XIN NUÔI TA - CHƯƠNG 61 - TRUYỆN VÕNG DU

XIN NUÔI TA
truyenhoangdung - truyenvongdung

Tác giả: Tô Tiểu Tục
Thể loại: Võng du, Nữ cường, Hài hước

CHƯƠNG 61: PHÒNG TRỘM PHÒNG CHÁY PHÒNG PHỤ HUYNH

Trong thời gian Đại thần không có mặt, Tô Tiểu Tục rốt cuộc đã cày được hết ba phần trăm kinh nghiệm còn thiếu, thành công tấn cấp bảy mươi sáu.


Hôm tấn cấp, Xá Lỵ với cô em Vũ Mao nhà họ vui vẻ như lượm được Lôi Toản = =. Theo lời bọn họ, cuối cùng không phụ sự giao phó của anh Thiên, đưa chị dâu tấn cấp còn chậm hơn cả rùa lên đại danh! Vất vả trong đó, thật sự là người gặp thương tâm, người nghe rơi lệ!



Tô Tiểu Tục ngồi trong YY của Thủy Bạc, nghe hai kẻ dở hơi hát đôi mà không nhịn được cười, mở hôn thú được hệ thống che dấu, cô phát hiện... có vẻ cô bắt đầu trở thành oán phụ khuê phòng rồi!



Cũng may thời gian học tập của Đại thần ở bên kia cũng không lâu, Tô Tiểu Tục vừa bẻ tay đếm ngày hắn về vừa tiếp tục tìm kiếm công việc, nhưng cô không ngờ, trước khi Đại thần về, mẹ Tề lại tìm cô nói chuyện.



Hai người hẹn nhau tại một quán trà nhỏ trong thành phố.



Có lẽ trong thời gian làm việc nên người trong quán cũng không nhiều, chỉ có bà chủ rảnh rỗi ngồi ở quầy sơn móng tay.



Dựa theo vị trí bà chủ chỉ, Tô Tiểu Tục cuối cùng tìm thấy mẹ Tề trong một gian riêng đã đặt trước. Trong quán bật khúc đàn tranh nghe nhiều nên thuộc, không khí có mùi hương thơm mát của trà, bên ngoài gian màn trúc buông xuống, hoàn cảnh coi như thanh nhã.



Tô Tiểu Tục vén rèm đi vào, mẹ Tề đã đến. Bà ta bưng một chén bích loa xuân từ từ thưởng thức, Tô Tiểu Tục tiến lên lễ phép chào hỏi, trong lòng ngầm hiểu, người đến hôm nay không hiền lành gì.



Quả nhiên, mẹ Tề chào hỏi bảo cô ngồi xuống, lại tùy ý mời cô uống trà, đến khi Tô Tiểu Tục cầm chén lên, mẹ Tề đã cười.



"Cô Tô là người hiểu biết, tôi cũng nói thẳng luôn, hôm nay đặc biệt mời cô ra chủ yếu là có mấy lời muốn nói."



"...", Tô Tiểu Tục không đáp lời, chỉ cúi đầu nhấm một ngụm trà, mãi không thấy mẹ Tề lên tiếng mới miễn cưỡng ngẩng lên nở nụ cười, "Cô nói đi ạ".



"Nghe nói cô và tiểu Thiên quen biết nhau trong trò chơi hả?"



Vấn đề thứ nhất, Tô Tiểu Tục khó chống lại, trò chơi với phụ huynh mà nói nghiễm nhiên chính là con mãnh thú và dòng nước lũ, cô chỉ hơi hé miệng mỉm cười gật đầu, bên kia liền bắt đầu nói.



"Có lẽ cô cũng biết tình huống nhà tôi, thằng bé tiểu Thiên này, thông minh lắm, chẳng qua là không để tâm vào học tập. Nhưng nhà bố nó cũng chỉ có mình nó, bố nó không thể có con trai..." Khi nói đến đây giọng điệu đã hơi đổi, có điều lại trở lại như thường, "Cho nên nhà họ Tề rất xem trọng đứa con trai này, cô Tô hiểu ý tôi chứ?".



Sao có thể không hiểu, nhà họ Tề nếu không coi trọng Đại thần, làm sao có thể dung túng hắn đến mức này, mười tám tuổi đã có nhà có xe, sợ là ngay cả Ninh Triệt lúc ấy cũng không dám nghĩ.



"Cô Tô năm nay hai mươi mốt rồi nhỉ?"



"Vâng."



"Đúng là lớn hơn tiểu Thiên của chúng tôi." Mẹ Tề lại nở nụ cười, thoạt nhìn gương mặt rất dễ gần, Tô Tiểu Tục lại cảm thấy có gì đó kỳ lạ, bị bà ta nhìn không được tự nhiên.



"Lớn hơn là tốt, hiểu biết hơn. Thằng bé tiểu Thiên từ bé đã không biết nghĩ, làm việc cũng không cân nhắc rõ ràng, luôn cần phải có một người có lý trí khuyên bảo nó, chẳng qua...", Mẹ Tề đặt ly trà xuống, nhìn Tô Tiểu Tục, "Bây giờ cô Tô đang làm ở đâu?".



"... Trước mặt cháu đang chờ xin việc, vẫn đang ở nhà."



Dáng vẻ mẹ Tề cũng thả lỏng ít nhiều, giọng nói chầm chậm, "Nhân tài ưu tú như cô Tô nhất định không sợ không tìm được việc, chỉ là tiểu Thiên lại khiến tôi nhức đầu".



Tô Tiểu Tục nghiêng đầu nhìn bà ta, dường như không biết ý nghĩa trong câu nói này, một lúc sau, lời mẹ Tề rốt cuộc đã để cô biết ý đồ chân thực mà hôm nay bà ta hẹn cô gặp mặt nói chuyện.



"Chuyện tiểu Thiên đến thành phố C học lần này cô Tô cũng biết rồi nhỉ."



"Vâng ạ."



"Ý tôi là trước tiên cho nó học giỏi ngoại ngữ, qua một thời gian nữa... sẽ đưa nó ra nước ngoài đào tạo."

Lúc đó đang có trào lưu thi rớt cao đẳng thì ra nước ngoài, chẳng qua là tốn một số tiền khá lớn mà thôi. Khác hẳn với Ninh Triệt ra nước ngoài, nếu Đại thần quả thật muốn đi... Trong lòng Tô Tiểu Tục không hiểu sao sinh ra dự cảm xấu, giống như người ấy sẽ biến mất khỏi cuộc đời cô.


"Trước khi cô Tô đến, nhà chúng tôi rất xem trọng Noãn Noãn", Mẹ Tề tiếp tục nói, "Con bé từ nhỏ đã thông minh, làm việc cũng khiến người khác yên tâm, mấu chốt là tiểu Thiên cũng thích nó. Tôi già rồi, không hiểu lắm về những chuyện của tụi trẻ, chẳng qua đạo lý 'quần áo không bằng mới, người không bằng cũ', cô Tô chắc hiểu".



... Những lời này gần như đánh vào mặt, đến Tô Tiểu Tục có tính khí tốt cũng không nhịn được cười lạnh. Cô chưa kịp mở miệng, mẹ Tề đã tự nói ra, "Chờ tiểu Thiên học xong về, nhà chúng tôi sẽ bắt đầu chuản bị cho nó ra nước ngoài, thành tích của Noãn Noãn bình thường, bố mẹ nó cũng có ý cho nó đi, cô Tô nếu hiểu ý tôi, nói vậy hẳn đã biết rồi".



"Cháu không biết, cô nên nói thẳng ra đi ạ". Tô Tiểu Tục không e dè đón nhận ánh mắt của mẹ Tề, chờ giải thích cuối cùng của bà ta, ngược lại mẹ Tề vừa cười vừa dời ánh mắt đi, "Cô Tô cớ gì như vậy, cô đang trong độ tuổi đẹp nhất, tiểu Thiên của chúng tôi lại còn nhỏ. Đến khi nó có thể ổn định, lúc ấy, cô Tô còn bao nhiêu cơm thanh xuân có thể ăn?".



"Lúc trẻ tôi cũng như cô Tô cũng cho rằng tình cảm hơn tất cả, có điều...", Mẹ Tề đột nhiên đứng dậy, chỉnh áo choàng trên người, "Đến tuổi này đã hiểu ra, có rất nhiều thứ, phụ nữ không thể chờ nổi... Xin lỗi, chiều tôi còn có việc, tôi đi tính tiền trước, cô Tô cứ tùy ý".



Ra khỏi quán trà, bầu trời quang đãng. Ánh mặt trời giữa trưa chiếu vào tường bên ngoài tòa cao ốc, cửa sổ thủy tinh phản xạ lại ánh sáng nhức mắt.



Tô Tiểu Tục nhớ đến câu nói kia của mẹ Tề, cô hơn Đại thần ba tuổi, còn Đại thần... Ngay cả Đại học cũng chưa tới. Đến khi Đại thần học xong, tìm được công việc, có thể ổn định, khi ấy, cô, sẽ ở đâu?



... Đôt nhiên cô nghĩ đến câu nói rất già mồm cãi láo "Chúng tôi không thèm nghĩ đến sau đó".



Có lẽ là tâm linh cảm ứng, Đại thần ban đầu bảo không xuất hiện lại lén lút lên mạng cùng ngày.



Hôm đó vào thứ tư, Võng Dịch đổi mới phần lớn bề ngoài vũ khí trong game.



Trong số rất nhiều vũ khí, Tô Tiểu Tục vẫn thích nhất đời thứ ba.



Vừa cập nhật vu khí Cực Thiên đến Cực Thiên đời thứ tư, vốn là vũ khí đời thứ ba nên khi đăng nhập không còn được nhắc nhở.



Trong môn phái có mấy người không tin lại đem vũ khí vào lò thăng cấp, đáng tiếc, cho ra thuộc tính thậm chí không bằng cả Lôi Toản cực phẩm đời thứ ba, khiến mọi người trong phái luôn miệng chửi bới, kêu la bán nick.



Tô Tiểu Tục ngược lại rất bình tĩnh, thuộc tính thanh Thiên Lại Phạm Âm đời thứ ba... cũng đã thảm không nỡ nhìn, lúc đó khi thăng cấp người trong phái người lăn lộn, Mạch Thế an ủi cô nói rồi sẽ ra đời thứ tư, đến khi đó thăng cấp cũng không muộn, hôm nay đời thứ tư đã mở, nhưng người bên cạnh không biết đã ở đâu.



Đại thần đăng nhập xong trước hết vào YY, căn phòng im ắng đã lâu vì tiếng hắn trở nên náo nhiệt. Tô Tiểu Tục quá ít lời trên kênh Thế lực, lúc này cũng chỉ im lặng chờ đợi.



Xá Lỵ nói đến động tĩnh của Cầm Thanh Du Dương vừa qua, Tửu Tiểu Tiên vừa có tin vui song bào thai trêu chọc Chích Thiên thăng quan tiến chức thuận lợi. Do tất cả mọi người đều khai báo, tên của Đại thần cũng không phải bí mật trong Thế lực, chính Tửu Tiểu Tiên theo Xá Lỵ nhốn nháo biên soạn tên Đại thần, gì mà Tề Honda, Tề Benz, Tề BMW... Tô Tiểu Tục cười lăn lộn, Đại thần không chịu nổi nói sang chuyện khác, "Mọi người đừng quên vợ tôi!"



Sặc! Tô Tiểu Tục liền bị kéo ra, thế là cái tên Đại thần lại càng thê thảm không nỡ nhìn, gì mà Tề Thiên Đại Thánh, Tề Ferrari, cuối cùng Đại thần giải quyết dứt khoát - Tề Tô Mạc.



Có Tề có Tô, còn kèm Thiên Hạ Tam, cái tên này làm Tô Tiểu Tục cười muốn quỳ luôn.



Cũng may tất cả mọi người ầm ĩ mệt rồi, Xá Lỵ tổ chức Đoàn chiến, Đại thần liền kéo Tô Tiểu Tục vào một phòng nhỏ, hai người không chơi mà dành thời gian giao lưu, Đại thần vẫn rất hàm súc, vì vậy cái tai dài của Tô Tiểu Tục phải đợi một lúc mới nhận được một câu ngơ ngơ của Đại thần, "Vợ đang làm gì thế".



"...", Bỗng chốc, Tô Tiểu Tục có dũng khí muốn giơ mảnh thủy tinh đánh Đại thần đến chân trời.



"Đúng rồi, có phải bề ngoài vũ khí đều sửa lại rồi không?"



"Ừ, trên diễn đàn có mấy hình, chẳng qua châm của Băng Tâm... quá xấu."



"Hề." Tô Tiểu Tục rõ ràng cảm giác tâm tình của Đại thần ở bên kia rất tốt, hắn nói, "Chờ anh vào game."



"Ừ, được ~"

truyenhoangdung.blogspot.com

No comments

Powered by Blogger.