SỰ TÍCH CON RẮN - TRUYỆN CỔ TÍCH
SỰ TÍCH CON RẮN
Ngày xửa ngày xưa, có một mụ phù thủy rất hung ác và hay ghen
tị. Mụ thường hay đứng trước ánh trăng và hỏi xem ai là người đẹp nhất thế gian
và mụ cũng có khả năng biến người khác thành con vật.
Mụ phù thủy này luôn mang theo một cây gậy, bên trong là một
thanh kiếm vô cùng sắc nhọn. Bất kì ai mà làm mụ ta không vừa lòng, mụ đều dùng
thanh kiếm ấy để giết chết họ trong tức khắc bởi thanh kiếm đã được tẩm thuốc độc.
Mụ ta lấy đức vua của Vương quốc, một người rất khôi ngô tuấn
tú.
Một tối, mụ ta lên ngọn tháp cao nhất trong lâu đài, nhìn mặt
trăng và hỏi:
– Hỡi vì tinh tú thiêng liêng, hãy nói ta là người đẹp nhất!
Và mặt trăng trả lời:
– Nàng đẹp nhưng chồng nàng rạng rỡ. Gương mặt và tấm lòng của
chàng đẹp hơn của nàng.
Thế là mụ ta nổi cơn ghen tức, nghĩ cách làm cho nhà vua biến
mất. Mụ biến chồng của mình thành một con gấu to lớn và đuổi vào rừng sâu.
Ít lâu sau, mụ ta thấy mình có mang. Mụ giang tay về phía mặt
trăng và hỏi:
– Hỡi vì tinh tú thiêng liêng! Ngươi có tin rằng con ta sẽ đẹp
hơn ta không?
Nhưng mặt trăng không trả lời.
Sau đó, mụ ta sinh ra một nàng công chúa đẹp tuyệt trần. Mắt
công chúa như một góc trời trong sáng, đôi môi đỏ như trái anh đào và mái tóc
đen tuyền như cánh quạ với ánh phớt xanh.
Mụ ta lại lên tháp và hỏi Mặt trăng. Lần này Mặt trăng trả lời:
– Nàng đẹp nhưng con nàng đẹp gấp bội phần.
Cơn tức giận ghê gớm ngay lập tức nổi lên trong người mụ phù
thủy độc ác. Mụ ta bồng con gái vào rừng sâu và để ở đó cho thú dữ ăn thịt. Rồi
mụ trở về, lòng thỏa mãn và không nghi ngờ gì về việc cô con gái bé bỏng sẽ bị
giết hại.
Ngay sau khi mụ vừa rời đi, một con gấu to phát hiện ra cô
bé. Chú gấu vạch tấm khăn che ra và thấy nét mặt vui tười, xinh xắn của cô công
chúa bé nhỏ thì ý định ăn thịt cô bé đều tan biến. Nó đưa cô bé trở về hang của
mình.
Về tới hang, nó gặp gấu cái đang cho con bú. Gấu gầm gừ ra hiệu
cho vợ hiểu rằng phải nuôi sống đưa bé này.
Ngày qua ngày, cô công chúa được nuôi dưỡng giữa bầy gấu và
trở thành một thiếu nữ tuyệt đẹp.
Một hôm, cô nằm ngủ dưới bóng cây, mình mặc tấm áo da báo, tóc cài hoa rừng. Bỗng một hoàng tử ở nước láng giềng đi săn và lạc vào khu rừng đó, gặp cô công chúa, chàng lay cô tỉnh dậy. Cô gái sợ hãi hoảng hốt định bỏ chạy thì chàng hoàng tử đã kịp giữ lại và xin cô đừng đi. Cô gái nghe hiểu tiếng người bởi vì cha cô đã từng dạy cho cô. Cô trả lời hoàng tử:
– Tôi không sợ người nhưng cha tôi không cho tôi nói chuyện với
con người.
Chàng hoàng tử xin phép được gặp cha cô. Khi cha cô gái là một
chú gấu to lớn bước ra, chàng hoàng tử vội cầm thanh kiếm để phản kháng và cũng
để bảo vệ công chúa. Nhưng cô công chúa đã ôm lấy chú gấu và nói:
– Đây là cha của tôi.
Chàng hoảng tử vô cùng ngạc nhiên khiến chú gấu phải giải
thích ngay:
– Tôi đã từng là con người nhưng mụ phù thủy độc ác đã biến
tôi thành hình dạng này. Giờ cậu có thể giúp tôi trở lại làm người bằng cách
chém đầu tôi.
Cô con gái nghe thấy thì khóc lóc vì không muốn cha bị hại.
Nhưng chú gấu nhìn cô với ánh mắt buồn rầu khiến cô phải nhượng bộ và đồng ý.
Sau khi chàng hoàng tử chém đầu chú gấu thì lập tức một người đàn ông bước ra từ
cái xác ấy. Đó chính là nhà vua đã bị mụ phù thủy hãm hại trước kia.
Sau khi kể lại mọi chuyện cho cô công chúa và hoàng tử nghe,
nhà vua đã quyết định tìm cách trả thù. Ông ta lấy ra một gói bột xám và dặn dò
hoàng tử tới kinh thành loan tin trong rừng có một người vô cùng xinh đẹp.
Mụ phù thủy biết tin liền lên tháp và hỏi mặt trăng. Mặt
trăng trả lời rằng trong rừng có một cô gái đẹp tuyệt trần, nếu so sánh thì nữ
hoàng chỉ là một con ma lem.
Mụ ta tức lồng lộn, quyết định tìm đến tận hang gấu, nơi công
chúa ở. Vừa định bước vào trong thì nhà vua đứng nép ở trong bất ngờ tung gói bột
vào mụ ta. Nhưng gói bột ấy thay vì rơi vào mụ ta lại rơi trúng cây gậy mà mụ
luôn mang theo bên mình. Cây gậy lập tức biến thành một con rắn khổng lồ nuốt
chửng mụ phù thủy. Chiếc kiếm ở bên trong cây gậy đã trở thành cái lưỡi chẽ
nguy hiểm của rắn.
Từ đó về sau, hoàng tử và công chúa sống vui vẻ hạnh phúc bên
nhau và nhà vua trở về tiếp tục trị vì vương quốc.
No comments
Post a Comment