TRUYỆN NGÔN TÌNH - LÃNG TỬ GIÓ CHƯƠNG 27
LÃNG TỬ GIÓ
Tác giả : Hồng Sakura
Thể loại : tiểu thuyết
CHƯƠNG 27
Tác giả : Hồng Sakura
Thể loại : tiểu thuyết
CHƯƠNG 27
“Quả nhiên”
Tôi buột miệng
“Bộ bài này có cái gì đó bí ẩn thiệt…”
Như chỉ chờ
có thế, Bảo Anh bắt đầu khoái chí, hào hứng quay trở lại màn bói bài mà vừa nãy
nó còn tỏ ra thất vọng. Tôi cũng ko lạ gì tính khí của nhỏ, hai mươi mấy tuổi
đầu mà cứ như trẻ con, nhiều lúc thấy thèm được như vậy.
“Nói về tình
yêu của nó đi, chị chỉ thích nghe khoản này. Hehe. Chừng nào nàng cưới?”
“Em nói cái
này, nhiều khi ko đúng nên chị đừng để ý nghe”
Đạt tỏ ra e ngại và lấp lửng,
khiến tôi lẫn Bảo Anh đều sốt ruột.
“Có gì cứ
nói đi”
“Về tình
duyên của chị, trắc trở lắm! Cưới xin cũng phải 2 lần!”
“Trời ơi!”
Tiếng Bảo
Anh la oang oang làm cả phòng ai nấy đều quay lại ngó bọn tôi. Cả tôi và Đạt
đều phải khẽ gật đầu tỏ ý xin lỗi, trong khi thủ phạm của vụ án vẫn nhìn tôi
trân trân, môi mím chặt.
“Sao lại
truân truyên dữ vậy hả mày? Tội nghiệp lão Khoa, chậc, chậc…”
“Chậc,
chậc…gì. Có phải thật vậy đâu hả?”
“Hì hì, đúng
rồi. Cái này là cho vui thôi mà… Em xin lỗi…”
Tôi khoác
tay, bảo Đạt ko việc gì phải xin lỗi vì tôi biết đây chỉ là 1 trò chơi. Còn Bảo
Anh, sau vài phút suy tư về lời “thầy” phán, nó cũng quên ngay, vừa nhai khoai
tây chiên vừa kể về những điều nó vẫn chờ đợi ở 1 chàng trai, nào là lãng mạn,
chân thành, hài hước… những điều có lẽ tôi đã nghe đến hơn chục lần. Vì vậy,
tôi để mặc nó huyên thuyên mơ mộng, ngồi giở mấy lá bài Tarot ra xem. Thỉnh
thoảng ngước lên, tôi thấy Đạt chống cằm chăm chú lắng nghe lời Bảo Anh, đôi
mắt say sưa và tình cảm. Linh cảm nghề nghiệp mách bảo, dường như Đạt đối với
Bảo Anh có gì đó hơn mức chị em bạn bè.
Mà thôi,
cũng chẳng nên xen vào quá sâu mối quan hệ của họ. Từ sau khi 2 đứa cãi nhau
tóe lửa về cái kiểu thay người yêu như thay áo của Bảo Anh, tôi đã lập lời thề
sẽ ko can thiệp hay có bất cứ ý kiến tư vấn gì về chuyện tình cảm cho nó nữa.
Nếu là của
nhau thì sẽ thuộc về nhau, ko thì cứ như hữu duyên vô phận. Như tôi với Khoa,
nếu định mệnh đã sắp đặt thì có đi 1 vòng lớn rồi cũng sẽ về với nhau thôi.
Còn bằng ko,
có lẽ định mệnh của tôi vẫn đang còn lang thang đâu đó. Hay cũng có thể anh đã
xuất hiện và đang tiến đến bên tôi?
Bỗng trong
khoảnh khắc nghĩ ngợi lung tung ấy, hình ảnh của Di thoáng lướt qua tâm trí
tôi, và nó khiến tôi rùng mình. Hi vọng rằng định mệnh ko phải như vậy, ít ra
là hãy mang đến cho tôi 1 chàng trai khác, nếu ko là Khoa.
Vì Di nên
dành cho Linh thì hơn.
No comments
Post a Comment