SỐNG CHUNG VỚI MẸ CHỒNG - CHƯƠNG 33 - TRUYỆN NGÔN TÌNH
SỐNG CHUNG VỚI MẸ CHỒNG
Tác giả: Phù thủy dưới đáy biển
Thể loại: Tiểu thuyết
CHƯƠNG 31: SỰ KIỆN MUA XE 3
Hy Lôi chỉ đành đi tiếp, để người bán
hàng giới thiệu một chiếc xe khoảng 6, 7 vạn. Anh chàng trẻ tuổi giới thiệu cho
Hy Lôi một chiếc, Hy Lôi ngồi thử lên để cảm nhận, cũng không tệ, bề ngoài cũng
được, nhưng Hứa Bân lại thích một cái khác, cuối cùng mỗi người một ý, chẳng ai
nhường ai. Hai người gần như cãi nhau ngay ở đó. Hứa Bân nói:
- Ngày nào anh cũng xem tạp chí xe
hơi, chẳng nhẽ lại không hiểu nhiều hơn em? Em thích cái xe gì trông rách thế!
- Em cứ thích thế, em bỏ tiền ra
chẳng nhẽ không được mua xe mình thích.
- Thế thì một mình em bỏ ra mà mua.
Hy Lôi giận quá không nói được lời
nào.
Buổi tối về nhà, hai người đều buồn
rầu không vui. Bố mẹ hỏi chuyện mua xe, Hứa Bân vẫn còn nổi giận:
- Con thích một chiếc, cô ấy cứ nói
là không đẹp, cô ấy thích một cái đẹp nhưng không thực dụng, thật là...
Mẹ chồng nghe vậy, khuyên Hy Lôi:
- Mua xe mà, phải nghe đàn ông, con
là đàn bà, việc gì mà nhiều ý kiến thế. Mua cho ai đi?
Hứa Bân nói:
- Đương nhiên là con đi rồi!
- Sao em không được đi, em cũng biết
lái xe mà.
- Em lái xe, em mà lái xe ra đường
thì thành sát thủ, anh không có tiền đâu mà đền.
Bố chồng khuyên:
- Được rồi, được rồi, ý kiến không
thống nhất thì tuần sau lại đi xem, hai bên nhường nhau một chút, suy nghĩ lại
đi.
Tạp chí chuyển tới địa chỉ mới như
đúng kế hoạch ban đầu. Thực sự giống như những gì mà các đồng nghiệp miêu tả,
thông từ Bắc sang Nam, đằng sau là công viên, buổi sáng ánh mặt trời rạng rỡ.
Bàn làm việc của Hy Lôi sát cửa sổ, mở cửa sổ ra là một luồng không khí tươi
mới ùa vào, cô hít sâu một hơi, vặn mình một cái, nói:
- Tuyệt quá, được làm việc trong môi
trường như thế này thì mới có thể nâng cao hiệu quả làm việc chứ! Ông chủ thật
anh minh.
Tiểu Lộc cười:
- Tuần trước vẫn còn buồn rầu, bây
giờ lại lên tiếng khen rồi. Không chê xa nữa hả!
Hy Lôi tự hào cười:
- Vấn đề được giải quyết rồi, bọn tớ
quyết định mua xe rồi.
- Thế thì tốt quá, sau này tớ có thể
đi nhờ!
- Không vấn đề gì, hoan nghênh đi
nhờ!
Không ngờ, chỉ một tuần sau mọi người
đã kêu khổ rầm trời. Thì ra không chỉ Hy Lôi, sau khi chuyển sang chỗ mới, rất
nhiều người cũng cảm thấy cách nhà quá xa, đi làm không thuận tiện, thời gian
thì chặt chẽ, thế là hiện tượng đi muộn về muộn tăng lên rõ rệt. Cuối cùng ban
lãnh đạo tòa soạn họp nghiên cứu và ra quyết định, mua một chiếc xe đưa đón cán
bộ nhân viên để đưa mọi người đi làm.
Hy Lôi nghe thấy vậy gần như nhảy
cẫng lên trong phòng, trong lòng thầm thấy may mắn, cũng may mà mình và Hứa Bân
còn chưa quyết định nên chưa giao tiền đặt cọc, nếu không lại mang theo một
chuỗi phiền phức lớn.
Vừa về đến nhà, Hy Lôi đã thông báo
tin tốt này cho Hứa Bân:
- Không cần mua xe nữa, cơ quan sắp
mua xe đưa đón bọn em đi làm rồi, thế nào, thích không!
Hứa Bân nghe thấy vậy, không hề tỏ ra
vui vẻ như Hy Lôi, mà hơi chút thất vọng, cuối cùng nói:
- Thế cũng được, tiết kiệm được tiền!
Anh cũng không cần làm tài xế cho em nữa.
Mẹ chồng nhận ra vẻ không vui của Hứa
Bân bèn xoa mặt anh:
- Tiết kiệm được tiền mà con trai còn
không vui, Hy Lôi, con không biết đâu, Hứa Bân từ nhỏ đã thích ô tô, tiền mẹ
cho nó mua đồ ăn sáng, nó đều để dành mua ô tô đồ chơi đấy.
Hy Lôi nghe thế bật cười:
- Thì ra không vui là vì thế à. Thích
xe thì phấn đấu đi, đến lúc đó bọn mình mua cái BMW đắt tiền nhất!
Từ đó, Hy Lôi không phải dậy từ khi
trời chưa sáng để chuẩn bị đi làm nữa. 8 giờ sáng mỗi ngày ra cổng tiểu khu, ô
tô của cơ quan sẽ đến đúng giờ, cùng các đồng nghiệp trò chuyện trên xe, thật
là thú vị.
Buổi tối về nhà, mẹ chồng vẫn chưa
nấu xong cơm, Hứa Bân thì đã đói, vào phòng bếp tìm xem có cái gì ăn, một lúc
lâu sau vẫn chưa thấy ra, không biết hai mẹ con nói gì trong đó, cứ thì thà thì
thào, bởi vì âm thanh của chiếc máy hút mùi quá lớn nên Hy Lôi nghe không rõ.
Lúc ăn cơm, mẹ chồng phá lệ, gắp
miếng sườn to nhất vào bát Hy Lôi, cười rất tươi:
- Con ăn nhiều vào một chút!
Khiến
Hy Lôi mắt tròn mắt dẹt.
Hứa Bân ngồi cạnh cố ý tỏ ra ghen tị:
- Con ghen tị quá, sao mẹ tốt với cô
ấy vậy?
Hy Lôi nghe vậy suýt thì nôn hết thức
ăn ra ngoài.
Ăn cơm xong, Hy Lôi đi rửa bát như
thường lệ. Từ khi kết hôn, trừ hai bữa đầu giúp Hy Lôi rửa, còn thì sau đó Hứa
Bân không bao giờ làm việc gì trong nhà. Hôm nay anh lại bước vào phòng bếp,
bảo là giúp Hy Lôi rửa bát.
No comments
Post a Comment