XU XU ĐỪNG KHÓC - HỒNG SAKURA - CHƯƠNG 30
XU XU ĐỪNG KHÓC
Tác giả : Hồng Sakura
Thể loại : Truyện ngắn tình cảm, truyện teen
CHƯƠNG 30:
Mà, sao nhà
không có ai hết? chị My lại bỏ đi đâu rồi,nhà tôi tuy nhỏ xíu chật chội, nhưng
mà không có buồn như thế này.. Tôi bỗng nhớ tới lời Long khi cậu ấy tự nhiên nhắc tới sự cô
đơn..
“Yêu là có
ai đó để nhớ đến khi cô đơn”…
Hoặc là đại
khái như vậy..tôi không nhớ rõ lắm.. và
thế là, tôi tội nghiệp anh bạn hách dịch này 1 chút..
“Long ơi..”
Ack, lần đầu không thấy gì, tự nhiên cậu ấy xin xỏ, thì lại thấy kỳ kỳ..
“Có uống
không, không tớ về áh!”
“Uống!!”
Oh..hohooo…có
tác dụng..
Long ngồi dậy uống ực ly nước lọc, còn ly lạnh, tôi
cũng uống 1 hơi..gần 11h rồi.
“Bữa chiều tối
nhớ uống thuốc nha, tớ về đây”
“Hey, Xu lừa
tớ à? bảo tớ uống sẽ không về mà!”
“Tớ bảo thế hồi
nào?”
“Thì nói
không uống sẽ về, vậy uống thì nghĩa là không về!!”
“Ha?? Không phải vậy!!”
“Không ĐƯỢC VỀ!”
Thình lình
Long nhảy qua chỗ tôi ngồi và…vòng tay ôm chặt tôi,ôi trời đất, cậu ấy…ÔM tôi!!!!!!!!!!!!
Con trai..
ôm tôi……………NO!!! Tôi la lên và xô cậu ấy ra, đứng phắt dậy, vẻ mặt đỏ bừng bừng, không biết vì
giận dữ, hay vì… ngượng nữa..
“..C..cậu…làm
gì vậy…hả?”
“Giữ Xu Xu lại
với tớ.”
“..G…giữ…gì..gì
chứ!!”
Long cúi mặt buồn rười rượi, tay vò vò cái lai áo tôi, giọng thảm chưa bao giờ thảm hơn..
“OWR nhà buồn
không thể tả, con mèo nó cũng ngủ mất rồi. Xu Xu ở lại với tớ chút đi”
……
Tôi lại động
lòng. Trông
cậu ấy còn đáng thương hơn cả con mèo nữa.. và như vậy, tôi đồng ý ngồi lại..chơi game với Lo Lo.
sau khi đã gọi điện báo cho ông nội..
“Nhà cậu sao
không có ai vậy? Ba mẹ đâu?”
“Đi làm hết rồi.”
“Thế còn anh
chị em?”
“Anh trai đi
du học từ 2 năm nay…”
“Uhm.. buồn ghê nhỉ.”
“Mà tớ cũng
được định sẽ đi du học khi tốt nghiệp cấp 3!”
“Vậy àh? Thế thì tốt..”
“Tốt gì, ở
đây chơi với Xu Xu vui hơn!”
“..Hah?”
Vì mải lo điều
khiển con Namcăn nhảy qua hố, tôi
không để ý lắm lời Long, chơi với Xu Xu gì đó…. mà tôi mê trò chơi Khủng long con này đến nỗi, ngồi một mạch tới gần 3h chiều,
không ăn cả cơm trưa
dù chị My có dọn ra cho 2 đứa. Ba mà biết
tôi lê lết ở nhà bạn trai chơi bời thế này, không đánh tét đít mới là lạ.
“Thôi, thôi…tớ
phải về ngay đây, không là chết đòn.”
Tôi quăng
cái máy game xuống và vội đeo cặp lên, nhảy
ra cửa để xỏ đôi sandal vào chân.. Chị My đang lui cui làm gì đó ở góc sân nói giọng dụ dỗ..
“Xu Xu ngoan, uống chút sữa đi nè..Xu Xu..”
O__o Tôi á?? Uống sữa?
Chị nói với
ai vậy trời?? O______O
Tôi lò mò tới
xem coi, chị ấy đang cho 1 con mèo bé xíu, bú 1 bình sữa cũng nhỏ xíu…. nhưng..sao lại là Xu Xu??
“Chị, chị kêu
ai là Xu Xu vậy?”
“Thì con mèo
này nè.”
“Oh, nó trùng
tên với em ^-^”
Chị My nhìn
tôi bất ngờ rồi tủm tỉm cười, liếc
sang Long đang chạy ra theo tôi..
“Thì ra em là
Xu Xu hả?”
“??”
“Để tớ đưa Xu
Xu về.”
“Xe đâu mà
đưa, xe cậu ở trong trường mà.”
“Nhà tớ thiếu
gì xe!”
Nói rồi Long
quay vô trong sân sau, hình như lấy
xe khác, đúng là con nhà giàu…
“Nhà có mấy
xe lận chị?”
“Có 3 chiếc,
của ba Long, của cậu ấy, và 1 chiếc để chị đi chợ”
“Ah…ra vậy.”
“Con mèo này
mới đẻ 2 tuần trước, Long đặt tên nó là Xu Xu đó ^-^”
“Ủa vậy hả?”
Thì ra… lấy tên tôi đặt cho con miu T___T mà mèo con này đáng yêu quá, nó cứ
nằm co lại 1 góc, trong cái rổ
tre có lót vải mềm.. Tôi ngồi xuống xin chị My cho tôi cầm bình sữa không biết có phải nó cũng tên Xu
Xu mà tôi có
tình cảm nhiều với nó vậy không..
“Về nào, Xu
Xu”
Long gọi tôi, cậu ấy đã ngồi sẵn trên xe, tôi đứng dậy, vẫy chào bé mèo con 1
cái, rồi đi tới
chỗ Long đang đợi.
“Cậu bệnh mà
đưa tớ về làm gì, để tớ đón xe buýt!”
“Trong vòng
bán kính 3 cây số không có cái trạm xe nào đâu, Xu Xu của tớ. Lên đi, tớ khỏe rồi!”
Không có trạm
xe à..? Mà
cái con hẻm này ở đâu, đường gì, tôi còn không biết, ngồi trên taxi chạy 1 mạch là tới, bước xuống.. Bây giờ
không theo Long, thì không biết tìm đâu ra đường về… nhưng… “Xu Xu của tớ” là sao hả?
Trong lúc chạy
xe, Long húyt sáo rồi ca hát gì đó, toàn là tiếng Anh không àh…tôi nghe như vịt nghe sấm.. nên ngồi im thinh thít.. Con đường từ
nhà Long đi vòng vèo 1 hồi, mới ra được lộ chính, vì cậu ấy ở trong khu dân cư Phú Mỹ Hưng.. toàn là nhà đẹp và giàu..có nhà còn
có hồ bơi nữa. Nhưng tôi lại không thấy thích thú lắm bằng khi đi với Lãm đến nhà thờ Thánh An.. Ở đó thật là
yên bình.
Nhớ tới Lãm,
tôi lại muốn hỏi xem họ có giận nhau không, vì hình như là đã có gì đó xảy ra..
“Cậu…và
Lãm…có gì không vui hả?”
“Không vui gì
đâu…”
“Thế sao…hồi
sáng lại như vậy?”
“Ờ thì… mà
cũng vì Xu Xu cả.”
“Vì tớ là thế
nào”
“Trời xui đất
khiến thế nào, nó lại… thích Xu Xu.”
“Thì cậu cũng
thích tớ, cùng sở thích, không phải càng tốt sao?”
“Hả?? Sở thích ?”
Long quay đầu lại hỏi rồi cười haha, được vài tiếng, rồi lại tỏ ra trầm
ngâm.. nói vu vơ
mà tôi phải căng lỗ tai mới nghe nổi.
“Bọn tôi có
thể cùng thích Karate, cùng thích hát bài The top of the world, có thể cùng
thích ăn nui chiên bò, uống Pepsi chanh, nhưng không thể…thích cùng 1 người con
gái.”
“Tại sao vậy?”
“Vì những cái
khác là sở thích, còn…con gái, là…”
“Là gì…?”
“Tình yêu”
……………………………….
Hai chữ Long
nói ra làm tôi bị shock, hoặc
là tôi cảm thấy xa lạ với nó… dù
chị Huyền cứ hay nói tới “yêu” với đương.. nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ 1 cách nghiêm túc. Vậy mà lúc
này, khi anh bạn hay nghịch phá Trí Long nói
với tôi với cái kiểu đàng hòang, nghiêm chỉnh thì tôi mới thấy ..bất ổn. Chữ “thích”
mà họ vẫn hay nói, không phải là thích 1 cái gì đó, thích 1 bộ phim, 1 thứ gì hay hay mà mình cảm thấy vui khi
có, mà là…tình
cảm… yêu thương..
“Xu Xu nghĩ gì vậy?”
“Ah…tớ không
biết.”
“Ăn cái gì
không? Tớ đói quá”
Ah.. bụng
tôi cũng cào cào rồi, hic hic bữa
trưa không ăn mà…nhưng, về trễ nữa thì không biết ba có la không, mẹ thích Long nhưng ba thì…khó tính
lắm.
“Tớ về nhà ăn
thôi.”
“Không, đi ăn
với tớ!!”
Long lại ra giọng quyết định, nhưng rồi chỉ 2 phút, có lẽ nhận ra mình hơi quá đáng, cậu
ấy xuống giọng nhẹ nhàng..
“Nếu Xu không
thích thì thôi vậy”
“Uh…”
Không phải
là không thích… mà tôi sợ… hoặc
tôi ngại cũng được… thôi về nhà cho xong..dù thấy cậu ấy hơi buồn.
………………………..
“Về ăn tối rồi
nhớ uống thuốc nha.”
“Biết rồi.”
“Cảm ơn đã
đưa tớ về”
“Câu này tớ
nói mới phải chứ?”
“Hihi..^-^…”
“Thôi vào ăn
cơm đi.”
“Chào nha. Mà cậu gọi cho Lãm đi, đừng giận nhau nữa”
Long không nói gì, cười nhạt rồi leo lên xe, nổ máy vụt đi cái vèo…
-_______-
………………….
Buổi tối ăn
cơm xong, tôi gọi sang nhà tìm Đu Đu, định
báo số điện thoại cho cậu ấy, nhưng
Đu Đu lại đi vắng..cậu ấy cứ đi suốt không àh. Chán thật.
Tôi chui về
phòng và mở máy điện thoại ra, nó
cũng gần hết pin rồi, và thế nên, tôi
đi lấy cục sạc… bỗng nó lại
reo tình tang.
“La La is calling….”
Lãm?
“Alo?”
“Xuân phải không”
“Uh…cậu gọi tớ
có gì thế?”
“Nghe…nghe
nói thằng Long… bệnh hả?”
“Ah, đúng đó.
Bị cảm nắng. Mà hình như bớt rồi.”
“Vậy nó.. có
đi học nổi không?”
“Chắc được…
mà sao cậu không hỏi Long á?”
“Ah..uh…
tôi.. sợ nó đang mệt.”
Sợ gì chứ……chắc
là đang dỗi nhau nên thế.. con
trai gì mà…chẳng khác nào con gái vậy.. 2L
này, mắc cười quá đi… hihiih
“Xuân cười gì vậy..?”
“Gọi cho tớ
mà hỏi thăm Long. Hai cậu… y
như trẻ con àh”
“Tôi..tôi.. hỏi
cho biết thôi..”
“Cậu gọi Long
đi nha. Tớ cúp đây.”
Nói dứt lời,
tôi đóng máy lại, cười tủm tỉm, rồi
họ sẽ hòa với nhau sớm thôi… có
lẽ do Long bảo vì tôi mà họ như vậy, nên
tôi nghĩ mình cũng nên có chút trách nhiệm…T___T
Tôi cắm máy
vào ổ để sạc pin, định là khoảng 2 tiếng sau sẽ rút ra, nhưng rồi ngủ thiếp đi luôn 1 giấc tới sáng.
…………………….
“Xu XU!! DẬY!!”
Tôi còn mơ
màng trong giấc ngủ thì tiếng ba gọi đánh
thức tôi rất là to..
“Cái này ở
đâu ra?? Bây lớn mà
bày đặt. Tiền ở đâu
mua, nói??”
“Ơ… ba… nói
gì cơ?”
Vẻ ngái ngủ
ngơ ngáo của tôi làm ba càng điên lên, ông
xốc tôi ngồi thẳng rồi cầm cái Samsung đưa sát vào tôi..
…Tôi bắt đầu
tỉnh giấc và sợ hãi.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment