TRẠNG LỢN - CHƯƠNG 13: QUÝT LÀM CAM CHỊU
TRẠNG LỢN
CHƯƠNG 13: QUÝT LÀM CAM CHỊU
Một hôm trong cung, công chúa mất đôi vòng ngọc. Đôi
vòng này nguyên của vua Nhân Tông khi bình xong nước Thủy Xá, vua Thủy Xá sai sứ
đem triều cống. Đôi vòng có đặc tính ai đeo vào thì rơi xuống nước, không chìm,
xông vào lửa, không cháy. Vua ban đôi vòng quý đó cho công chúa. Công chúa ở
trong cung cấm, canh phòng cẩn mật là thế, bỗng dưng đôi vòng không cánh mà
bay.
Nghe đồn có Trạng Bói, công chúa cho mời Trạng vào
cung gieo quẻ. Trạng bí quá bèn nghĩ ra một kế hoãn binh, tâu rằng việc đó khó
lắm phải làm cho một cái lầu thật cao để xem thiên văn trong mười lăm ngày mới
có thể biết được.
Công chúa sai dựng lều và cắt hai tên lính thị vệ
túc trực ngày đêm bên cạnh Trạng. Nằm tới mười ngày, Trạng thở dài sườn sượt,
ngao ngán cho mình gặp bước khó khăn, nghĩ bụng nếu không tìm ra manh mối thì đến
phải đâm đầu xuống lầu mà chết cho rảnh.
Canh khuya. Trạng vẫn còn thao thức, tay phe phẩy quạt,
nghĩ mãi mà không ra kế sách gì. Chợt Trạng phì cười cho mình là cái thân tội,
chưa biết chừng phen này vì đôi vòng mà mắc vạ lây, liền nói:
- Thật đúng là quýt làm cam chịu.
Lúc bấy giờ đúng lượt tên thị vệ tên là Cam phải túc
trực. Hắn vừa thò đầu lên thang, chợt nghe Trạng hô đích danh mình, liền sụp xuống
lạy, nhận hết tội trạng:
- Con cắn rơm cắn cỏ xin Trạng tha cho con. Việc này
quả đúng là thằng Quýt nó chủ mưu, nay
Trạng hô cả tên con vào đấy thì con chết mất.
Trạng cố nhịn cười, quát:
- Ừ, đã biết Trạng thì Trạng tha cho, nhưng thằng
Quýt ăn trộm đầu đuôi như thế nào, phải kể ra cho hết, giấu diếm ở đâu phải
khai cho thực.
Thấy Trạng nói tha mạng, thằng Cam mừng quá, kể vanh
vách mọi việc cho Trạng nghe, nào là lấy ngày nào, tháng nào, để đâu hắn đều
nói hết. Hôm sau, đến trước công chúa, Trạng vẽ vời gieo quẻ, rồi cứ theo lời
thằng Cam mà nói thao thao như nước chảy. Vua sai bắt thằng Quýt ra tra hỏi, quả
nhiên không sai một tý nào cả.
Lấy lại được đôi vòng, công chúa mừng lắm. Từ đấy Trạng
càng nổi tiếng. Sau có thơ rằng:
Khi nên trời
cũng chiều
Được thể dễ
nói phét
Mã, Tự nào ai
hay
Quýt, Cam có
ai biết.
Không khảo tự
nhiên xưng
Có gì khai ra
hết.
Vô phúc nhà
chúng mày
Không thì Trạng
… cũng chết!
No comments
Post a Comment