SWORD ART ONLINE - CHƯƠNG 02 - KAWAHARA REKI - LIGHT NOVEL

SWORD ART ONLINE
TẬP 01: AINCRAD

Tác giả: KAWAHARA REKI 
Thể loại: Light Novel, Action, Game, Romance
Dịch: dragoonX, Minhtun, Obi-kun, TheLegions, Quocduy, Hard boileD, Jedymatter, Thefirst244, Viemlong11, Sozuoka, Hako-chan , Gingi, Zerovampire00
Nguồn: ln.hako.re

CHƯƠNG 02:


- A…ha…uoaa!

Thanh kiếm vung lên, cùng với tiếng la lớn, lướt đi trong không khí nhưng chẳng chém trúng vật gì.

Ngay sau đó, một con lợn lòi màu xanh, nhanh nhẹn đến mức đáng ngạc nhiên so với cái thân hình đồ sộ của nó, hung hãn húc vào kẻ đã tấn công nó. Tôi bật cười khi nhìn thấy cậu ta bị con lợn húc văng lên không trung rồi lăn lông lốc xuống chân dốc.

- Hahaha…không phải như vậy. Bước đầu tiên rất quan trọng đấy, Klein.

- Hừ…đồ con lợn chết dẫm.

Klein, thành viên trong party của tôi, chính là người vừa mới bị húc bay đi, lồm cồm bò dậy rồi nhìn tôi than thở.

- Nhưng Kirito này, cho dù cậu nói vậy… Làm sao tôi làm được nếu nó cứ chạy qua chạy lại như thế.

Tôi gặp anh chàng có mái tóc đỏ buộc cao lên bằng khăn quấn đầu và mặc bộ đồ vải đơn giản này vài giờ trước. Nếu như cậu ta nói cho tôi biết tên thật thì có lẽ tôi đã không gọi trống không tên của cậu ta như vậy, nhưng cái tên mà chúng tôi đang dùng, Klein và Kirito, đều là tên chúng tôi đặt cho nhân vật của mình. Thêm vào “-san” hoặc “-kun” nghe thật buồn cười.

Chân cậu ta hơi run. Hình như cậu ta bắt đầu cảm thấy chóng mặt rồi. Tôi nhặt một viên sỏi ở dưới chân và đưa lên. Ngay khi hệ thống nhận dạng chuyển động đầu tiên của kiếm kỹ, hòn sỏi bắt đầu tỏa ra ánh sáng xanh nhạt.

Ngay sau đó, tay trái tôi tự cử động và ném viên sỏi đi, tạo thành một tia sáng và bay thẳng vào trán con lợn lòi. Gíícc! Nó kêu lên đầy phẫn nộ và quay về phía tôi.

- Tất nhiên là chúng phải cử động rồi. Đây đâu phải là hình nộm. Nhưng nếu cậu vào thế đúng cách, hệ thống sẽ tự động thực hiện kiếm kỹ và cậu sẽ đánh trúng mục tiêu.

- Vào thế… Vào thế…

Klein lẩm bẩm liên tục như là đang niệm chú rồi giơ thanh đoản kiếm trong tay phải lên.

Cho dù con lợn lòi màu xanh, hay đúng hơn là con «Frenzy Boar» này chỉ là một con quái level 1, nó đã làm Klein mất đi nửa lượng HP bằng cách phản công sau mỗi cú đánh trượt của Klein. Dù sao thì nếu cậu ta có chết thì cũng sẽ được hồi sinh lại ở «Thành phố khởi đầu» gần đây, nhưng việc phải đi cả một quãng đường để trở lại bãi luyện cấp này thì đúng là phiền phức.
Có vẻ như chỉ cần một đòn nữa là trận đấu này kết thúc.

Tôi đưa thanh kiếm ở tay phải lên chặn đòn tấn công của con lợn.

- Hmm, biết giải thích thế nào đây nhỉ… Không phải là cứ đếm một, hai, ba rồi đánh, đại khái là cậu tập trung năng lượng lại rồi ngay khi cậu cảm thấy kiếm kỹ bắt đầu thi triển thì RẦM một cái, thế là cậu đánh trúng đối phương.

- Rầm à?

Klein nhăn mặt lại một cách khó coi, rồi đưa thanh kiếm lên ngang người.
Thở ra, hít vào; sau khi hít vào thật sâu, cậu ta hạ thấp tư thế, nâng thanh kiếm lên như thể đang định đặt nó lên vai mình. Lần này hệ thống xác nhận tư thế đã đúng và thanh kiếm của cậu ta tỏa ánh sáng cam.

- Hia!

Thét lên một tiếng, cậu ta nhảy lên khỏi mặt đất theo cái cách hoàn toàn khác so với lần trước. Vút-! Với một âm thanh dứt khoát, thanh kiếm vẽ một đường màu đỏ trong không khí. Chiêu «Reaver», kỹ năng cơ bản của kiếm cong một tay, đánh trúng vào bên phải cổ con lợi lòi đang chuẩn bị lao tới và thổi bay toàn bộ lượng HP còn lại của nó, vốn cũng chỉ còn lại non nửa như Klein.

Éc – nó kêu lên thảm thương và cơ thể to lớn vỡ ra thành những mảnh như kính vụn, rồi một dòng số màu tím hiện ra, thông báo lượng điểm kinh nghiệm tôi nhận được.

- Tuyệt vời!

Klein ăn mừng chiến thắng của chúng tôi bằng một nụ cười toe toét trên mặt và giơ tay trái lên rất khoa trương. Tôi đập tay với cậu ta và cũng nở nụ cười.

- Chúc mừng chiến thắng… Nhưng con lợn lòi đấy chỉ ngang ngửa với mấy con quái cấp thấp trong những trò chơi khác thôi.

- Ơ, thật ư? Tôi cứ tưởng nó phải khỏe gần bằng boss rồi cơ đấy!

- Còn lâu nhé.

Tôi cuời hơi gượng gạo rồi tra kiếm vào bao.

Trêu trọc vậy thôi chứ tôi hiểu cảm giác của cậu ta lúc này, vì tôi chơi trò này trước cậu ta tới hai tháng. Còn anh chàng này thì tới tận bây giờ mới được hưởng cái cảm giác phấn khích khi tiêu diệt kẻ địch bằng chính đôi tay của mình.

Klein dùng đi dùng lại chiêu kiếm kỹ lúc nãy, vừa hò hét vừa vung kiếm, có lẽ đây cũng là một cách luyện tập. Tôi để mặc cậu ta và nhìn xung quanh.

Vùng thảo nguyên trải dài vô tận được ánh hoàng hôn nhuộm một màu đỏ tuyệt đẹp. Xa xa về phía bắc là một cánh rừng, ở phía nam là một hồ nước lấp lánh, còn phía đông là những bức tường xung quanh thành phố mà tôi chỉ lờ mờ nhìn thấy được. Nhìn về hướng tây là một vài đám mây màu vàng óng trôi lững lờ trên bầu trời vô tận.

Chúng tôi đang đứng ở cánh đồng trải dài về phía Tây của «Thành phố khởi đầu», nằm ở tận cùng phía bắc của tầng đầu tiên trong tòa thành khổng lồ «Aincrad». Có lẽ là vô số người chơi đang chiến đấu với quái vật ở xung quanh đây, nhưng vì nơi này quá rộng nên tôi không nhìn thấy bóng dáng ai cả.

Có vẻ như đã thỏa mãn, Klein tra kiếm vào bao và vừa đi về phía tôi vừa ngắm cảnh vật.

- Thật là…cho dù tôi có nhìn bao nhiêu lần đi chăng nữa, tôi vẫn không tin được đây là «bên trong game».

- Nói “bên trong” thì nghe như thể là linh hồn chúng ta bị hút vào trong thế giới này vậy. Chỉ đơn giản là não chúng ta không nhìn bằng mắt và nghe bằng tai nữa…mà bằng tín hiệu mà «NerveGear» truyền đến thôi.

Tôi nhún vai. Klein bĩu môi như trẻ con.

- Cậu thì có thể đã quen với việc này, như đây là lần đầu tiên tôi trải nghiệm «Full Dive»! Tuyệt vời đúng không? Thật sự…thật tuyệt khi được sinh ra vào thời đại này!

- Cậu nói quá rồi.

Dù nói vậy nhưng tôi vẫn hoàn toàn đồng tình với cậu ta.

«NerveGear».

Tên của thiết bị đã tạo nên game VRMMORPG – «Sword Art Online».

Cấu trúc của cỗ máy này hoàn toàn khác so với các dòng máy thế hệ trước.
Không dùng các thiết bị phần cứng kiểu cổ điển như “màn hình phẳng” hay là “bộ điều khiển bằng tay”, NerveGear chỉ dùng một giao diện liền mạch duy nhất bao lấy cả đầu và mặt của người dùng.

Bên trong là rất nhiều thiết bị phát tín hiệu, và bằng cách sử dụng những sóng điện từ phát ra từ đây, thiết bị kết nối trực tiếp vào não chúng ta. Người dùng không cần nhìn hay nghe bằng mắt và tai, não bộ sẽ nhận thẳng tín hiệu đến từ thiết bị. Hơn nữa, thiết bị không những có thể gửi những tín hiệu về thị giác và thính giác mà còn có cả khứu giác, xúc giác, vị giác – hay nói ngắn gọn là cả năm giác quan.

Sau khi đội chiếc NerveGear vào và cài quai ở cằm, sau đó nói mệnh lệnh khởi động «Link Start», tất cả âm thanh biến mất và bạn rơi vào bóng tối. Ngay sau khi bạn bay qua một vòng tròn sặc sỡ đủ màu, bạn bước vào một thế giới được hình thành từ rất nhiều dữ liệu và chỉ dữ liệu mà thôi.

Tóm lại.

Nửa năm trước, thiết bị này bắt đầu được bán vào tháng Năm năm 2022, và đã thành công trong việc tạo ra thực tế ảo. Công ty điện tử đã tạo ra chiếc NerveGear gọi việc liên kết với thực tế ảo là–
«Full Dive».

No comments

Powered by Blogger.