TRUYỆN HUYỀN ẢO - MA ĐẾ QUẤN THÂN: THẦN Y CỬU TIỂU THƯ CHƯƠNG 11
MA ĐẾ QUẤN THÂN: THẦN Y CỬU TIỂU THƯ
TÁC GIẢ: NGÂN BÌNH
Thể loại: xuyên không, ngôn tình
edit: Bờm Bé
CHƯƠNG 11: Thủ
đoạn phá hoại độc ác này (2)
Thiệu Thanh Nhu hoảng sợ trơ mắt nhìn ma thú
khổng lồ nặng mấy trăm cân cứ như vậy nặng nề dẫm ở mình thân thể mềm mại.
"RẮC...A...Ặ..!! RẮC...A...Ặ..!!
RẮC...A...Ặ..!! ——"
Thanh âm gãy xương thanh thúy vang lên?
"A a a ——"
Thiệu Thanh Nhu trong nháy mắt vẻ mặt nhăn
nhó, thống khổ kêu to.
Lúc này trên mặt của nàng là máu và bụi đất,
bộ dáng dữ tợn không giống lúc đầu, một bộ dạng của Đại nữ quỷ.
Nếu như Thiệu Thanh Nhu không phải là cấp một
Tinh Hồn sư, lại có thân thể tố chất tốt, nàng tuyệt đối đã bị ma thú giết chết.
"Đi tìm chết ——"
Thiệu Thanh Nhu cực kỳ đau đớn, dữ tợn ngẩng
đầu, cũng không còn để ý tới đây là trân quý phi hành ma thú, một đoàn Băng Lam
sắc quang mang đâm ra, hóa thành hai đạo băng, xỏ xuyên qua cổ ma thú.
Đáng thương ma thú gào lên hai tiếng,
"Ầm" một tiếng ngã xuống đất, chẳng qua là ngã xuống này liền ngã lên
người Thiệu thanh Nhu, làm cho nàng hai lần bị thương, lúc này Lục Cửu Thiếu
cũng không nhẫn tâm nhìn thẳng.
Ai, nàng đây còn đâu là mỹ nữ kiều Hoa nữa?
Chính là kinh khủng nữ quỷ a!
"Lục Cửu Thiếu. . . . . . Ngươi tiện
nhân này. . . . . ."
Bạn đang đọc truyện tại https://truyenhoangdung.blogspot.com/. Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Sau khi ổn định thân thể, Lục Cửu Thiếu nhe
răng nhếch miệng nhìn Thiệu Thanh Nhu lắc đầu, dùng âm lượng chỉ có hai người
nghe được, cười nói: "Này còn không phải là toàn bộ đây."
Thiệu Thanh Nhu trong lòng"Lộp bộp"
rơi xuống, nhớ tới mình không thể động đậy, vùng vẫy muốn tránh khỏi kia ma
thú, hét lớn: "Ngươi tới đây!"
Lục Cửu Thiếu đuôi lông mày nhảy lên, đối với
nàng khinh miệt cười một tiếng: "Ngu ngốc mới đi qua!"
Nói xong, nàng đổi lại một bộ dạng hoảng sợ
kêu to lên: "Thiệu Thanh Nhu điên rồi! Thế nhưng công kích phi hành ma
thú, cứu mạng a! Thiệu Thanh Nhu điên rồi!"
"Phốc. . . . . ."
Thiệu Thanh Nhu hộc máu, bị Lục Cửu Thiếu làm
tức đến hộc máu.
Cái gì gọi là hèn hạ, cái gì gọi là vô sỉ!
Rõ ràng là nàng làm hại nàng chật vật đến
đây, lúc này lại nói là nàng nổi điên!
Lục Cửu Thiếu, ngươi có xấu hổ hay không a!
Lục Cửu Thiếu tự nhiên là không nghe được
Thiệu Thanh Nhu trong lòng oán thầm, cho dù nghe được cũng chỉ biết thêm dốc
sức la to.
"Cứu mạng a, có ai không. . . . . ."
Lục Cửu Thiếu tiếp tục lớn tiếng gào thét
trốn vào trong đám người, chút ít các thiếu niên và thiếu nữ đáng thương trải
qua vô cớ đau đớn, lại phải hứng chịu Thiệu Thanh Nhu bão tố nổi giận, lại nghe
đến Thiệu Thanh Nhu đến phi hành ma thú cũng giết, trong nháy mắt bị làm cho sợ
đến sắc mặt tái nhợt, lạnh run.
Nhìn qua bụi đất mù mịt, bọn họ thấy Thiệu
Thanh Nhu cả người là máu từ trên mặt đất lảo đảo bò dậy, giống như ác quỷ từ
Luyện Ngục trèo tới, quả thực là đáng sợ?
Mọi người bị dọa đến cái gì cũng không kịp
nghĩ, kêu cứu.
"A a a, chạy mau a! Thiệu sư tỷ nổi điên
rồi!"
"Thật là đáng sợ, chạy a!"
"Cứu mạng cứu mạng. . . . . ."
No comments
Post a Comment