ĐẤU LA ĐẠI LỤC - CHƯƠNG 39 - TRUYỆN TIÊN HIỆP
ĐẤU LA ĐẠI LỤC
Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu
Thể loại: truyện tiên hiệp, truyện huyền ảo
CHƯƠNG 39: LAM NGÂN THẢO ĐÍCH ĐỆ NHẤT HỒN HOÀN (5)
Lúc này Đại sư đã bình tĩnh lại,
trong mắt lộ ra quang mang tự tin:
"Một trong những đề xuất về nghiên
cứu Vũ hồn giới thập đại cạnh tranh lực của ta chính là lý luận về vũ hồn giống.
Thực vật vũ hồn vị tất nhất định phải hấp thu hồn hoàn của thực vật hồn thú,
thú vũ hồn cũng vị tất không thể hấp thu hồn hoàn thực vật hệ. Dưới đủ loại điều
kiện tiên quyết, hai cái này có thể hấp thu lẫn nhau. Trước kia ta đã nói với
ngươi, Lam ngân thảo có một loại ưu thế lớn chính là nó không có tính bài xích.
Bởi vì tự thân vô cùng nhỏ yếu, nó đối với thuộc tính gì của hồn hoàn phụ gia đều
sẽ không sinh ra bài xích, mà sẽ bị dung nhập một cách bị động. Cho nên, hấp
thu hồn hoàn của Mạn đà la xà này không là vấn đề. Đồng thời, còn nhớ kỹ chúng
ta muốn tìm kiếm hồn hoàn có dạng gì không?"
Mắt của Đường Tam sáng lên:
"Phụ gia cứng cỏi hiệu quả, tốt nhất là
có độc tính. Đúng vậy, hai loại đặc tính này Mạn đà la xà đều có."
Đại sư nhìn đệ tử mình thật sâu, nói:
"Bất luận là bình thường Hồn
sư, hay là những tên gia hỏa scủa Vũ hồn điện, đối với Thấp đại hạch tâm cạnh
tranh lực đều coi thường, không ai tin tưởng. Trước kia cũng không có Hồn sư sẵn
lòng hấp thu hồn hoàn loại bất đồng để cường hóa bản thân, Tiểu Tam, ngươi nguyện
ý thử xem không? Mặc dù trên lý luận ta nắm chắc tuyệt đối, nhưng thứ này lại
chưa bao giờ có người thử qua. Thực tiễn là tiêu chuẩn duy nhất kiểm nghiệm
chân lý, ta chỉ đưa ra lý luận Thập đại hạch tâm cạnh tranh lực mà không phải
chân lý, chính là bởi vì không có ai nguyện ý đi thực tiễn nó."
Từ trong mắt Đại sư, Đường Tam thấy được sự cuồng nhiệt, bởi vì vũ hồn biến dị,
cả đời Đại sư cũng không có khả năng trở thành một gã Hồn sư cường đại, nhưng hắn
vẫn chấp nhất như trước, mang tinh lực cả đời mình để nghiên cứu vũ hồn.
Đối với một người như vậy, Đường Tam có một sự tôn trọng phát ra rừ nội tâm,
tôn trọng con người Đại sư, cũng tôn trọng thành quả nghiên cứu của hắn:
"Sư
phụ, để con tới làm người thử cho người đi. Con tin tưởng nghiên cứu của người
không có sai."
Thân thể Mạn đà la xà đã dần dần bất động, chỗ yếu hại là chiếc đầu bị lưỡi đao
sắc bén xuyên qua, cho dù tính mạng lực của nó có ương nghạch hơn nữa, cũng khó
chạy thoát được kết cục là cái chết.
Những quang điểm màu vàng nhạt bắt đầu ngưng tụ phía trên thân rắn, cùng với hồn
hoàn của U minh lang mà lúc trước Đường Tam gặp bất đồng, màu vàng quang hoàn
mà Mạn đà la xà sinh ra phi thường rõ ràng, quang mang so với quang hoàn của U
minh lang cũng sáng hơn rất nhiều. Cho dù không tiếp xúc, cũng có thể cảm giác
được một cách rõ ràng trong đó ẩn chứa khổng lồ năng lượng.
Nghe xong Đường Tam nói, trong mắt Đại sư tràn đầy sự vui mừng:
"Tiểu
Tam, bắt đầu đi."
Đường Tam gật gật đầu, giơ tay phải mình lên, cố nén cảm giác suy yếu vì thoát
lực, mang hồn lực còn sót lại của mình chậm rãi ngưng tụ vào lòng bàn tay, theo
vầng sáng màu lam nhạt xuất hiện, Lam ngân thảo từ trong lòng bàn tay hắn sinh
trưởng ra, tản mát ra nhàn nhạt tính mạng khí tức, theo sự ba động của hồn lực
nhẹ nhàng đu đưa.
Đến đây đi, hồn hoàn đầu tiên của ta, ngươi sẽ quyết định ta có thể hay không
tu luyện thành Đường môn tuyệt học, cũng quyết định ta có thể hay không kế thừa
hy vọng của Sư phụ.
Dưới sự khiên dẫn của quang mang màu lam nhạt, hồn hoàn của trăm năm Mạn đà la
xà hướng phía Đường Tam bay tới.
Hai mắt Đại sư gắt gao hồn hoàn đang bay tới, trầm giọng quát:
"Ngồi
xuống khoanh chân, ý thủ vũ hồn."
Đường Tam theo lời khoang chân ngồi xuống, mang tất cả chú ý lực tập trung trên
vũ hồn trong tay phải của mình, lúc này, theo sự đến gần của hồn hoàn trăm năm
Mạn đà la xà, hắn cảm nhận được một loại áp lực chưa từng có, thậm chí là cốt
cách toàn thân dưới áp lực cũng phát ra tiếng kêu rất nhỏ.
Rất nhanh, quang hoàn màu vàng đi tới phía trên đỉnh đầu Đường Tam, không cho hắn
có cơ hội phản ứng, quang hoàn màu vàng đột nhiên co rút lại, biến thành kích cỡ
như một cái vòng tay nhưng vô cùng ngưng thật, trực tiếp rơi xuống hợp với Lam
ngân thảo vũ hồn trong lòng bàn tay phải của hắn.
Đường Tam chỉ cảm thấy tay phải giống như nhúng vào dung nham, một cỗ năng lượng
nóng bỏng điên cuồng dũng nhập vào, trong nháy mắt, dòng nhiệt kịch liệt nhảy
vào trong cơ thể, trong phút chốc, nội thể như bị chia ra. Thân thể không nhịn
được run rẩy một trận kịch liệt.
"Bất luận lực lượng của hồn hoàn va chạm vào thân thể ngươi như thế nào,
ghi nhớ rằng nhất định phải bảo trì tỉnh táo, chỉ có như vậy thì trong tương
lai mới có thể lợi dụng lực lượng của hồn hoàn một cách tốt nhất."
Đây là câu nói cuối cùng của Đại sư mà Đường Tam có thể nghe được, một giây tiếp
theo, hai mắt nhắm lại, ý thức của hắn đã hoàn toàn đắm chìm vào trong hải
dương sôi trào.
Nội lực của Huyền Thiên Công trong cơ thể bất thình lình phảng phất như bị lực
lượng thiêu đốt, nhiệt lưu trong nháy mắt truyền mọi ngóc ngách của thân thể,
Đường Tam chỉ cảm thấy mình mở miệng ra là có thể phun ra lửa.
Lực lượng thật bá đạo.
Trong khoảnh khắc lực lượng của Hồn hoàn đổ xô vào đã tẩy lễ thân thể Đường
Tam, nhưng làm Đường Tam có chút kỳ quái chính là năng lượng nóng bỏng như vậy,
nhưng cũng không có phá hủy Lam ngân thảo vũ hồn.
Trong ý thức đột nhiên sáng lên, Đường Tam tựa hồ thấy mình đắm chìm trong một
biển lửa, mà tại chính giữa biển lửa, một gốc Lam ngân thảo cô độc tùy ý ngọn lửa
thiêu đốt, bất luận ngọn lửa mạnh mẽ như thế nào, nhưng đều không thể phá hủy
được nó.
Trong lòng Đường Tam mừng rỡ, đây tựa hồ là nội thị cảnh giới trong nội thị, kiếp
trước bởi vi hắn tu luyện Huyền Thiên Bảo Lục khi tuổi đã quá lớn nên thủy
chung không có cảm giác qua loại cảnh giới này, cũng không nghĩ tới trong khi hấp
thụ hồn hoàn đầu tiên lại xuất hiện.
Dưới sự nung nấu của ngọn lửa, Lam ngân thảo bắt đầu xảy ra biến hóa. Vốn mảnh
khảnh lá cây bắt đầu biến dài, màu lam nhàn nhạt cũng bắt đầu đậm lên, chiếc là
màu lam đậm lan tràn ra trong biển lửa, uốn éo linh động, tựa hồ như có vài con
Mạn đà la xà đang nhảy múa trong lửa.
Những chiếc lá màu lam nhạt bắt đầu biến thành màu lam sẫm, phía trên có vài đường
kẻ màu đen, cùng với những đường kẻ trên thân Mạn đà la xà lúc trước giống nhau
như đúc.
Oanh—Tất cả nhiệt lưu tràn ra, Đường Tam cảm giác như khí tức nóng cháy đó phảng
phất như đưa thân thể của hắn hòa tan.
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment