám nhân vật mới, đấy mới thực sự là cân cả Vinh Quang. Không nói tới max 5000 điểm, chỉ cần hơn 4900 điểm đã khiến các đại thần chuyên nghiệp phải cúi đầu quỳ lạy. Nhân vật của tuyển thủ chuyên nghiệp có khoảng 4800 – 4900 điểm không hề hiếm, nhưng hơn 4900 điểm thì chưa có cái nào.

Tệ hơn nữa là trong trò chơi hiện nay, điểm kỹ năng cao chỉ có thể dựa vào may mắn chứ không thể cầu mà được, thế mà bọn Diệp Tu thì sao? Nhờ những gì Ngụy Sâm nghiên cứu nhiều năm, lại có kiến thức của Muội Quang và thầy hướng dẫn của cậu ta góp sức, thoáng cái làm nên một đường dây sản xuất nhân vật điểm kỹ năng cao, nếu đẻ ra hàng loạt sẽ lập tức gây chấn động thị trường giao dịch tài khoản của Vinh Quang.

Yếu tố quyết định giá cả của một tài khoản chính là nghề nghiệp, trang bị và điểm kỹ năng. Trong đó nghề nghiệp không mấy quan trọng, trang bị cũng có thể mua bán, chỉ có điểm kỹ năng là không thể thay đổi, có là có, không là không. Tài khoản có điểm kỹ năng cực cao ném ra chợ sẽ trở thành hàng hot được tranh mua đầu tiên. Về phần các yếu tố khác, không có điểm kỹ năng trong tay, có trang bị cũng chỉ là quần áo bên ngoài, lột ra lại bỏ tiền mua một acc mới mạnh hơn thôi.

Ngụy Sâm lao lực khổ sở bỏ ra nhiều năm để nghiên cứu thứ này, hiển nhiên không chỉ tiêu khiển hay làm mình mạnh hơn, gã đã nghĩ tới vấn đề cốt lõi trên phương diện này. Chẳng qua thành quả của gã cũng không ổn định cho lắm, gắng gượng mới đạt được tài khoản 4700 điểm kỹ năng, kinh nghiệm tích lũy 10 năm trong Vinh Quang giúp gã kiếm sống, nhưng cũng chỉ đủ ăn.

Sở dĩ Ngụy Sâm chưa đem thứ này làm cần câu cơm chính, là vì còn đang tiếp tục suy nghĩ làm thế nào tạo ra được một quy trình ổn định để có thể tạo ra các tài khoản có điểm kỹ năng cao hơn.

Đến thời điểm này, mọi thứ có vẻ sắp trở thành hiện thực. Mục tiêu ban đầu là để giúp chiến đội giải quyết khó khăn, có được những nhân vật mạnh để tăng thực lực trong tương lai, mà bây giờ chả phải có thể tiện thể đem quy trình này sản xuất tài khoản kiếm tiền hay sao?

Sau khi chứng kiến Đường Nhu, Bánh Bao và Diệp Tu lần lượt lấy được sách kỹ năng dễ dàng, Ngụy Sâm liền đề nghị như thế.

Trần Quả giật mình, cô còn đang mải hưng phấn vì chiến đội của mình có thể có một đám nhân vật chuyên nghiệp có điểm số đủ dọa chết người, lại không ngờ cách này cũng kiếm được tiền. Nhưng cùng là người chơi lâu năm, Ngụy Sâm vừa nói thì Trần Quả đã nhận ra điều này hoàn toàn khả thi.

“Cái gì hiếm thì mới quý, huống hồ đây còn là tài khoản có điểm kỹ năng cao chưa từng thấy. Nếu bán, tao nghĩ chúng ta nên dùng hình thức bán đấu giá. Tuy số lượng tài khoản tăng nhanh, giá cả nhất định sẽ giảm, nhưng đừng quên chúng ta chiếm độc quyền thị trường nên giá cả hoàn toàn do chúng ta khống chế và quyết định!”

 Ngụy Sâm hiển nhiên đã sớm tính toán đến việc buôn bán này, miệng nói đầy điều hợp lý.

“Ông đừng mơ vội, bên phát hành game chắc chắn sẽ không để trường hợp này tiếp diễn, tui nghĩ họ có thể điều tra nhóm tài khoản này, phân tích được chuyện gì đang xảy ra một cách dễ dàng, sau đó chỉ cần thay đổi chút thôi liền khiến phương pháp của chúng ta trở nên vô dụng. ” 

Diệp Tu nói.

“Mày nói đúng, tao ẩn nhẫn lâu như vậy là vì đợi cho phương pháp kia thành công hoàn toàn, chờ thời điểm lợi nhuận kịch trần. Cuối cùng tao cũng đợi được ngày này.” 

Ngụy Sâm nắm chặt tay.

“Vậy xin hỏi, ông trở lại là để xây dựng chiến đội hay để buôn tài khoản kiếm cơm?” 

Diệp Tu chất vấn.

truyenhoangdung.blogspot.com

No comments

Powered by Blogger.