XU XU ĐỪNG KHÓC - HỒNG SAKURA - CHƯƠNG 38
XU XU ĐỪNG KHÓC
Tác giả : Hồng Sakura
Thể loại : Truyện ngắn tình cảm, truyện teen
CHƯƠNG 38:
Tôi vội chạy sang…chỗ đó, nhưng Đu Đu bỗng xẹt ngang trước mặt
làm tôi muốn ngất vì hết hồn. +___+
“Cậu…làm gì ở đây?”
“Tớ… thì ra đúng là cậu hả?”
“Sao cậu tới đây??”
“Chị Huyền bảo thấy cậu… tớ đến xem thử mà.”
Đu Đu kéo tôi đi nhanh ra khỏi Vũ Trường 1 quãng xa đến chỗ vắng
ít người cậu ấy quay lại lớn tiếng..
“Có gì để xem?? Vui lắm hả??”
“Ko phải.. tớ…chỉ là … quan tâm cậu”
“…Gì…? Tớ…ko cần”
Cả hai chúng tôi im lặng và cúi mặt, thậm chí còn nghe rõ tiếng
thở của nhau.. ko biết vì sao mà tình bạn ngày nào của 2 đứa, càng lúc càng
xa..
“Cậu ghét tớ rồi à, Đu Đu?”
“Tại sao tớ lại ghét cậu?”
“Dạo này cậu hay mắng tớ… hôm đó cậu chơi với Kim bỏ mặc tớ…cậu
tặng Kim vòng hoa mà ko cho tớ… lúc thi cũng ko thèm nhìn tớ nữa..”
Tôi giống như bị dồn nén oan ức thế nào, sẵn tiện kể lể ra hết
cho thoải mái… dù sao tôi ko phải kiểu người hay để cảm xúc trong lòng được..
“Tớ…chơi với Kim bỏ mặc cậu à?”
“Uh.. ah, Kim trả cậu cái khăn nè… giữ lấy.. nếu ko thích tớ
nữa thì tớ ko làm phiền cậu.. bái bai”
Nói rồi tôi nhét cái khăn tay vào tay Đu Đu, xong bỏ chạy,
khóe mắt cay xè, ko hiểu vì gió bụi, hay vì đang muốn khóc nữa…
“Xu Xu, đi đâu đó…chờ tớ……..!!!!!!!”
Mặc kệ cậu ấy gọi, tôi cứ cắm cổ chạy, ko biết chạy đi đâu
nhưng vẫn chạy… và vì ko thèm nhìn đường, tôi đâm bổ vào 2 ông anh nọ đang đi
đường..
“Nè, bé con, làm gì chạy nhanh vậy hả??”
“Ơ…em..xin lỗi ạh…”
“Xin lỗi đâu có xong… đi uống nước với bọn anh nhé..”
Tôi phải lùi lại để né cái bàn tay to xù xì của người đó, đang
muốn chạm vào mặt tôi..
“Này, đi chỗ khác chơi đi”
Đu Đu chạy xe đạp tới và hất hàm nói với 2 gã kia, tôi mừng
quýnh đi nhanh tới và bấu lấy tay áo Đu Đu.
“Có bạn trai cơ à? Thằng nhãi mày
ăn nói với anh cho cẩn thận nhé”
“Tao thích nói sao thì nói, làm
gì tao?”
“Mày…”
Gã có bàn tay xù xì xông tới giơ
tay cao, nhưng người kia đã vội cản lại… lôi anh ta đi…
“Thôi đi, gây với bọn nhóc làm
gì??”
Nhờ vậy, sau 2 phút lầm lừ nhìn,
họ bỏ đi phew……….hic hic T___T
“Cậu đó, ngốc quá chịu ko nổi. Lên
xe tớ chở về.”
*__* Tôi chỉ chần chừ vài giây rồi
cũng leo lên yên sau, đằng nào thì cũng ko dám đi lang thang giờ này.. Đu Đu vừa
chạy vừa nói đều giọng.
“Bạn Hương Kim đó vừa xinh, lại
hiền và tử tế nữa..”
“Uh…”
Dù Đu Đu nói đúng nhưng ko hiểu
sao tôi ko thích nghe, nên chỉ uh nhẹ rồi im lặng..
“Tớ mới gặp 1 bạn nữ như vậy lần
đầu nên thấy thích thôi..”
“Rồi cậu bỏ mặc tớ…”
“Tớ ko nghĩ là cậu lại…”
“Lại gì…hic hic”
“Lại…để ý như vậy.. sau này, có
buồn gì, nói với tớ, hen.”
Uhm… nói àh… nói làm sao… chả lẽ nói:
“Đu Đu, cậu đừng thích
Hương Kim hơn tớ, T___T đừng cho Kim vòng hoa…”
Sao nói được…
“Nhiều khi tớ ko hiểu con gái các cậu nghĩ gì..”
“Đu Đu khờ…”
“Này, ai bảo thế?? Chỉ là, tớ ko thèm để ý thôi..”
Tôi chỉ cười khẽ, ko thèm để ý cơ đấy.. vậy mà cậu ấy quấn
quít với Hương Kim, còn đưa khăn cho cô ấy lau..
“Mà cậu làm ở đó à?”
“Uh…”
“Có tốt ko?”
“Bình thường… mai mốt đừng tới
đây, phức tạp lắm”
“Sao phức tạp mà cậu vẫn làm?”
“Hỏi nhiều quá >_<”
Đu Đu đấy, hễ hỏi hơn 3 câu là cậu
ấy lại nổi cáu, và khi cậu nổi cáu thì tốt nhất là thôi, cái mặt Đu Đu khi bực
lên thì hơi xấu xí… và khi đó cũng có nghĩa là cậu ấy ko thích trả lời.. okay…
……………
Sáng hôm sau. mới ngồi xuống bàn học, Long đã đẩy nguyên cái
Kim Từ Điển sang cho tôi, trên màn hình đã bấm sẵn chữ Obsession. Nghĩa là “nỗi
ám ảnh” !??
Tôi quay sang nhìn Long thắc mắc..
“Là sao?”
“Hiểu cái tin hôm qua chưa??”
“Tin hôm qua à?”
Để xem… you b e an obsession of mine… bạn trở thành nỗi ám ảnh
của tôi.. huh??
“Tớ là nỗi ám ảnh của cậu à??”
“YEP ”
“Sao vậy…? tớ làm gì mà cậu phải ám ảnh, hic hic..”
“Làm gì cũng thấy cái bản mặt ngơ ngơ, ngu ngu của Xu Xu hết!^^”
Ngu ngu? Ngơ ngơ? Ack ack.. >_< Ăn nói thế à?? Bảo tôi ngu áh… Tôi quê độ đóng
cái từ điển điện tử lại, xóa luôn tin nhắn hôm qua.. mặt người ta như vầy mà bảo
ngu.. IQ 127 đấy nhá.. -____- Hùng vào lớp và má phải bị bầm tím, ack, ko phải
“thành tích” của Lo Lo đấy chứ??
Tôi trừng mắt nhìn Long, cậu ấy chỉ ngó lên trời húyt sáo… tủm
tỉm cười..
“Cậu… đánh Hùng à??”
“Ko phải tớ!!”
“Xạo đi… ko phải cậu thì ai vào đây..”
“Tớ chỉ túm nó… thằng Lãm đánh đấy chứ, hehe”
Gì…?? Lãm àh??
Tôi nửa tin nửa ngờ nhưng đằng nào, cho dù là Long đánh, thì
tôi cũng có làm gì được anh ta đâu.. T_T tuy
nhiên… nếu là Lãm thì khó tin quá..
[Trạm xe buýt giờ tan học]
Tôi cố tình nấn ná đợi khi thấy
Lãm ra, mới lên xe, tôi muốn hỏi cậu ấy chuyện đó…
“Xuân đợi tôi à?”
“Ơ…sao cậu biết?”
“Thường Xuân về lúc 11h, bây giờ đã gần 11h30 rồi”
“Ah… uh..”
Chúng tôi ngồi ở băng ghế cuối xe, vì khúc trên có 1 nhóm đang
cười nói ồn ào..
“Có chuyện gì muốn nói phải ko?”
“Ah… có phải cậ..u đánh… Hùng?”
“Uh”
Lãm gật đầu và đáp nhanh làm tôi hơi sững người, thái độ ko
quanh co, cũng ko nói thêm gì, chỉ là thừa nhận 1 điều rõ rệt.
“Sao…cậu lại…?”
“Long nói Hùng nó viết bêu xấu Xuân”
“T__T nhưng cậu là người bình tĩnh cơ mà… lẽ ra…”
“Chỉ có nắm đấm mới dằn mặt nó và mấy đứa con gái khác thôi.”
…. Lãm vẫn lạnh lùng nói, mặc kệ nỗi lo ngại của tôi, cậu ấy
giữ nét mặt bình thản hướng về trước.. hèn gì mà họ thân nhau..cho dù tính cách
khác biệt, nhưng cả 2L đều …bạo lực.. +__+
“Thế mà tớ nghĩ, những người có đạo như cậu, phải biết kiềm
chế..”
“Thế à?”
“Cậu ko sợ Chúa trách tội sao?”
“Chiều qua tôi đã xưng tội rồi”
Mắt cậu ấy nheo lại và khóe môi nở 1 nụ cười tinh nghịch, ya..
suy cho cùng thì Lãm vẫn là 1 cậu học trò 17 tuổi như tất cả chúng tôi, cậu ấy
vẫn trẻ con, vẫn ham chơi, và quậy phá, chỉ là thường phải cố tỏ ra mình chững
chạc hơn 1 chút thôi..
“Mà, Xuân làm bạn gái Long thật đi”
“Huh?…sao cậu nói vậy?”
“Nó… thích Xuân thật đấy. Nó cần và.. yêu Xuân.”
“Trời, đừng có nói chữ đó mà, nghe kinh lắm..T__T”
“Kinh gì chứ.. yêu là yêu, vậy thôi.”
Trong khi tôi đỏ mặt ngượng thì Lãm thản nhiên, nhún vai cười
nhạt… và rồi, thở hắt 1 tiếng nhỏ..
“Lúc trước tôi nghi ngờ nó chỉ đùa…cho vui, nhưng giờ tôi biết
nó thật lòng..”
“Tớ hổng nghe chuyện này đâu.”
Tôi nói nhanh và ngồi xích ra xa Lãm, sát vào cửa sổ cốt ko
phải nghe cậu ấy nói linh tinh về Long, về tình yêu…T___T Lãm vẫn cố nói thêm,
ko hiểu sao hôm nay cậu ấy nhiều chuyện quá trời……………
“Lảng tránh làm gì, nếu đến thì sẽ đến thôi. Cũng như tôi vậy.”
………………
Vì ko muốn nghe tiếp chuyện đó, nên tôi cũng ko hỏi cái câu
“cũng như tôi vậy” của Lãm nghĩa là gì..dù sao thì thời gian sau đó, chúng tôi
phải thi học kỳ, ko còn ai đủ tâm trí để nghĩ vẩn vơ nữa..
Ngày thi thứ hai, môn Văn học
Tôi làm bài ko được tốt lắm, nên mặt mày như đưa đám.. cô chủ
nhiệm nói nếu kết quả điểm trung bình dưới 7.5 thì tôi sẽ mất học bổng… mà mất
học bổng nghĩa là, tôi chỉ còn đường chuyển về Gia Định.. vì ba tôi làm sao có
đủ tiền đóng học phí ở cái trường xa xỉ này. Tâm trạng tồi tệ vì bài văn ban
sáng, lại thêm nhà có cậu hai ba chị Huyền đến chơi, cứ nói chuyện suốt, thật
là ồn ào!!
>__<
Vì thế tôi ko ăn cơm chiều, lấy xe đạp chị Huyền, ôm theo tập
môn Địa lý và Hóa… đi thẳng tới nhà thờ…Thánh An… tìm chỗ yên tịnh, để tập
trung ôn bài..
………
Nhà thờ hôm nay đông đúc, có nhiều người đứng bên ngoài, tôi
dắt xe đạp vào bãi gửi rồi ôm cặp đi lơ ngơ, có tiếng nhạc vang trong giáo đường..
oh, thì ra là 1 lễ cưới. Quan khách đều đứng dậy 2 bên để cô dâu và chú rể bước
từ ngoài vào lên đến chỗ có vị linh mục, đang cầm quyển sách chờ sẵn.. y như
trong phim áh. Nhìn thích thật…
Chú rể trao chiếc nhẫn cưới cho cô dâu xong thì, dàn đồng ca
khoảng hơn 10 người.. phía sau vị cha xứ cất vang bài hát chúc mừng.. tôi chợt
nhận ra người cao cao gầy gầy, quen thuộc cậu ấy mặc đồng phục màu trắng dài phủ
qua gối,có đai đỏ ở giữa… nhìn tôi vẻ bất ngờ… rồi Lãm chỉ tay bảo tôi đi vòng
ngã bên hông Giáo đường, cậu ấy cũng rời khỏi đó ít phút sau khi lễ kết thúc..
……….
“Xuân đến tìm tôi hử?”
“Ko, tớ định vào tìm chỗ học bài… nhà tớ có khách ồn lắm”
“Ah, ra thế. Phía sau vắng rất dễ học..theo tôi nào”
Lãm kéo tôi theo cậu ấy vào chỗ khu vườn hôm trước, nó vẫn
yên bình trong lành như lần đầu tiên tôi ghé chơi.. dù ngoài kia họ đang hò reo
chúc tụng đôi phu thê mới.
“Đám cưới vui hen”
“Uh, thỉnh thoảng lại có nhiều đôi đến làm lễ..”
“Sau này tớ có lấy chồng, tớ sẽ cưới ở nhà thờ !^_^”
Trong 1 phút mơ mộng, tôi nghĩ tới bản thân mình, đang xúm
xính trong chiếc váy cô dâu… bước vào thánh đường.. chà, đẹp như công chúa vậy…hihi..
“Khi đó tôi ko hát đồng ca như ban nãy được..”
“Ủa, sao vậy??”
“Tôi ở chỗ khác…”
“Chỗ nào??”
“Xuân thử nhắm mắt và tưởng tượng lễ cưới của mình, xem tôi đứng
ở đâu?”
Tôi làm theo lời Lãm, nhắm kín mắt và bắt đầu chìm vào 1 giấc
mơ cô dâu ở nhà thờ… T___T có ba mẹ, có ông nội, có cả chị Huyền nữa.. Hương Kim và Đu Đu nắm tay nhau(>_>)nhìn tôi mỉm cười,
hic hic. Long bê trên tay cái gối có 2 cặp nhẫn cười toe tóet và bên cạnh
cậu ấy, là… Lãm… ở vị trí… chú rể!
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment