ĐẤU LA ĐẠI LỤC 2 - TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN - CHƯƠNG 45 - TRUYỆN TIÊN HIỆP - TRUYENHOANGDUNG

ĐẤU LA ĐẠI LỤC 2
TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN

ĐƯỜNG GIA TAM THIẾU
Tác giả: Đường gia tam thiếu
Thể loại: Tiên hiệp
Editor: Mạc tuyết Y

CHƯƠNG 45 :TỪ TAM THẠCH VÀ GIANG NAM NAM 2



Quá trình ra tay của thanh niên áo đen vô cùng nhanh, đến khi hắn thành công mọi người mới nhận ra.

Hai thanh âm gần như vang lên cùng lúc.

- Ngươi muốn gì?

- Dừng tay!

Người lên tiếng đầu tiên là một thiếu nữ tuyệt sắc, vẻ mặt nàng lúc này vô cùng tức giận, thân thể nhanh như chớp vọt đến tung một chưởng vào thanh niên áo đen.

Thanh niên áo đen không ngờ còn có người ra tay với mình nên không kịp phòng ngự, một tay vẫn đang nắm Hoắc Vũ Hạo, tay kia lại cầm cá nướng, muốn ngăn cảnh đối phương nhất định phải thả một trong hai.

Cuối cùng hắn quyết định buông Hoắc Vũ Hạo, run cổ tay ném hắn ra ngoài, sau đó lại vung tay lên đối chưởng.

- Ầm…

Thân thể hai người cùng chấn động lui về phía sau, không ai chiếm ưu thế.

Người vừa ra tay chính là Đường Nhã, còn người còn lại chính là sư huynh của hoắc Vũ Hạo - Bối Bối.

Thân thể Hoắc Vũ Hạo bị ném ra ngoài, lộn hai vòng đã được Bối Bối đỡ lấy.

Khuôn mặt xinh đẹp của Đườgn Nhã lúc này đã vô cùng tức giận.

- Từ Tam Thạch, ngươi dám khi dễ người của ta, bà đây liều chết với ngươi!

Vừa nói xong đã nhấc tay phải lên, một đạo ánh sáng vàng bắn về phía Từ Tam Thạch.

Thanh niên áo đen lại vung tay phải lên, một đoàn ánh sáng đen lóe lên như muốn thôn phệ ánh sáng vàng. Nhưng ngay sau đó đám ánh sáng vàng như có linh tính nhẹ nhàng len qua đoàn ánh sáng đen dày đặc, mang theo Hồn Lực tiến vào bên trong cơ thể thanh niên áo đen.

Thân thể thanh niên áo đen run lên, ánh mắt dại đi, sau đó lửa giận nổi lên, ba Hồn Hoàn hai vàng một tím từ chân dâng lên, da thịt vốn trắng trẻo hóa thành xám đen, thân thể phồng to, trên tay phải bỗng xuất hiện một Quy Giáp Thuẫn màu đen chừng một thước.

Hoắc Vũ Hạo liền dùng tinh thần dò xét, lúc này hắn cảm nhận khí thế mà thanh niên áo đen xuất ra Vũ Hồn không hề kém Bối Bối khi xuất ra Lam Điện Phát Vương Long.

- Đường Nhã ngươi đừng tưởng có Bối Bối phía sau thì ta không dám làm gì ngươi!

Thanh niên áo đen gầm lên, hai mắt như tóe lửa.

Đường Nhã cười lạnh:

- Đến thì đến, ta phải sợ ngươi à?

Bối Bối thản nhiên:

- Từ Tam Thạch ngươi khi dễ tiểu sư đệ của ta, sự việc hôm nay ngươi phải giải thích rõ ràng, nếu không chúng ta đến khu Đấu Hồn phân thắng bại!

Tử Tham Thạch mỉm cười chỉ vào Hoắc Vũ Hạo:

- Hắn là sư đệ của ngươi?

Bối Bối gật đầu.

Từ Tam Thạch lạnh giọng:

-Thì sao, hắn không chừa mặt mũi cho Giang Nam Nam xem như là khinh thường ta, mà hai con cá nướng đó ta cũng đã trả tiền.

Đường Nhã tức giận:

- Đó là Tiểu Hoắc để lại cho ta. Bối Bối không cần nói nhiều với hắn, cứ tự nhiên ra tay, đánh thật mạnh vào, những việc còn lại đã có ta lo liệu!

Khuôn mặt Bối Bối vốn còn mang nét tức giận, sau khi nghe Đường Nhã nói cơ mặt lập tức run rẩy, đúng là một tiểu ma nữ chỉ sợ thiên hạ không loạn.

Từ Tam Thạch bĩu môi:

- Tiểu Nhã vẫn hung hăng như trước nhỉ, cũng không sao, đã lâu không đánh nhau rồi, cùng đến khu Đấu Hồn thôi!

Vừa nói xong hắn đã xoay người bước đi, bước vài bước đến cạnh Giang Nam Nam, nét mặt lập tức trở nên hiền hòa, nhẹ nhàng đưa hai con cá nướng lên:

- Nam Nam cứ ăn hai con cá này đi, ta có việc một lúc nữa sẽ quay lại.

Gian Nam Nam lúc này lại vô cùng lạnh lùng như có ác cảm với Từ Tam Thạch:

- Ta đã nói rồi, Giang Nam Nam và Từ Tam Thạch vốn không thể có chuyện gì với nhau, có việc thì đi đi đừng làm phiền ta!

Vừa nói xong đã quay lưng bước thẳng.

Khuôn mặt Từ Tam Thạch đỏ lên, cố gắng ngẩng cao đầu trừng mắt nhìn đám người xung quanh:

- Nhìn gì, muốn gì? Bối Bối, đi thôi!

Nói xong lập tức bước đi, cánh tay lại phóng hai con cá nướng về chỗ Hoắc Vũ Hạo.

Đường Nhã đứng chắn trước mặt Hoắc Vũ Hạo nhẹ nhàng tiếp lấy, trực tiếp cắn một miếng, tay kia kéo Hoắc Vũ Hạo:

- Đi, chúng ta đi góp vui!

Khu Đấu Hồn là một khu vực vô cùng trọng yếu tại học viện Sử Lai Khắc, nắm ở góc tây bắc hệ Vũ Hồn, cách khu thí nghiệm Hồn Đạo Khí không xa. Đây cũng là nơi tập trung của rất nhiều đệ tử cấp cao, tại đây có thể tiến hành tỉ thí, có các thầy cô làm trọng tài phân định thắng thua, bảo hộ và cấp cứu cho các học viên bị thương, tất nhiên đều có tính phí.

Để tiến hành một trận đấu hồn, hai bên phải nộp ra mười kim hồn tệ làm phí sân đấu nhưng các đệ tử vẫn không ngừng tham gia. Bởi vì đánh nhau ở đây không phải chịu hạn chế gì, cũng không sợ quá tay chết người, chỉ cần xuất hiện nguy hiểm các trọng tài sẽ lập tức ra tay ngăn cản. Nếu chiến thắng còn được thêm một ít tiền thưởng và điểm tích lũy, trong kì thi chuyển lớp cũng sẽ có thêm ưu thế.

Sau khi tiến vào năm bốn, muốn tiếp tục lên lớp nhất định phải có điểm tích lũy ở Đấu Hồn. Ví dụ từ năm bốn muốn lên năm thừ năm phải chiến thắng được mười đối thủ cùng cấp, từ lớp năm muốn lên lớp sáu lại càng nhiều hơn. Sau năm thứ sáu nếu muốn tiến vào nội viện, điểm tích lũy ở Đấu Hồn càng vô cùng quan trọng.

Khu Đấu Hồn mở ra cho tất cả các đệ tử tham gia hoặc cổ vũ, vào xem chỉ cần nộp một hồn tệ tiền vé là được.

Điều khiến Hoắc Vũ Hạo ngạc nhiên chính là trận đấu giữa Bối Bối và Từ Tam Thạch lại hấp dẫn rất nhiều học viên, cho dù là học viên lớp cao hay thấp, đang xem các trận khác cũng chạy đến.

- Tiểu Nhã lão sư, học viện cũng thật biến kiếm tiền a!

Hoắc Vũ Hạo nghe Đường Nhã giới thiệu sơ lược về Đấu Hồn Khu nhịn không được mà cảm khái.

Đường Nhã nói:

- Chuyện này cũng bình thường thôi mà, học viện lớn thế này nên chi tiêu cũng rất lớn, không nghĩ ra nhiều biện pháp kiếm chút tiền thì làm sao mà duy trì nổi? Bất quá phần thu nhập từ thuế của Sử Lai Khắc thành cũng không ít đâu nha, bởi thế học viện của chúng ta mới được mệnh danh là học viện giàu nhất đại lục. Đúng rồi, Tiểu Vũ Hạo, trình độ nướng cá của đệ lại tăng thêm một bậc rồi, hoặc khuông thì nhờ gia vị tốt của ta, ăn ngon thật.

Chưa đi đến Đấu Hồn Khu mà hai con cá trám nướng đã bị Đường Nhã chén sạch. Hoắc Vũ Hạo đã đói bụng từ nãy giờ rồi, nên tranh thủ thời gian ghé vào nhà ăn mua bửa tối rồi mới cùng Đường Nhã đến Đấu Hồn Khu. Khi hai người đến nơi thì nơi này đã nhộn nhịp người, tin tức truyền đi càng lúc càng nhanh, các đệ tử nườm nượp kéo đến nối đuôi không dứt.

Đường Nhã lấy ra hai ngân hồn tệ trả phí vào cửa cho mình và Hoắc Vũ Hạo, Đấu Hồn Khu là một kiến trúc hình lục giác, diện tích gần bằng với quảng trường Sử Lai Khắc, ở chính giữa là một mảnh đất trống thật lớn, đây là nơi các học viên sẽ so đấu. Xung quanh là hàng dãy các ghế ngồi, ước chừng có thể đồng thời chứa khoảng ba nghìn người xem.

truyenhoangdung.blogspot.com

No comments

Powered by Blogger.