JQ CÙNG ĐẠI THẦN - CHƯƠNG 1 (Bản dịch) - TRUYỆN VÕNG DU
JQ CÙNG ĐẠI THẦN
Tác giả: Giáo Trường Hận Bá Dương Thái Ba
Thể loại: Võng Du, hài, phúc hắc
Nguồn: Sunnyconvert
CHƯƠNG 1:
"Đào Tử, Đào Tử!"
Thất Trường cầm trên tay hai chai nước hô to chạy vào phòng ngủ
Trúc Tiểu Đào vội vàng cầm lấy con chuột, đóng lại diễn đàn giải
trí X của chị em hủ nữ, quay đầu, cố gắng làm khuôn mặt nghiêm túc với Thất Trường.
"Đào Tử, Điện thoạt ngươi bị hỏng?" Thất Trường khuôn mặt nghiêm trọng và kinh ngạc.
Trúc Tiểu Đào lắc đầu: "Không bị hỏng, tắt máy mà thôi, như thế nào? Có người tìm ta?"
"Đương nhiên a! Ngươi
này đi rồi cứt chó vận tên. . . . .
."
Thất Trường thấy nàng vẻ mặt
đờ đẫn, hận không thể đem hai bình nước vứt xuống ngay lập tức:
"Ta mới vừa đi ngang qua sân
thể dục, đụng tới tên Đường Triết Văn của nhà ngươi, hắn hỏi ta ngươi vì sao ba ngày
không mở máy? A? Thật tốt một mĩ nam ~ Không công cho ngươi kiếm được thế nhưng ngươi còn
không biết quý trọng ~ a ~~~~ toàn bộ nữ sinh trường ta đều mê mệt hắn ~ ngươi ngươi ngươi ngươi
ngươi cư nhiên còn tắt máy không tiếp điện thoại của hắn ~~~~ a a a a. . . . .
."
"Di động bị hỏng." Một âm thanh gào thét như trường phong dữ dội, Trúc
Tiểu Đào mặt không đổi sắc hét lên.
Nhìn thấy Thất Trường gương mặt dần dần trở nên quỷ dị khó coi, Trúc
Tiểu Đào trong lòng không nỡ, dù sao nơi này cũng là phòng bốn người, không nên làm bộ mặt khó coi như thế này.
”Nghiêm túc như một Siêu nhân Altaman”. Cô
nghĩ trong đầu, nó khiến cô nhớ đến hình ảnh tám anh em siêu nhân “Cao Nhã Bản”
mà cô vừa nhỉn thấy trong diễn đàn giải trí X của chị em hủ nữ.
"Quên đi, ta đi tìm
hắn."
Trúc Tiểu Đào thở dài, nàng cũng không phải là
con quái thú đi tiêu diệt công lý.
Huống hồ đây là chuyện sớm muộn gì cũng xảy ra, tóm
lại phải đối mặt thôi.
Ba ngày trước đó, cô tận mắt trông
thấy Đường Triết Văn ở bên cạnh Ân Dương Kì. Trái Đất đang gặp nguy hiểm, người
ngoài hành tinh ồ ạt xâm lấn. (đầu óc liên tưởng của bé này đáng sợ
thật ^_^!)
"Đây mới là giác ngộ nên có của ngưởi trong cuộc
tình yêu điên cuồng này ~ ngươi cái đi rồi cứt
chó vận tên ~ nếu không đi tìm hắn ~
ngươi xứng~ đáng ~bị ~ vứt ~ bỏ,
trong đầu ~ chất ~ đầy ~ tội ~ lỗi a a a a. . . . . .” Lầm bầm niệm chú, mặt
Thất Trường nghiêm trọng trở lại, nhìn theo hướng Trúc Tiểu Đào đi, sau đó nghe
được tiếng tít tít tít.
Nguyên lai là máy tính của Trúc Tiểu
Đào còn mở, tự động bắn ra
một cái QQ đối thoại khuông.
Thất Trường đáng thương của chúng ta dưới sự tò mò liền liếc mắt một cái nhìn phía màn hình.
Sau đó. . . . . . Nháy mắt. .
. . . . Mặt đen lại. . . . . . hóa đá. . . . . .
Cho nên đâu chỉ có tò mò hại
chết mèo, tò mò cũng có thể hại chết siêu nhân.
Trên màn hình:
Thần Vận Lạc Tiên 13:40:22
Đào Tử, ngươi còn đó không?
"Đối phương thỉnh cầu
gửi đi tệp tin "Tám anh em siêu nhân【cao nhã bản】 tín hiệu mới nhất được truyền đến. torrent" (18.
8kb)"
Thần Vận Lạc Tiên 13:40:24
Mau nhận tệp tin.
Thần Vận Lạc Tiên 13:41:01
Thật vất vả tìm được nó, ngươi muốn nhận hay không ?
Thần Vận Lạc Tiên 13:41:08
Ta mới vừa làm xong, cho ngươi
xem ảnh chụp màn hình ~!
Thần Vận Lạc Tiên 13:41:12
【 Đây là tín hiệu cuẩ tấm ảnh H 】
Thần Vận Lạc Tiên 13:41:15
Mệt quá, còn đó không? Ngươi ngày hôm
qua không đi hỏi xin khắp nơi à?
Lúc này Trúc Tiểu Đào đang đi lạc dưới cái nóng của Mặt trời.
Quá nhiều thứ trước kia, cùng với suy nghĩ còn sót lại hiện tại, đều bị bốc hơi ra ngoài.
Cứt chó vận a cứt chó vận.
Thời điểm Trúc Tiểu Đào cùng
Đường Triết Văn kết giao, mỗi
người đều nói nàng là vận cứt chó.
Nàng cũng hiểu được chính
mình là vận cứt chó.
Mà hiện giờ, vận cứt chó đang bị ánh mặt trời một bốc hơi lên, nàng lần đầu tiên ngửi thấy được mùi thối hoắc của nó.
Trúc Tiểu Đào ưu thương ngước nhìn 45 độ.
Một trận gió thổi tới, chiếc áo ngực E cup của Thất
Trường bay bay trong gió.
Thất Trường cũng lấy 45 độ ưu thương nhìn lên.
Lại một trận gió thổi tới, nhìn chiếc áo ngực A cup của Trúc Tiểu Đào bay bay Thất Trường lệ rơi đầy mặt.
"Đào Tử a, liền dựa vào dáng người này của ngươi" Thất Trường vô cùng ưu thương cảm khái,
"Thật không biết làm sao mà Đường Triết Văn lại thích ngươi nữa."
"Ta bỏ vận cứt chó rồi a ~" Trúc Tiểu Đào lúc này cưới đến ngất ngây giống cái quần lót ren phơi trên giá lắc lư trong gió.
Đường Triết Văn, người cũng
như tên tao nhã, học hệ A khoa Trung văn nổi tiếng thông minh, bị toàn bộ nữ
sinh sắc phong là một trong những cây cỏ hiếm trong trường.
Chính là cây cỏ hiếm quá mức cao, nên hơn một ngàn nữ sinh như tre già măng mọc tranh đâu nhau, cuối cùng đều bại trận.
"Vì cái gì hắn muốn cự
tuyệt ta? ! A a a a ~~~~" từng có một mỹ nữ chân dài ở sân thể dục rơi lệ, chạy quanh sân hơn 3000 thước khiến toàn bộ nam sinh máu mũi giàn dụa chảy ra, nàng cho ra kết
luận —— "Nhất định là khuynh hướng tình dục của hắn có vấn đề!"
Mà lúc ấy Trúc Tiểu Đào đang
ở tiệm bán báo cầm trong tay một quyển tạp chí, một bên chảy nước miếng, một bên rơi lệ chỉ tay vào bức ảnh, đứng một chỗ ôm ngực.
"Tại sao ảnh của Cao Nhã ~ thành ~ như ~ thế ~ này!"
"Ngươi kêu Đào Tử đi? Có
thể mời ngươi một bữa cơm chiều được không?"
xem những tin đồn ở đài BBS về
những khuynh hướng tình dục nhưng vẫn cò nhiều bướm đêm xinh đẹp tự nguyện bị đốt
cháy vì cái gương mặt đẹp đẽ này đây.
Cậu ta mặc một chiếc ba đờ
xuy dày, một vầng hào quang chói lóa phát ra từ khóe mắt cậu ta, chứa đầy một mảnh
dịu dàng, như ngày đông lạnh lẽo, bỗng nhiên được mặt trời sưởi ấm.
Từ đó trúng phải một liều thuốc cực độc của Tiên Thảo.
"Đào Tử, ta thích ngươi
thật lâu ."
Ngồi cách nồi canh cá đậu phụ hơi nước bốc lên nghi ngút, Trúc Tiểu Đào nhìn nam sinh đối diện, mạnh mẽ nhéo đùi mình một cái.
Hắn hắn hắn hắn thật là. . .
. . . Đường, Triết, Văn. . . . . . Sao?
Đường Triết Văn tiếp tục ôn
nhu mỉm cười, giống như muốn đem người đối diện hòa tan.
Trúc Tiểu Đào mặt đỏ lên.
Nguyên lai ta còn có thể được biết cảm giác mùi mẫn, với chút liêm sỉ còn sót lại. . . . . . ( phải không =) nàng nghĩ muốn, trộm nhìn thoáng qua Tiên Thảo.
Thật sự là. . . . . . Rất
soái . . . . . .
Nuốt nước miếng một cái, Trúc
Tiểu Đào trong lòng mặc niệm: đam mĩ đại thần chớ nên trách tội a. . . . . . Ta
thật sự là thân bất do kỷ chỉ có thể chảy nước mắt phản bội ngài ~~ gào khóc gào khóc. . . . . .
Vóc dáng không cao, bộ
dạng cũng miễn cưỡng, lại không ngực không mông, đây là từ trong miệng Đường Triết Văn nói ra sao?
Ở trong vô số ánh mắt thèm nhỏ dãi cùng đố kỵ của các nữ sinh kia, Trúc Tiểu Đào chỉ là cái rắm đi theo sau Đường Triết Văn, cuộc sống trôi qua vô cùng êm đèm.
"Đào Tử, ngươi thật đáng
yêu."
Đường Triết Văn luôn sủng
nịch sờ sờ tóc nàng, sợi tóc mềm, mượt, sờ lên cảm giác đặc biệt
thoải mái
Trúc Tiểu Đào giả bộ vẻ mặt
hồn nhiên thục nữ, mặc dù, trong nhận thức của mọi người nàng là một con sói già có cái đuôi thật to .
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment