SỰ TÍCH LOA THÀNH

SỰ TÍCH LOA THÀNH





Cách đây khoảng 2000 năm, đất nước Việt Nam có tên gọi là Âu Lạc. Nhà vua trị vì Âu Lạc là Thục Phán, tức An Dương Vương.

Vua là người biết chăm lo củng cố vương triều. Từ khi bờ cõi mở rộng, Vua đã nghĩ đến việc phòng thủ đất nước phòng họa ngoại xâm, “ Phải có một tòa thành kiên cố thì mới giữ được giang sơn xã tắc lâu dài.”

Nghĩ vậy, Vua đã chọn Cổ Loa đặt làm kinh đô và lệnh cho tráng đinh cả nước phải lần lượt về phục dịch việc xây thành. Nhưng điều làm cho mọi người ngạc nhiên là thành hễ xây lên cao quá đầu người, thì chỉ trong một đêm tự nhiên đổ sụp. Xây đi xây lại đã mấy mươi lần, lớp dân phu này về, thì có lớp khác đến, ấy thế mà thành vẫn mãi không xong.

Cho là ý trời, vua nghe lời các quan bèn sai lập đàn rồi tự mình đứng cầu cũng suốt mấy ngày đêm. Một buổi sáng, bỗng thấy một cụ già từ biển đi vào báo cho vua biết sẽ có Thần Kim Quy là sứ giả của Thần Thanh Giang đến giúp vua xây thành. Quả nhiên sáng hôm sau, trong khi mọi người chầu chực ở cửa Đông, thì trên mặt nước, bỗng xuất hiện một con rùa vàng to lớn rực rỡ. Đặt chân lên đất, rùa liền tự xưng là Kim Quy sứ giả của Thần Thanh Giang. Thị vệ đã chực sẵn bèn đưa đến một chiếc mâm vàng cho Rùa trèo lên. Gặp vua, thần Kim Quy cho biết:

- Thành sở dĩ xây lên đổ xuống là vì có nhiều yêu quái phá phách. Chúng nó biến hóa thiên hình vạn trạng. Thấy nhà vua có lòng thành, tôi sẽ vì nhà vua tìm cách diệt trừ.

Chẳng bao lâu, nhờ phép thần thông của thần Kim Quy, yêu quái bị tiêu diệt, không còn một mống. Thần còn ngày đêm bày cách cho nhà vua xây thành. Để bảo vệ hoàng cung, thành được đắp nhiều lớp vòng quanh theo lối trôn ốc chưa đâu có. Vì thế người ta gọi là Loa Thành (thành ốc). Kẻ địch dù có vượt qua cửa thành này cũng phải trả giá đắt nếu muốn lọt vào đến tận cung vua. Chỉ trong vòng nửa tháng, tòa thành đồ sộ được xây xong. An Dương Vương mừng rỡ, đãi thần rất mực cung kính. Trước khi thần từ biệt ra về, vua nói:

- Cảm tạ thần linh đã giúp cho việc diệt trừ yêu quái, xây dựng xong tòa thành vững vàng này. Dân Âu Lạc đời đời không dám quên ơn. Nhưng một mai nếu có giặc ngoài đến vây đánh thì lấy gì mà chống?

Thần Kim Quy bèn rút một cái vuốt của mình trao cho vua và nói:

- Ta biếu nhà vua cái này, dùng nó làm lẫy nỏ thì không còn lo gì nữa. Thấy vua vẫn còn tỏ vẻ lưu luyến, Thần lại dặn tiếp:

- Hãy làm một chiếc nỏ thần như ta dặn. Nếu một mai có việc gì cần, thì cứ gọi “Sứ giả Thanh Giang” ba lần, ta sẽ đến giúp!

Nói đoạn thần đi thẳng xuống biển. An Dương Vương sai viên tướng Cao Lỗ làm một chiếc nỏ, lấy vuốt của Thần Kim Quy làm lẫy như lời dặn của thần. Nỏ làm xong được gọi là nỏ thần, mỗi lần bắn có hàng ngàn mũi tên tua tủa bay vút ra. Kẻ địch dù đông cũng khó lòng sống sót.

No comments

Powered by Blogger.