XU XU ĐỪNG KHÓC - HỒNG SAKURA - CHƯƠNG 32
XU XU ĐỪNG KHÓC
Tác giả : Hồng Sakura
Thể loại : Truyện ngắn tình cảm, truyện teen
CHƯƠNG 32:
Chúng tôi dọn
bàn ăn ra với đầy các món thật ngon, và
cả bánh kem hồi chiều ba mới mua về nữa.. 2
cây đèn cầy số 1 và 6… ông nội đòi
cắm thành 16… ack ack. Mẹ của Đu Đu bảo bận nên không sang, thành ra chỉ có Đu Đu là khách mời danh dự.
“Ông thấy đĩa
thịt nướng bị bốc hơi thì phải”
Nghe ông nội
đề cập tới vụ đĩa thịt, tôi và Đu Đu ngó nhau, rồi mặt lấm la lấm lét… điệu
bộ đó càng làm cho cả nhà phát hiện ra giọng
ba tôi nửa đùa nửa thật.
“Hai đứa bây
ham ăn như nhau thì làm sao mà cưới nhau được.”
“Cưới, cưới
cái gì, anh chỉ nói linh tinh”
Mẹ tôi lên
tiếng gạt phắt và mặt hầm hầm dù ba tôi đang cười, có vẻ như thành kiến mẹ dành cho Đu Đu vẫn chưa hết hẳn.
“Nào, tới tiết
mục tặng quà đi!!”
Ông nội già
rồi mà còn tham quà như trẻ con, cứ
hối thúc mọi người để mở quà.. ba
tặng cho ông 1 cái MP3 nghe nhạc của ca sĩ Hương Lan, còn quà của mẹ là đôi kính lão.. tôi chỉ lấy 1 phần tiền thưởng, ra cửa hàng mua cho ông … 1
đôi dép, hôm trước
thấy dép ông đứt quai mà không chịu bỏ còn
cột cọng dây kẽm để mang nữa..
“Sao con tặng
ông dép?”
“Thì đôi của
ông đứt rồi kìa.”
“Ông không
mang đôi của con tặng đâu”
“Sao vậy..?”
Mẹ nói rồi tỏ
ra tiếc đã không đi theo tôi để cản, tôi
vẫn không hiểu lý do tại sao mẹ nói thế.. ba
tôi cũng cười rồi nhìn ông nội.
“Không, quà
Xu Xu tặng thì ông phải mang chứ. Mỗi
ngày mang 1 đôi.”
“Ông không bỏ
đôi cũ đi à?”
“Con không nhớ
đôi ấy là của bà nội tặng cho ông sao?”
….
Oh…ah phải rồi… trước khi bà mất 1 năm, bà đã tặng
ông đôi dép này, nhân dịp 2
ông bà đi du lịch ở Đà Lạt.. hèn
gì mà ông cứ mang mỗi đôi ấy, dù nó đứt quai hay sờn cũ lắm rồi. Tình yêu của
ông bà thật là vĩnh cửu..
“Đu Đu tặng gì cho ông thế?”
Ông hỏi và
tôi quay sang nhìn Đu Đu, cậu
ấy rụt rè chìa ra bộ cờ tướng bằng gỗ màu vàng sáng so với bộ của ông đang xài thì đẹp hơn nhiều..
“Woaa… chà,
được, được đó. Ông sẽ gả Xu
Xu ày!”
TT___TT hết ba rồi tới ông. Giống như bọn
tôi là đồ chơi để 2 người chọc ghẹo vậy mẹ
nghe thì lại 1 lần nữa tỏ ra không thích, bỏ vào trong bếp dọn dẹp..
“Không, ông
không được gả Xu Xu cho nó!!”
Câu đó,
không phải của mẹ tôi. giọng của
anh bạn mà tôi hẳn là không thể không nhận ra cả nhà tôi đều quay mặt ra cửa, trố mắt nhìn anh chàng đang đứng ngay cạnh chiếc
xe của hắn, vẻ mặt bất
bình phản đối, Trí Long.
……………..
“Cậu vào nhà
đi. Chưa chào ai mà đã nói ngang vậy à?”
Ba tôi đứng
dậy và nói nghiêm giọng, Long
biết sai cúi đầu nhận lỗi nhưng vẫn liếc Đu Đu đầy…lửa. Đu Đu đáp lại cái nhìn đó bằng 1 vẻ thản nhiên, còn tôi thì cũng không hiểu anh ta
tới đây để làm gì nữa.
“Oh, Long? Cháu đến chơi đúng lúc quá. Sinh
nhật ông nội Xu Xu. Sắp cắt bánh kem rồi!”
Mẹ từ trong
bếp ra thấy Long thì “mắt sáng rỡ” thái
độ y như khi tôi thấy Đu Đu vậy TT___TT mẹ
hồ hởi mời Long ngồi, rồi còn hỏi cậu ấy ăn gì chưa…có ăn tôm chiên không…
“Kỳ thiệt,
cháu lại không mang gì đến”
“Vậy chú mày
rửa chén coi như quà đi!”
Ông nội nói
tỉnh queo và cười hì hì, Long sững ra 1 hồi thì xông xáo đồng ý thế là bọn tôi dọn chén bát ra sau
bếp cho cậu ấy rửa.. mẹ bảo tôi
hãy vào phụ cậu ấy 1 tay. Còn Đu Đu thì bị ông bắt cùng ông khai trương bộ cờ mới, và nói nếu để thua thì ông không
cho tôi chơi với cậu ấy nữa.. trời
ơi…
Tôi còn lạ
gì, Đu Đu đánh với ông được mới nói, cậu ấy có biết chơi đâu… nhưng tôi còn phải rửa chén cùng
Long xong mới ra làm “quân sư” cho
Đu Đu được….
….Trong bếp…
“Cậu đến có
việc gì vậy?”
“Định rủ Xu
đi chơi thôi, nhưng ở đây cũng vui lắm!”
“Thế à..”
“Mất xe nhé!! Hehehe”
Tiếng ông cười
khoái chí phía phòng trước ông
thật là… chơi với kẻ yếu xìu mà cũng … vui vẻ như vậy nữa. Tôi phải
ra…đòi lại công bằng..
“Đi đâu thế??!”
Long nắm cổ tay tôi và giữ chặt, dù nó toàn…là xà
bông, cậu ấy nhìn
tôi như muốn chui tọt vào trong mắt tôi vậy.
“Chiếu!”
Trời, lại
thua ông, ông bắt nạt Đu Đu của tôi, (lúc
này không hiểu sao tôi lại dùng cùm “của tôi” như Long đã dùng +_+) phải cứu cậu ấy thôi.. nếu cả ông
mà cũng cấm tôi chơi với Đu Đu, thì
sống còn gì ý nghĩa nữa. T____T Vì tay Long
trơn do xà phòng tôi dễ dàng
tuột ra và ào lên chỗ ván cờ đang bị ông chiếu tướng..
Đu Đu nhíu mày căng thẳng, trời ạh, cậu ấy chỉ còn tướng sĩ tượng , 1
pháo và 2 con chốt te tua tơi
tả. Trong
khi ông nội còn đủ 2 xe, 1 pháo,1 mã..
“Ông ăn
gian!”
“Ăn gian cái
gì???”
“Ông phải chấp
cậu ấy xe pháo mã chứ! Đu Đu vừa biết chơi căn bản thôi sao đánh với ông được!!”
“Cái con Xu
Xu này..nữ sinh ngoại tộc!”
Ông nội bị
tôi kêu ca phàn nàn ỷ mạnh hiếp yếu 1 hồi, thì cũng chịu bỏ 3 con xe, pháo, mã ra, ván cờ trở nên dễ chịu với tôi rồi, hehe.. nhưng khi tôi vừa cầm con cờ định
giải thế bí, Đu Đu khẽ đứng
dậy..
“Con thua ông
vậy.”
“Ơ… cậu sao
thế, gỡ được mà.”
“Gỡ gì, tớ
thua là thua, nếu giờ giải được là cậu đánh, ko phải tớ.”
“Nhưng cậu
thua thì ông ko cho cậu chơi với tớ sao..”
“Đồ khờ, ông
chỉ đùa thôi.”
Đu Đu cười, lại cốc đầu tôi 1 cái, quay sang nhìn ông
nội, ông nhún
vai , rồi sắp lại ván cờ mới…
“Thì phải nói
thế mới có đứa ra tay giải cứu… hấp dẫn, hehe”
XOẢNG……!
Tiếng cái dĩa vỡ trong bếp vọng ra làm tôi, Đu Đu, và
ông đều giật mình, mẹ từ trên
gác chạy xuống sau 1 phút.. tôi
cũng vội ra sau xem. Long đang
cúi nhặt cái đĩa lên, nó tan tành thành tám mảnh rồi +____+ hic,
cậu ấm hot boy này mà rửa chén rửa bát gì được..
“Cháu xi..n lỗ..i”
“Xu, mẹ đã bảo con giúp Long 1 tay mà con làm gì hả?”
“Co..n..con..”
Tôi lủi thủi
đi tới và ngồi xuống nhặt phụ Long, cái
đĩa đẹp bằng sứ của mẹ, nên mẹ mới giận lên thế…
“Ahhhhhh..!”
Máu từ tay
Long chảy ra đỏ tươi làm tôi bủn rủn hết tay chân, ôi…m…máu…nhiều quá..
“Mẹ ơi,
m…má..uu”
Tiếng ấp úng
của tôi làm mẹ vội tới dắt Long lên trước, còn tôi ngồi thừ ra vì chưa kịp bình tâm lại..
“Xu Xu! Xu Xu, cậu ko sao chứ?”
Đu Đu lay tôi, và khi thấy tôi có vẻ vẫn còn sợ, cậu ấy kéo tôi ra và ngồi vào chỗ
Long, nhặt nốt những mảnh còn lại.. cẩn
thận chứ…
“Coi chừng lại
đứt tay bây giờ”
“Cậu lên xem
anh bạn của cậu có sao ko kìa”
“Có mẹ rồi, để
tớ nhặt với cậu cho xong.”
…………….
Nhặt đủ hết
các mảnh vỡ, tôi định quay ra ngoài để xem Long, thì cậu ấy đã đứng ngay cửa bếp nhìn chúng tôi..
“Trời, cậu
làm tớ giật cả mình”
“Xu đưa tớ về đi, tớ bị…. đau tay!”
Long chìa ngón tay cái ra đã được mẹ tôi băng kỹ, nói với tôi nhưng mắt cứ hướng sang
chỗ Đu Đu..
“..Oh…nhưng tớ
đâ..u có biết chạy xe..”
“Bị có 1 ngón
mà làm như què rồi vậy! Đúng là nhà
giàu đứt tay như ăn mày đổ ruột!”
Đu Đu trề môi rồi phủi tay lách người ra trước, Long túm vai áo của cậu ấy lại và gằn
giọng hằn học..
“Đừng chọc đến
tao nghe!!”
“Tao..thích
chọc thì sao?”
Tôi phải
chen vào giữa cả hai để đẩy họ ra, ở
đây ko có Lãm, ai sẽ can Long ko đánh nhau với Đu Đu.. hic hic.. tôi ko thích chuyện này chút nào.. vừa lúc mẹ tôi bước tới nhìn cả 3
nhíu mày.
“Mấy đứa làm
gì vậy?? Đu Đu con chở Long về giúp cô nhé, có lẽ nó ko bóp thắng được với ngón
cái bị như thế”
“Cái gì???”
Ko phải 2 mà
là 3 chúng tôi đều đồng thanh hỏi mẹ tôi, bởi
lời đề nghị của mẹ thực sự “khiếm nhã”… +___* Long và Đu Đu mà đi cùng nhau, ko biết chuyện gì sẽ xảy ra..
“Xu Xu con chạy xe đạp theo để lát Đu Đu nó còn có xe
về”
“Ah..dạ…”
……………………………………..
Thế là, tôi
lấy xe đạp của Đu Đu đạp theo sau xe Long, Đu Đu thì chở cậu ấy phía trước.. họ vẫn ko nói với nhau câu nào, mặt mày cứ chằm vằm.. đến 1 đoạn ngã ba, bỗng điện thoại
tôi reo inh ỏi, khiến tôi
phải dừng lại nghe..
La La.
“Alo??”
“Tôi đây,
Xuân đang ngoài đường à?”
“Uh, tớ đang
đạp xe”
“Vậy thôi cúp
máy đi,coi chừng bị giựt điện thoại. Khi
nào vào nhà hay đâu đó gọi lại cho tôi nhé.”
“Uh..”
Tôi vừa gấp
máy lại thì nhận ra, tôi đã bị lạc mất Long và Đu Đu.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment