CHƯƠNG 11 - NGƯỜI MỚI TRÁNH MỘT BÊN: ĐẠI THẦN KHÔNG DỄ CHỌC - TRUYỆN VÕNG DU

Người mới tránh một bên: 
Đại thần không dễ chọc

Tác giả: Thủy Nhi * Yên Như
Thể loại: Võng du

CHƯƠNG 11: Sự hiểu lầm lớn (2)

Lâm Vũ Điệp trừng lớn hai mắt ngửa đầu nhìn hắn, tự tay đưa thư đến trong tay Lăng Mặc, coi như là không xem đến tên trên đó cũng nên biết là nàng viết a. Lẽ nào Lăng Mặc lúc đó căn bản là không lưu tâm?

Lâm Vũ Điệp hết sức phẫn nộ xấu hổ, Lăng Thần trong lòng ngầm sảng khoái, giương mi đối Hứa Đa Đa nói: ” Ca ta làm sao lại thích loại nữ nhân này, muốn cái gì không có được, liền hé ra khuôn mặt miễn cưỡng thấy qua đi. Cũng là ngươi hảo, tâm tính thiện lương, người tốt, có phẩm vị, trời sinh một bộ tướng minh tinh, vào được trù phòng ra được sảnh lớn….”


Hứa Đa Đa mặt đen: “Cảm tạ khen ngợi, bất quá đừng đem ta so sánh với người theo đuổi ca ngươi, ta không có năng lực chống đỡ, càng không cách nào khống chế đại thần.”

Lăng Thần ngạc nhiên: ” Vì cái gì a, ta từ nhỏ xem các ngươi là trời sinh một đôi,khi ấy ngươi đối với thiết kế trò chơi của ca ta cảm thấy hứng thú, cả ngày chếm lấy máy tính của hắn chơi.”

Hứa Đa Đa vừa nghe lời này, mặt liền càng đen: ” Ngươi rõ ràng hướng xa hơn thời điểm cần nghĩ , nói ca ngươi đã từng đổi cho ta cái tã được rồi.”
Lăng Thần cũng phi thường nghiêm túc nói: ” Lúc ngươi sinh ra , ca ta mới hai tuổi , nếu như hắn thật sự thiên tài như vậy, ta cam đoan hắn sẽ không bỏ qua hình ảnh hạn chế như vậy.”


(L: ta đoán anh Thần ý bảo là anh Mặc sẽ ko bỏ qua việc thay tã cho chị Đa Đa ấy)

Đây chính là chế nhạo a, làm cho Hứa Đa Đa sâu sắc ý thức được công phu nhanh mồm nhanh miệng của Lăng Thần so với nàng lợi hại hơn, cùng hắn đấu võ mồm , tuyệt không có nửa điểm tốt đẹp.

Mà bên kia Lăng Mặc chính là cực ky bình tĩnh mà giải thích chuyện phong thư tình kia, đại để ý tứ là, hắn bởi vì không biết ai viết , nhìn xong liền tiện tay ném. Mà lựa chọn Lâm Vũ Điệp vào công ty thực tập, chỉ là đơn thuần mà coi trọng năng lực làm việc của nàng .

Lâm Vũ Điệp lâm vào trong cực điểm trầm mặc , sau một lúc lâu mới ngẩng đầu lên, tiếp tục truy Lăng Mặc đến cùng Sinh động như sanh rốt cục là ai.
Lăng Thần nói cho Hứa Đa Đa , trong trò chơi cũng chỉ có hắn cùng Lăng Mặc, Giang hồ lão đích lạt , còn có An Ninh biết Hứa Đa Đa chính là Sinh động như sanh .

Lăng Mặc đem chuyện này xem như là hết sức cơ mật, chưa hề đối với bất luận kẻ nào tiết lộ qua.

Mà Giang hồ lão đích lạt cũng là nam sinh A đại ___ hai lần trước chính là cao thủ khoa học tự nhiên Hà Vĩnh, cùng Hứa Đa Đa kí kết hợp đồng chính là hắn. Bởi vì thời gian trước liên hệ là qua điện thoại cùng internet, hợp đồng cũng là qua đó mà đưa tới, cho nên Hứa Đa Đa cũng không biết Hà Vĩnh chính là người cùng nàng liên hệ.

Chân tướng chuyện này Hứa Đa Đa cũng biết được một chút, Lăng Mặc thật ra muốn giấu nàng cũng có thể giấu được ngay, trò chơi đều mau qua được hai tháng, nếu không phải có chuyện [Binh khí phổ], chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không gặp mặt trong trò chơi.

Nhưng nếu như sự việc như lời bọn họ nói, Lăng Mặc ngay từ đầu liền suy nghĩ gần gũi nàng, nói vậy thì chuyện [binh khí phổ] kia hẳn là đã được trù tính trước tốt lắm.

Đầu óc Hứa Đa Đa lại rối loạn, như thế nào đều không rõ, chính bản thân mình đến tột cùng có chỗ nào hấp dẫn ánh mắt của đại thần?

Mà lúc này, Lăng Mặc đang nghiêm túc chăm chú mà nói cho Lâm Vũ Điệp: ” Sinh động như sanh chỉ là yêu thích khoản trò chơi này mà thôi, mong rằng sau này ngươi không nên đem hiểu lầm giữa chúng ta dính dáng đến nàng. Đối với chuyện kia, ta rất xin lỗi, ta quả thực thích Sinh động như sanh, dù cho nàng không cho ta bất luận sự đáp lại nào , ta cũng sẽ không buông bỏ nàng. Nếu có thể, đời này , ta cũng chỉ muốn cùng nàng cùng một chỗ.

Lâm Vũ Điệp giật mình đứng ngây tại chỗ, Hứa Đa Đa lại trong nháy mắt hóa đá.

Đại thần a, chúng ta bất quá là ở trong trò chơi thành thân mà thôi, còn chưa phát triển tới mức trong hiện thực bằng lòng với nhau cả đời đi?

Lăng Thần ở bên vui sướng khi người gặp họa cười nói : ” Này thì được rồi, ta chỉ sợ ca ta nhìn thấy ngươi , nói không nổi lời buồn nôn như vậy. Hiện tại tất cả ngươi đều nghe thấy được, tin tưởng ca ta đối ngươi thật tâm đi?”

Hứa Đa Đa chẫm rãi giơ tay lên, đem cằm đang sụt xuống của mình khép lại, chậm rì rì mà chuyển động con ngươi nhìn về phía Lăng Thần: ” Ta chỉ có thể nói, ca ngươi rất có thiên phú diễn xuất.”

Lăng Thần tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhịn không được hét lớn một tiếng: ” Ta nói Hứa Đa Đa, ngươi rốt cuộc muốn như nào mới tin!”

Không lường trước được lời này vừa nói ra, rất có hiệu quả đất rung núi chuyển, hai người Lăng Mặc cùng Lâm Vũ Điệp lập tức nhìn về hướng bọn họ, Hứa Đa Đa thực hận không thể tìm một cái lỗ mà trốn vào.

Lâm Vũ Điệp hỏi Lăng Mặc: ” Bạn gái của em trai ngươi?”

Lăng Mặc trừu rút khóe miệng: ” Đều không phải.”

Hắn chỉ có thể cảm thấy may mắn, Hứa Đa Đa làm việc từ trước đến nay đều rất im ắng, chưa từng đem chuyện tiểu thuyết đường hoàng nói ra ngoài, cho nên sinh viên A đại đều cho rằng nàng cùng Hứa Đa Đa viết tiểu thuyết kia chỉ là trùng tên, không ngờ rằng hai người chính là một. Bởi vậy, Lâm Vũ Điệp mới có thể lầm cho rằng Hứa Đa Đa cùng Lăng Thần là quan hệ bạn trai bạn gái, cũng không từng nghĩ đến Hứa Đa Đa chính là tác giả cùng Lăng thị kí hợp đồng, lại càng không đoán được nàng chính là Sinh động như sanh.

Nghĩ đến đây, Lăng Mặc liền âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng chiếu theo lúc này Hứa Đa Đa xấu hổ không biết làm sao, thậm chí không dám nhìn thẳng vẻ mặt hắn xem ra, rõ ràng là nghe thấy được hắn mới vừa nói.

Này và nguyên bản kế hoạch của Lăng Mặc không giống nhau.

Tuy rằng hai người thực sự nhận thức trong hiện thực, nhưng dù sao những năm gần đây gặp gỡ rất ít, cho nên hắn mới dự định trước cùng Hứa Đa Đa trong trò chơi hiểu biết sâu sắc lẫn nhau , sau lại nói tâm ý của mình.

Vậy mà Lâm Vũ Điệp vừa vặn tìm đến hắn nói chuyện này, hắn không chút nào giấu diếm mà nói ra tâm ý trong lòng, mà Lăng Thần lại mang theo Hứa Đa Đa xuất hiện ở trước mặt. Việc này chẳng những phát triển một cách bất ngờ, còn khiến hắn nhất thời rối loạn trong lòng, không khỏi có chút xấu hổ, đành phải quay mặt đi.

Lâm Vũ Điệp hiển nhiên không biết Lăng Mặc trong lòng đang bất đắc dĩ, thấy hắn quay đầu đi, liền cho rằng hắn không muốn nhìn đến chính mình, không khỏi càng thêm khó chịu, gần như nghẹn ngào mà nói: “Hảo, nếu như học trưởng không muốn thấy ta, ta đây liền đi. Chuyện thực tập ta xem như kết thúc, học trưởng vẫn là tìm người khác hỗ trợ đi. Ngoài ra trong trò chơi, ta cũng sẽ rút khỏi bang phái, sẽ không làm cho học trưởng khó xử.”

Lăng Mặc không ngờ rằng nàng sẽ nói ra những lời này, đang muốn giải thích, nhưng Lâm Vũ Điệp đã nhanh chạy đi. Lăng Thần cười đến liều chết kéo Hứa Đa Đa đi, đối với Lăng Mặc nói: ” Ca, ngươi cũng quá độc đi, như thế nào còn đem nữ sinh làm cho khóc?”

Lăng Mặc đã sâu sắc ý thức được loại sự tình này là giải thích không rõ ràng lắm, chỉ biết càng nói càng đen, bèn cúi xuống nhìn Hứa Đa Đa, chỉ thấy nàng giả bộ thoải mái mà di di mũi chân, tự động đem hai huynh đệ trước mặt che chắn ở ngoài phạm vi tầm mắt .

Lăng Thần nhìn hai người , không khỏi cười, thuận tay đã đem Hứa Đa Đa ném vào trong lòng Lăng Mặc: ” Hai vị chậm trò chuyện, ta đi ăn cơm.”

Lăng Mặc vội vàng đỡ lấy thân thể Hứa Đa Đa,chỉ thấy nàng vô cùng ai oán mà nhìn bóng lưng Lăng Thần rời đi, trong miệng còn nhịn không được nói thầm: ” Tử tiểu tử, vừa rồi lợi dụng ta giúp hắn thoát khỏi Trương Dật , còn nói mời ta ăn cơm đâu, bây giờ cư nhiên tự mình chạy.”

Lăng Mặc ở sau lưng thấp giọng hỏi: ” Ngươi muốn đi ăn cơm?”

Cái này, Hứa Đa Đa rốt cục không thể cưỡng bách chính mình che chắn đại người sống trước mặt. Giương mắt nhìn hắn một chút, lộ ra một bộ dáng tươi cười nhu hòa vui vẻ: “Đúng vậy, người là thiết, cơm là cương , không ăn một chút liền đói bụng phát hoảng .Ta hiện tại không phỉa Tiên nữ tỷ tỷ ,chỉ sợ dạ dày kháng nghị như này, ta bạc đãi ai cũng không dám bạc đãi nó a!”

Thấy nàng cười, Lăng Mặc liền cong lên khóe miệng: ” Chúng ta đây đi ăn cơm đi.”

Hứa Đa Đa vội vàng chìa ra mười ngón, liều mạng mà lắc lư bàn tay: ” Đừng, ta không nên cùng ngươi một mình xuất hiện ở nơi công cộng!”

Lăng Mặc ngẩn ngơ “Vì sao?”

Cùng hắn một chỗ như vậy thì mất mặt sao?

Hứa Đa Đa lại như không có việc gì mà phân tích ” Ngươi ngẫm lại xem a, ngươi nhiều người theo đuổi như vậy, nếu thấy hai chúng ta cùng xuất hiện tại nhà ăn, không chừng lại bị ai hiểu lầm đi. Ta cũng không muốn sau này bị người cấp phiền chết, đại thần vẫn là cho ta mà qua đi.”

Âm thầm? cái đó và âm thầm có cái gì quan hệ tới?

Lăng Mặc suy nghĩ một chút, đề nghị nói ” Chúng ta có thể đi ra ngoài trường ăn cơm.”

Hứa Đa Đa vỗ vỗ ví da, không hốt hoảng chút nào mà cười ” Ta mang theo thẻ cơm.”

Lăng Mặc ngược lại cũng không để tâm ” Không có việc gì, ta mời.”
“Kia như thế nào lại không biết xấu hổ đâu”

Hứa Đa Đa suy nghĩ đến lời Lăng Thần vừa nãy nói hiện tại Lăng Thị đang trong lúc nguy cấp, nếu là vào lúc này còn khiến Lăng Mặc tiêu pha tốn kém, chuyện này thật là tội nghiệt. Nhưng Lăng Mặc đã mở lời, lại cự tuyệt thì tỏ vẻ nàng quả thật làm kiêu.

Hứa Đa Đa nói ” Vẫn là ta mời ngươi đi.”

Lăng Mặc sửng sốt ” Ngươi không phải chỉ mang theo thẻ cơm sao?”

Hứa Đa Đa một chút ” Chuyên quản ăn cơm quẹt thẻ có tính không?”

Lăng Mặc như trước mỉm cười , chính là lần này ngay cả trong mắt cũng ba hàm thâm tình , không khỏi thấy Hứa Đa Đa không dám ngẩng đầu lên đối mặt hắn.
“Hảo, ngươi muốn ăn cái gì?”

Hứa Đa Đa suy nghĩ một chút, hỏi hắn ” Đi “Hà sắc thiên hương ” gần công ty các ngươi được không , ta có thẻ thượng khách, có thể dùng để trả.”

Tuy rằng tiền nhàn rỗi nàng không ít, lúc bình thường còn lại có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm, phải lấy ra thì tuyệt không chi giá gốc.

Lăng Mặc gật đầu, nói ” Hảo, ta đi lấy xe.”

Hứa Đa Đa lại lần nữa cản trở “Đừng a, đại thần, phải âm thầm ,âm thầm !”
Nàng thật không hiểu được, trong trò chơi Mặc Ngôn âm thầm như vậy, vì sao trong hiện thực lại không chút nào kiêng dè.

Tại A đại, rất nhiều người không biết gia thế của Hứa Đa Đa, Hứa Đa Đa chỉ là có chút tiền nhỏ, nhưng tuyệt đối chưa tới mức đem xe tư gia chạy đến trường học khoe khoang . Nàng chỉ hy vọng tất cả mọi người không chú ý đến nàng , để cho nàng im lăng mà sống qua bốn năm đại học , làm 1 cái sinh viên bình thường.

Lăng Mặc trong lòng cười , thản nhiên hỏi nàng ” Ngươi sẽ không sợ chúng ta cùng nhau đi ra ngoài, cũng sẽ bị người hiểu lầm?”

Hứa Đa Đa vội vàng thối lui một khoảng cách ” đại khái như vậy được rồi đi?”
Con ngươi Lăng Mặc không khỏi tối sầm một chút, mang theo một chút bất đắc dĩ mà hỏi thăm ” Đa Đa, ngươi có phải không muốn gặp mặt ta?”

Hứa Đa Đa có chút ngạc nhiên hắn như thế nào lại hỏi như vậy, vội vàng xua tay nói ” Sao lại như thế?”

Lăng Mặc đánh mắt nhìn nàng một chút, sau một lúc lâu vẫn là thản nhiên mà nói ” Không có việc gì, đi thôi.”

Hắn cố ý đi nhanh hơn vài bước, phi thường phối hợp với hành động âm thầm của nàng .Nhưng Hứa Đa Đa nhất thời nghĩ Lăng Mặc mới vừa rồi ánh mắt mang theo vài phần ai oán , trong lòng liền không có tư vị .

Vì sao lại có loại cảm giác vô tình khi dễ đại thần?

Lăng Mặc biểu tình thật sự là vừa vô tội vừa đáng thương , Hứa Đa Đa biết vậy nên bất an, bước nhanh đuồi theo, ở phía sau hắn thấp giọng nói ” Ta đi “Hương sắc thiên hương ” trước đặt chỗ, ngươi phải nhanh chút tới, ta có việc muốn nói với ngươi.”

Nói xong, liền tựa như chớp nhoáng chạy đi.

Lăng Mặc từ từ chậm cước bộ, nhìn bóng Hứa Đa Đa rời đi, phảng phất có chút bất an.

Nàng đến tột cùng , muốn cùng hắn nói chuyện gì?

truyenhoangdung.blogspot.com



No comments

Powered by Blogger.