TOÀN CHỨC CAO THỦ - CHƯƠNG 401 - HỒ ĐIỆP LAN - TRUYỆN VÕNG DU
TOÀN CHỨC CAO THỦ
Thể loại: truyện võng du
CHƯƠNG 401: LÂU LẮM KHÔNG THẤY MẤY DÒNG NÀY
Cuộc sống trong game online vẫn như trước, vẫn ngày ngày cày
phó bản, đánh quái, làm nhiệm vụ. Ba việc này vẫn là nội dung chủ yếu của Vinh
Quang, đôi lần cập nhật chỉ làm chúng trở nên thú vị hơn, song những nội dung nền
tảng từ trước đến giờ chưa từng thay đổi.
Hiện nay tất cả công hội lớn đã thỏa hiệp nhượng bộ, nhưng Diệp Tu không hề buông lơi phòng bị. Kể từ lúc bắt đầu lập công hội, hắn đã biết cái đám ấy mãi là kẻ thù, đối phương tạm thỏa hiệp chẳng qua là do không tìm được thủ đoạn đánh trả mà thôi. Biết đâu ngày nào đấy chúng bất thình lình nghĩ ra chiêu trò gì, ngay lập tức sẽ tiến công như vũ bão cho xem, chắc chắn chúng sẽ không báo trước đâu.
Nếu muốn thu thập tình báo, biện pháp tốt nhất đương nhiên là nằm vùng được nghìn người hướng tới, vạn người phỉ nhổ kia. Nhưng Hưng Hân chỉ mới thành lập, không những chẳng có tên cấp dưới nào đáng tin, mà dù có thì đẳng cấp cũng không đủ tư cách gia nhập vào những công hội có câu lạc bộ kia.
Tuy nhiên, từ đó cho thấy phẩm chất của Hưng Hân rất sang chảnh, công hội vừa thành lập đã trực tiếp trở thành đối thủ cạnh tranh của công hội dưới trướng câu lạc bộ, chuyện này quả thực có một không hai trong lịch sử Vinh Quang, kể cả khi khai hoang ở khu mới.
Phương án nào cũng không dùng được, Hưng Hân chỉ có thể chầm chậm phát triển từng bước. Từ ngày Lam Hà trở về sử dụng tài khoản hội trưởng công hội Lam Khê Các, cậu không còn đăng nhập Tuyệt Sắc nữa. Mà Diệp Tu đã sớm khóa chức năng xin vào công hội, số thành viên của Hưng Hân cũng ngừng tăng. Các thành viên trong công hội đã được Lam Hà sắp xếp ổn thỏa hết, giờ mọi người chỉ cần luyện cấp theo trình tự thôi, vui vẻ hòa thuận, không xảy ra chuyệngì. Chẳng qua so với lúc mới thành lập công hội, sự nhiệt tình của mọi người phai đi không ít. Nhìn mức tăng trưởng trên thanh kinh nghiệm của công hội là biết ngay. Mấy ngày nay, lòng nhiệt tình với nhiệm vụ công hội dần trở nên vơi bớt, không giống mấy ngày đầu coi nhiệm vụ công hội như trung tâm của cả trò chơi.
Tất nhiên, không nên quá thúc ép với tình huống trước mắt của Hưng Hân, công hội có thể yên bình phát triển là tốt rồi. Trong vòng vài ngày, Diệp Tu vừa lưu ý bên hồ Thiên Ba vừa hỏi han thành viên công hội tình hình luyện cấp ở các khu khác. Kết quả, trong trò chơi thực sự bình yên đến không tưởng được, dường như thoáng chốc không còn xảy ra bất kỳ cuộc tranh đấu nào.
Năm ngày nhanh chóng trôi qua, Thiên Thành với Mã Hậu Pháo thuận lợi gia nhập công hội Hưng Hân. Đến rạng sáng, Hưng Hân có thể khiêu chiến kỷ lục phó bản hồ Thiên Ba rồi.
Kỷ lục phó bản hồ Thiên Ba trong năm ngày cũng cóvàiđột phá lẻ tẻ, Diệp Tu để ý tất cả, nhưng lòng hắn rõ rằng, một khi hắn đã lên sân khấu thì mấy thành tích ấy sẽ bị đột phá dễ dàng. Không phải bản hướng dẫn phó bản hắn bán cho các công hội có ẩn giấu điều chi, mà vì họ chủ yếu chỉ đánh theo hướng dẫn, mấu chốt vẫn là phương diện kỹ thuật.
Cấp càng cao, phó bản lại càng khó. Quân đoàn dẫn đầu của đám công hội có câu lạc bộ là người chơi thâm niên, nhưng phó bản cấp 40 cũng là chuyện ba người không ứng phó nổi. Nếu đổi thành thôn Tân Thủ hay phó bản Rừng Rậm Cách Lâm vừa ra khỏi thôn Tân Thủ, ba đi người đi cả bản không thành vấn đề. Mà càng nhiều khó khăn, những người kỹ thuật trên cả cao thủ như Diệp Tu, Tô Mộc Tranh, thậm chí cả Đường Nhu đều có thể hiển lộ thành tích của bản thân.
Có thể ví dụ cụ thể như sau: Đội ngũ của Diệp Tu luôn không cần mục sư. Mà đội phó bản thông thường đến giai đoạn này hiếm đội nào không mang mục sư theo lắm.
Đến gần thời điểm này, Diệp Tu trở nên cẩn thận hơn. Nguyên nhân các công hội coi hắn là kẻ thù cũng là vì hắn hoàn toàn độc chiếm kỷ lục phó bản. Tất cả công hội lớn chắc đã biết Hưng Hân định bụng nhúng tay vào kỷ lục phó bản rồi, có lẽ sớm có âm mưu chờ tới giây phút cuối cùng mới thi triển.
Tiếng chuông báo 0 giờ gõ vang, Diệp Tu sớm đã dẫn một đội năm người đến cửa phó bản hồ Thiên Ba. Trước đấy, Diệp Tu cũng cẩn thận bơi kiểm tra một vòng, xác thực không có người của công hội khác bên cạnh. Thế thì không phải đề phòng vừa ra khỏi phó bản liền gặp mai phục.
“Yên bình thiệt đó hả? Chẳng quen chút nào.”
Hiện nay tất cả công hội lớn đã thỏa hiệp nhượng bộ, nhưng Diệp Tu không hề buông lơi phòng bị. Kể từ lúc bắt đầu lập công hội, hắn đã biết cái đám ấy mãi là kẻ thù, đối phương tạm thỏa hiệp chẳng qua là do không tìm được thủ đoạn đánh trả mà thôi. Biết đâu ngày nào đấy chúng bất thình lình nghĩ ra chiêu trò gì, ngay lập tức sẽ tiến công như vũ bão cho xem, chắc chắn chúng sẽ không báo trước đâu.
Nếu muốn thu thập tình báo, biện pháp tốt nhất đương nhiên là nằm vùng được nghìn người hướng tới, vạn người phỉ nhổ kia. Nhưng Hưng Hân chỉ mới thành lập, không những chẳng có tên cấp dưới nào đáng tin, mà dù có thì đẳng cấp cũng không đủ tư cách gia nhập vào những công hội có câu lạc bộ kia.
Tuy nhiên, từ đó cho thấy phẩm chất của Hưng Hân rất sang chảnh, công hội vừa thành lập đã trực tiếp trở thành đối thủ cạnh tranh của công hội dưới trướng câu lạc bộ, chuyện này quả thực có một không hai trong lịch sử Vinh Quang, kể cả khi khai hoang ở khu mới.
Phương án nào cũng không dùng được, Hưng Hân chỉ có thể chầm chậm phát triển từng bước. Từ ngày Lam Hà trở về sử dụng tài khoản hội trưởng công hội Lam Khê Các, cậu không còn đăng nhập Tuyệt Sắc nữa. Mà Diệp Tu đã sớm khóa chức năng xin vào công hội, số thành viên của Hưng Hân cũng ngừng tăng. Các thành viên trong công hội đã được Lam Hà sắp xếp ổn thỏa hết, giờ mọi người chỉ cần luyện cấp theo trình tự thôi, vui vẻ hòa thuận, không xảy ra chuyệngì. Chẳng qua so với lúc mới thành lập công hội, sự nhiệt tình của mọi người phai đi không ít. Nhìn mức tăng trưởng trên thanh kinh nghiệm của công hội là biết ngay. Mấy ngày nay, lòng nhiệt tình với nhiệm vụ công hội dần trở nên vơi bớt, không giống mấy ngày đầu coi nhiệm vụ công hội như trung tâm của cả trò chơi.
Tất nhiên, không nên quá thúc ép với tình huống trước mắt của Hưng Hân, công hội có thể yên bình phát triển là tốt rồi. Trong vòng vài ngày, Diệp Tu vừa lưu ý bên hồ Thiên Ba vừa hỏi han thành viên công hội tình hình luyện cấp ở các khu khác. Kết quả, trong trò chơi thực sự bình yên đến không tưởng được, dường như thoáng chốc không còn xảy ra bất kỳ cuộc tranh đấu nào.
Năm ngày nhanh chóng trôi qua, Thiên Thành với Mã Hậu Pháo thuận lợi gia nhập công hội Hưng Hân. Đến rạng sáng, Hưng Hân có thể khiêu chiến kỷ lục phó bản hồ Thiên Ba rồi.
Kỷ lục phó bản hồ Thiên Ba trong năm ngày cũng cóvàiđột phá lẻ tẻ, Diệp Tu để ý tất cả, nhưng lòng hắn rõ rằng, một khi hắn đã lên sân khấu thì mấy thành tích ấy sẽ bị đột phá dễ dàng. Không phải bản hướng dẫn phó bản hắn bán cho các công hội có ẩn giấu điều chi, mà vì họ chủ yếu chỉ đánh theo hướng dẫn, mấu chốt vẫn là phương diện kỹ thuật.
Cấp càng cao, phó bản lại càng khó. Quân đoàn dẫn đầu của đám công hội có câu lạc bộ là người chơi thâm niên, nhưng phó bản cấp 40 cũng là chuyện ba người không ứng phó nổi. Nếu đổi thành thôn Tân Thủ hay phó bản Rừng Rậm Cách Lâm vừa ra khỏi thôn Tân Thủ, ba đi người đi cả bản không thành vấn đề. Mà càng nhiều khó khăn, những người kỹ thuật trên cả cao thủ như Diệp Tu, Tô Mộc Tranh, thậm chí cả Đường Nhu đều có thể hiển lộ thành tích của bản thân.
Có thể ví dụ cụ thể như sau: Đội ngũ của Diệp Tu luôn không cần mục sư. Mà đội phó bản thông thường đến giai đoạn này hiếm đội nào không mang mục sư theo lắm.
Đến gần thời điểm này, Diệp Tu trở nên cẩn thận hơn. Nguyên nhân các công hội coi hắn là kẻ thù cũng là vì hắn hoàn toàn độc chiếm kỷ lục phó bản. Tất cả công hội lớn chắc đã biết Hưng Hân định bụng nhúng tay vào kỷ lục phó bản rồi, có lẽ sớm có âm mưu chờ tới giây phút cuối cùng mới thi triển.
Tiếng chuông báo 0 giờ gõ vang, Diệp Tu sớm đã dẫn một đội năm người đến cửa phó bản hồ Thiên Ba. Trước đấy, Diệp Tu cũng cẩn thận bơi kiểm tra một vòng, xác thực không có người của công hội khác bên cạnh. Thế thì không phải đề phòng vừa ra khỏi phó bản liền gặp mai phục.
“Yên bình thiệt đó hả? Chẳng quen chút nào.”
Diệp Tu vừa vò đầu vừa nói trong
kênh đội ngũ.
“Yên bình mà chú mày còn không vui, tên không đỏ thì không thoải mái hả?”
“Yên bình mà chú mày còn không vui, tên không đỏ thì không thoải mái hả?”
Trần
Quả khinh bỉ sâu sắc. Khiêu chiến phó bản là thời khắc trọng đại, Trần Quả cảm
thấy với tư cách BOSS đứng sau màn của mình, cô phải tự mình đến chỉ đạo.
Mấy tên cùng lăn lộn ở hồ Thiên Ba cũng quen với việc bên Diệp Tu thỉnh thoảng truyền ra giọng con gái, qua giới thiệu thì biết được đây mới là sếp sòng sau màn. Thiên Thành với Mã Hậu Pháo nghe xong đều thầm kinh hãi. Sếp sòng giấu mặt của đại thần Diệp Thu ư? Nhân vật này có lai lịch thế nào…
Hôm nay nghe thấy sếp tự mình đến giám sát chiến trận, chắc hẳn coi trọng lần khiêu chiến phó bản này, hai tên cùng ngồi nghiêm chỉnh, không dám chủ quan chút nào.
“Khụ… vào bản nào!”
Mấy tên cùng lăn lộn ở hồ Thiên Ba cũng quen với việc bên Diệp Tu thỉnh thoảng truyền ra giọng con gái, qua giới thiệu thì biết được đây mới là sếp sòng sau màn. Thiên Thành với Mã Hậu Pháo nghe xong đều thầm kinh hãi. Sếp sòng giấu mặt của đại thần Diệp Thu ư? Nhân vật này có lai lịch thế nào…
Hôm nay nghe thấy sếp tự mình đến giám sát chiến trận, chắc hẳn coi trọng lần khiêu chiến phó bản này, hai tên cùng ngồi nghiêm chỉnh, không dám chủ quan chút nào.
“Khụ… vào bản nào!”
Diệp Tu nói xong liền chỉ huy Quân Mạc Tiếu vào bản đầu
tiên, bốn người khác lần lượt đuổi theo.
Đã lâu không khiêu chiến kỷ lục phó bản, đây là chuyện Đường Nhu thích làm, ý chí chiến đấu dâng cao ngùn ngụt, chẳng qua cũng biết khiêu chiến kỷ lục phải chú trọng mỗi một chi tiết nhỏ. Những thứ cần chú ý, Diệp Tu đã sớm dặn dò cô rồi. Mấy ngay nay, cả bọn luôn đánh bản và rèn luyện đấu pháp từ sớm, nếu muốn lập kỷ lục thì có thể lập ngay, chẳng qua vẫn giữ sức vì mục đích treo tên Hưng Hân lên đấy. Dù thế nào, người chỉ có nhiêu đấy, lỡ mà đánh phá kỷ lục trước, ngay cả Diệp Tu cũng không hứa chắc có thể tự phá kỷ lục của mình hay không. Vượt qua chính mình vốn là chuyện khó làm nhất mà.
Diệp Tu vẫn rất tự tin với việc tạo nên kỷ lục bởi đội ngũ này. Tuy kỹ thuật và thực lực của Thiên Thành và Mã Hậu Pháo không thể so với Bánh Bao Xâm Lấn, nhưng thuộc tính lơ ngơ của Bánh Bao thực sự là quả bom hẹn giờ, thứ cần tỉ mỉ như chuyện lập kỷ lục, dẫn theo Bánh Bao ngược lại làm Diệp Tu khá lo lắng. Dù Bánh Bao Xâm Lấn đã luyện tập vô cùng nhuần nhuyễn, Diệp Tu vẫn sợ cậu ta nhất thời hứng lên liều mạng. Hai tay lão luyện như Thiên Thành và Mã Hậu Pháo khiến Diệp Tu yên tâm hơn nhiều.
Dựa theo đấu pháp đã luyện nhiều ngày, lần này tất cả đều phát huy toàn lực, Diệp Tu xông lên trước đảm nhận vị trí MT. Nhưng ai nấy đều biết, MT như Diệp Tu thực sự không phải một MT thường. MT bình thường phải dựa vào nhiều kỹ năng tạo thù hận để kéo thù hận ổn định, rồi sau đó đám DPS trong đội phải cẩn thận khống chế, không được vượt qua, không được đánh nhầm.
Nhưng khi Diệp Tu làm MT, hắn nhờ sát thương mạnh hơn để đoạt thù hận, những người khác chả cần khống chế nhiều. Có thể nói, Diệp Tu tự mình gánh chịu đa số độ khó trong phó bản, khiến yêu cầu gánh vác với những người khác giảm đi đáng kể. Đấu pháp như thế, những tên già đời như Thiên Thành với Mã Hậu Pháo chắc chắn không mắc lỗi, bởi chuyện họ cần làm thực sự quá đơn giản.
Hai pháp sư chiến đấu, hai bậc thầy pháo súng, tất cả đều là kiểu nghề thiên về công kích. Lấy Diệp Tu làm chủ, Tô Mộc Tranh phụ giúp khống chế, tuy là phó bản ngang cấp nhưng lại càn quét qua bản một cách nhanh chóng.
Đã lâu không khiêu chiến kỷ lục phó bản, đây là chuyện Đường Nhu thích làm, ý chí chiến đấu dâng cao ngùn ngụt, chẳng qua cũng biết khiêu chiến kỷ lục phải chú trọng mỗi một chi tiết nhỏ. Những thứ cần chú ý, Diệp Tu đã sớm dặn dò cô rồi. Mấy ngay nay, cả bọn luôn đánh bản và rèn luyện đấu pháp từ sớm, nếu muốn lập kỷ lục thì có thể lập ngay, chẳng qua vẫn giữ sức vì mục đích treo tên Hưng Hân lên đấy. Dù thế nào, người chỉ có nhiêu đấy, lỡ mà đánh phá kỷ lục trước, ngay cả Diệp Tu cũng không hứa chắc có thể tự phá kỷ lục của mình hay không. Vượt qua chính mình vốn là chuyện khó làm nhất mà.
Diệp Tu vẫn rất tự tin với việc tạo nên kỷ lục bởi đội ngũ này. Tuy kỹ thuật và thực lực của Thiên Thành và Mã Hậu Pháo không thể so với Bánh Bao Xâm Lấn, nhưng thuộc tính lơ ngơ của Bánh Bao thực sự là quả bom hẹn giờ, thứ cần tỉ mỉ như chuyện lập kỷ lục, dẫn theo Bánh Bao ngược lại làm Diệp Tu khá lo lắng. Dù Bánh Bao Xâm Lấn đã luyện tập vô cùng nhuần nhuyễn, Diệp Tu vẫn sợ cậu ta nhất thời hứng lên liều mạng. Hai tay lão luyện như Thiên Thành và Mã Hậu Pháo khiến Diệp Tu yên tâm hơn nhiều.
Dựa theo đấu pháp đã luyện nhiều ngày, lần này tất cả đều phát huy toàn lực, Diệp Tu xông lên trước đảm nhận vị trí MT. Nhưng ai nấy đều biết, MT như Diệp Tu thực sự không phải một MT thường. MT bình thường phải dựa vào nhiều kỹ năng tạo thù hận để kéo thù hận ổn định, rồi sau đó đám DPS trong đội phải cẩn thận khống chế, không được vượt qua, không được đánh nhầm.
Nhưng khi Diệp Tu làm MT, hắn nhờ sát thương mạnh hơn để đoạt thù hận, những người khác chả cần khống chế nhiều. Có thể nói, Diệp Tu tự mình gánh chịu đa số độ khó trong phó bản, khiến yêu cầu gánh vác với những người khác giảm đi đáng kể. Đấu pháp như thế, những tên già đời như Thiên Thành với Mã Hậu Pháo chắc chắn không mắc lỗi, bởi chuyện họ cần làm thực sự quá đơn giản.
Hai pháp sư chiến đấu, hai bậc thầy pháo súng, tất cả đều là kiểu nghề thiên về công kích. Lấy Diệp Tu làm chủ, Tô Mộc Tranh phụ giúp khống chế, tuy là phó bản ngang cấp nhưng lại càn quét qua bản một cách nhanh chóng.
Mặc dù Thiên Thành với Mã Hậu Pháo đã theo chân phá bản nhiều
lần, nhưng bây giờ mới được tận mắt chứng kiến hai vị đại thần thực sự ra tay
là thế nào.
“Lợi hại quá!”
“Lợi hại quá!”
Hai người trăm miệng một lời khen ngợi. Tất nhiên mục tiêu hướng
đến không giống nhau. Thiên Thành là fan Diệp Tu còn Mã Hậu Pháo là fan Tô Mộc
Tranh.
Dù sao không ảnh hưởng đến quan hệ của cả hai, bởi ai cũng biết quan hệ giữa Diệp Tu và Tô Mộc Tranh không bình thường, nếu fan của cả hai không thể chung sống hòa bình thì chẳng phải sẽ làm mất mặt thần tượng hay sao.
Hai người lòng đầy kích động mà chiến đấu, một đường đẩy ngã tiểu quái. Đảo mắt đã đến chỗ BOOS, cả hai không hề thấy bối rối. Vì có đồng đội siêu nhân thế này, bọn họ hoàn toàn không được hưởng thụ độ khó của phó bản, chỉ cần để ý CD kỹ năng với độ tiêu hao của mana rồi dùng cách gây damage hữu hiệu nhất để chiến đấu là được.
BOSS số một bị đạp đổ nhanh chóng, Trần Quả nhìn thoáng qua thời gian, mặt mày hớn hở, chỉ có điều không tìm được ai để chia sẻ. Cô cũng không muốn quấy rầy Diệp Tu với Đường Nhu đang tập trung vào phó bản.
Một đường tiếp đó đều thuận buồm xuôi gió, BOSS thứ hai bị đạp đổ còn nhanh hơn con đầu, Trần Quả lại nhìn thời gian, không nhịn được bèn chạy đi mở chai nước tự uống chúc mừng.
Đoạn cuối cùng của phó bản hồ Thiên Ba là chiến đấu dưới nước, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Diệp Tu tự tin. Chiến đấu dưới nước, người chơi PVE không phế như hồi PVP, nhưng dù sao ở phương diện này, Diệp Tu với Tô Mộc Tranh vẫn chiếm ưu thế đáng sợ hơn. Mà những người khác cũng tập quen cách đánh đoạn này của phó bản rồi.
Tiến lên, tiến lên, không ngừng tiến lên. Trần Quả không thèm nhìn tình hình cuộc chiến nữa, chỉ vừa nốc nước vừa liếc thời gian, càng nhìn càng hưng phấn.
Phó bản cấp 40 gồm ba BOSS nhỏ và một em trùm cuối. Sau con số hai, giết tiếp gặp con số ba, đấu pháp mặc dù không giống nhưng tình thế hoàn toàn tương tự, không có tí cản trở nào, BOSS số ba ngã xuống.
“Đoạn cuối rồi, mọi người đừng thả lỏng vội!”
Xuyên suốt cả phó bản, mãi đến BOSS cuối cùng, kẻ chỉ huy Diệp Tu mới nói ra câu đầu tiên. Toàn đội phối hợp hết chỗ chê, cả quá trình chả có gì để nói.
“Rõ!”
Dù sao không ảnh hưởng đến quan hệ của cả hai, bởi ai cũng biết quan hệ giữa Diệp Tu và Tô Mộc Tranh không bình thường, nếu fan của cả hai không thể chung sống hòa bình thì chẳng phải sẽ làm mất mặt thần tượng hay sao.
Hai người lòng đầy kích động mà chiến đấu, một đường đẩy ngã tiểu quái. Đảo mắt đã đến chỗ BOOS, cả hai không hề thấy bối rối. Vì có đồng đội siêu nhân thế này, bọn họ hoàn toàn không được hưởng thụ độ khó của phó bản, chỉ cần để ý CD kỹ năng với độ tiêu hao của mana rồi dùng cách gây damage hữu hiệu nhất để chiến đấu là được.
BOSS số một bị đạp đổ nhanh chóng, Trần Quả nhìn thoáng qua thời gian, mặt mày hớn hở, chỉ có điều không tìm được ai để chia sẻ. Cô cũng không muốn quấy rầy Diệp Tu với Đường Nhu đang tập trung vào phó bản.
Một đường tiếp đó đều thuận buồm xuôi gió, BOSS thứ hai bị đạp đổ còn nhanh hơn con đầu, Trần Quả lại nhìn thời gian, không nhịn được bèn chạy đi mở chai nước tự uống chúc mừng.
Đoạn cuối cùng của phó bản hồ Thiên Ba là chiến đấu dưới nước, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Diệp Tu tự tin. Chiến đấu dưới nước, người chơi PVE không phế như hồi PVP, nhưng dù sao ở phương diện này, Diệp Tu với Tô Mộc Tranh vẫn chiếm ưu thế đáng sợ hơn. Mà những người khác cũng tập quen cách đánh đoạn này của phó bản rồi.
Tiến lên, tiến lên, không ngừng tiến lên. Trần Quả không thèm nhìn tình hình cuộc chiến nữa, chỉ vừa nốc nước vừa liếc thời gian, càng nhìn càng hưng phấn.
Phó bản cấp 40 gồm ba BOSS nhỏ và một em trùm cuối. Sau con số hai, giết tiếp gặp con số ba, đấu pháp mặc dù không giống nhưng tình thế hoàn toàn tương tự, không có tí cản trở nào, BOSS số ba ngã xuống.
“Đoạn cuối rồi, mọi người đừng thả lỏng vội!”
Xuyên suốt cả phó bản, mãi đến BOSS cuối cùng, kẻ chỉ huy Diệp Tu mới nói ra câu đầu tiên. Toàn đội phối hợp hết chỗ chê, cả quá trình chả có gì để nói.
“Rõ!”
Tất cả mọi người lên tiếng.
“Cố gắng lên!”
“Cố gắng lên!”
Mọi người cũng nghe được giọng nói của sếp tổng giấu mặt.
“Lên!”
“Lên!”
Diệp Tu nói một tiếng, vẫn theo cách thức cũ. Phong Sơ Yên Mộc của Tô Mộc
Tranh dụ quái, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu nhanh chóng lên tiếp quái.
Nã pháo, chiến mâu!
Vì chỉ là có vài nghề solo, tỷ lệ lặp lại hiệu quả kỹ năng dĩ nhiên rất cao. Không thể hoành tráng như nhiều nghề cùng bùng cháy, có điều hiệu suất không hề thua kém. Thanh máu của BOSS cuối không ngừng tụt xuống, nó hoàn toàn bị nắm giữ, trượt liên tục với tốc độ mắt thường có thể trông rõ.
“Đẩy ngã nó, đẩy ngã nó…”
Nã pháo, chiến mâu!
Vì chỉ là có vài nghề solo, tỷ lệ lặp lại hiệu quả kỹ năng dĩ nhiên rất cao. Không thể hoành tráng như nhiều nghề cùng bùng cháy, có điều hiệu suất không hề thua kém. Thanh máu của BOSS cuối không ngừng tụt xuống, nó hoàn toàn bị nắm giữ, trượt liên tục với tốc độ mắt thường có thể trông rõ.
“Đẩy ngã nó, đẩy ngã nó…”
Trần Quả không dám lên tiếng, hai tay bắt vào một
cách máy móc, trong lòng không ngừng lẩm bẩm.
“Ngã!!!”
“Ngã!!!”
Cuối cùng, cô không cần kiềm chế nữa, có thể dùng hết sức hô lên câu
này rồi, BOSS cuối của hồ thiên ba thuận lợi ngã xuống.
Thông báo của hệ thống cũng ngay lập tức công bố: Chúc mừng người chơi của công hội Hưng Hân: Quân Mạc Tiếu, Phong Sơ Yên Mộc, Hàn Yên Nhu, Thiên Thành, Mã Hậu Pháo phá kỷ lục phó bản hồ Thiên Ba, thành tích 30 phút 25 giây 41.
Lâu lắm không thấy mấy dòng này, Đường Nhu cũng cười rất thỏa mãn.
Trái ngược hẳn, Trần Quả lại hơi tiếc nuối, thấy Diệp Tu với Đường Nhu nhìn sang, mở miệng nói:
Thông báo của hệ thống cũng ngay lập tức công bố: Chúc mừng người chơi của công hội Hưng Hân: Quân Mạc Tiếu, Phong Sơ Yên Mộc, Hàn Yên Nhu, Thiên Thành, Mã Hậu Pháo phá kỷ lục phó bản hồ Thiên Ba, thành tích 30 phút 25 giây 41.
Lâu lắm không thấy mấy dòng này, Đường Nhu cũng cười rất thỏa mãn.
Trái ngược hẳn, Trần Quả lại hơi tiếc nuối, thấy Diệp Tu với Đường Nhu nhìn sang, mở miệng nói:
“ Công hội Hưng Hân… nghe không hay lắm… hay chúng ta cũng
gọi Hưng Hân Các hay gì đấy đi..”
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment