CÔ HẦU GÁI XẤU BỤNG TRÊU TRỌC NHẦM ÁC MA CHƯƠNG 06 TRUYỆN NGÔN TÌNH TRUNG QUỐC
CÔ HẦU GÁI XẤU BỤNG TRÊU TRỌC NHẦM ÁC MA
Tác giả: Tử Lạc Yêu Tuyết
Thể loại: Tiểu thuyết đô thị
Dịch: Hoangforever
\CHƯƠNG 06: VỤ TAI NẠN LY KỲ 2
Giản Vân Khê vừa cẩn thận
điêu khắc, tạo hình động vận một cách sinh động, vừa suy nghĩ đối sách.
Đối mặt với loại mà ở trên
thương trường oai phong một cõi, trên tình trường thì hô phong hoán vũ, là nam
nhân lão luyện. Nàng thật sự có thể lừa gạt được sao? Còn chưa kể tới
thân phận nữ hầu hiện tại của mình, cho dù nàng là Giản Khê đi chăng nữa, chỉ sợ
mục đích của mình còn chưa đạt được đã bị đối phương xơi tái.
Nàng mặc dù cùng nhiều diễn
viên nam diễn qua nhiều cảnh lừa gạt tình cảm, cũng đã từng phối hợp với
đoàn đóng phim tuyên truyền quảng bá, đối với chuyện xấu đó được truyền ra thì
không có một ai nói ra cả. Nguyên nhân là vì Giản Vân Khê sống và lớn lên từ nước
Mỹ, nhưng không phải người gốc Mỹ, cộng thêm bị chúng tinh phủng nguyệt (luôn bị
mọi người vây quanh sùng bái),từ khi ra ngoài đã bị thổi phồng, ngay lập tức bị
lão Bản Phượng đưa về và ra sức bảo vệ cho dù là một giọt nước cũng không lọt.
Nam diễn viên tài tử nổi tiếng Phú Nhị Đại, Quan Nhị Đại được người người theo
đuổi, nhưng cũng bị nàng bạt tai đánh nhiều năm như vậy, đối với nàng mà nói
nàng đã hoàn toàn miễn dịch đối với trai đẹp.
Nàng ở trong làng giải trí
thường bị mọi người gọi là băng sơn nữ nhân. Không một nam nhân nào có thể lọt
vào con mắt của nàng.
Lúc này Giản Vân Khê mới nhận
ra rằng, sống đến 20 tuổi đầu, tình cảm của nàng chỉ là một tờ giấy trắng, sạch
sẽ, không có chút nào tạp chất.
Nghĩ tới nghĩ lui, Giản Vân
Khê quyết đoán đem Âu Dương Bác loại bỏ.
Nhưng nhị công tử, Âu Dương
Úc, tựa như trong truyền thuyết giống nhau, biết tên mà không thấy mặt, cho đến
nay chưa từng xuất hiện trước mặt công chúng lần nào, rất là bí ẩn, sâu cạn
không làm sao mà biết được.
Tam thiếu gia, Âu Dương
Hiên....
Tam thiếu gia cũng có thể
coi như là một gia tộc Âu Dương khác. Từ nhỏ, đã ra nước ngoài du học, sau khi
về nước, cũng không đến tập đoàn của gia tộc làm việc, mà là tự mình sáng lập
ra công ty J, dựa vào năng lực bản thân, trực tiếp đem công ty J đứng đầu Châu
Á, gần ngang bằng với tập đoàn Âu Dương. Công ty J kinh doanh đủ ngành nghề từ
bất động sản, vàng bạc đá quý, điện ảnh, truyền hình viễn thông, nhà hàng,
khách sạn cho đến cả lĩnh vực điện tử, tất cả đều không có ai theo kịp.
Âu Dương Hiên tuy là loại
người bá đạo, lớn lối nhưng cũng là một người si tình, rất coi trọng tình cảm,
nghe nói đang muốn đính hôn.
Giản Vân Khê lại lâm vào trầm
tư lần nữa, người mà nàng có thể hạ thủ cũng chỉ có nhị công tử Âu Dương Úc.
Nhưng mà nàng chỉ là nữ hầu ở
trong phòng bếp làm việc lặt vặt, trong khi Âu Dương Sơn Trang lớn như vậy, làm
sao nàng có thể gặp được nhị thiếu gia đây??
Bạn đang đọc truyện tại
https://truyenhoangdung.blogspot.com/. Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Trên đường đi tới nơi này
làm việc, nàng đã cẩn thận quan sát qua, Âu Dương Sơn Trang rất lớn, mang phong
cách Châu Âu cổ điển điển hình, có nóc nhà theo trường phái Baroque. Trên
tường là chúa Giê Su, cây cột được điêu khắc tinh tế hoàn mỹ, cửa hiên hình
vòm, khiến cho cả kiến trúc sơn trang lộ ra vẻ hoa lệ mà cao quý, đến mức làm
cho người ta hít thở không thông. Chủ nhân nơi này là một người theo đuổi những
thứ không tưởng, những thứ đắt tiền, những kiến trúc có độ khó cực cao. Khó
trách Miss Dương có thể tự hào như vậy khi giới thiệu về Âu Dương Sơn Trang.
Mà bể phun nước bên trong
đình viện, dĩ nhiên là hàng Ngọc Lan cao sừng sững, trên cây là những đóa hoa
trắng nõn to lớn. Cả sơn trang đủ loại hoa màu sắc rực rỡ, các loài hoa muôn
hình vạn trạng , tạo nên một lớp cầu vồng, làm cho sơn trang mang một sắc
thái lãng mạn cực điểm. Đến mức tạo thành hàng hộ vệ đứng sừng sững.
Cũng chính vì thế, Giản Vân
Khê biết rằng muốn rời khỏi nơi này đó là chuyện không dễ dàng gì. Nữ hầu tự
nhiên là không thể tùy ý đi lại. Loại nhà giàu có thể đứng sừng sững như vậy, tất
nhiên là có chế độ cấp bậc bảo vệ vô cùng đáng sợ.
“ Dương Nhị muội, những thứ
này đều là do ngươi điêu khắc!”
Âm thanh Miss Dương thô lỗ vang lên, trong giọng
nói lộ ra vẻ không muốn ca ngợi. Trong tay nàng đang cầm là một con thỏ nhỏ được
điêu khắc rất tốt.
Âm thanh này đột ngột vang
lên, dọa cho Giản Vân Khê dựng đứng hết cả lên. Nàng trong lúc run lên đã
sơ ý làm lực đạo của đao quá mạnh, trong tay đang điêu khắc tốt một...... hình
dạng con thỏ nhỏ khác bị cắt đứt, cẩn thận đứng lên, cung kính nói,
“ Đúng vậy,
Miss Dương, ta đã từng học qua một chút.”
“Ai nha, đáng tiếc, trách ta
không tốt, hù người sợ.”
Miss Dương vừa nói vừa nhặt trên mặt đất một con thỏ
nhỏ.
“ Tuy chưa ra hình dạng,
nhưng cái này rất đẹp. Ngươi ngồi xuống đi, thấy ta không cần khẩn trương như vậy”.
“Vâng”
Giản Vân Khê nhẹ
nhàng đáp một tiếng.
truyenhoangdung.blogspot.com
CHƯƠNG TRƯỚC
|
CHƯƠNG SAU
|
No comments
Post a Comment