XU XU ĐỪNG KHÓC - HỒNG SAKURA - CHƯƠNG 40
XU XU ĐỪNG KHÓC
Tác giả : Hồng Sakura
Thể loại : Truyện ngắn tình cảm, truyện teen
CHƯƠNG 40:
Buổi chiều hôm đó Long xách sang nhà tôi 1 chồng sách, toàn
là môn Anh văn, +__+.. mai là buổi thi cuối 2 môn còn lại, về Toán, tôi ko phải
lo gì, còn Anh văn, hic hic…T____T
Mẹ tôi bảo Long và tôi vào phòng sách và máy vi tính, chỗ ba
tôi hay ngồi làm việc hoặc lên mạng để ôn bài.
“Sáng nay thằng Đu Đu nó đón Xu ah?”
“Uh… sao cậu biết?”
“Ah, đám bạn... tụi nó nói bạn gái tớ ngồi xe thằng
khác!>_^”
“T___T T Trời..sao ko nói cho
rõ…”
“Tớ có nói rồi, thằng đó chỉ là bạn
thân của Xu Xu thôi, đúng ko?”
“Uh… nhưng tớ cũng có phải bạn
gái cậu đâu”
Long nhăn răng lè lưỡi, rồi mở
sách giả vờ chăm chú vô đó, làm ngơ lời nói của tôi.. tôi bỗng nhớ câu Lãm nói,
“Xuân làm bạn gái Long thật đi..”
Whew…
“Chia bị động câu này đi, Xu Xu”
Anh chàng viết nhanh lên giấy rồi
đưa tôi, trên đó là 1 câu tiếng Anh…
“Long loves Xuan very much”
Ack ack.. ví dụ bài tập gì kỳ cục dzị.. *___* tôi cầm tờ giấy
nhăn mặt …
“Hổng biết làm hả? Lấy động từ Love, chia cột 3, thêm to be
vô, tân ngữ Xuan thì đưa ra đầu…”
Cậu ấy cứ vậy mà viết hí hoáy, mặt tỉnh khô như ông thầy gia
sư thực thụ đang giảng bài say mê
“Xuan is loved by Long very much, hehe. Hiểu chưa?”
“Tớ biết rồi, nhưng ko chơi ví dụ như vậy đâu.”
“Ví dụ này sinh động hấp dẫn dễ nhớ hơn.^^”
Cứ thế, Long bắt tôi làm mệnh đề quan hệ, câu điều kiện, rồi
điền giới từ, với những bài tập tự chế của cậu ta.. khi thì “Long, who loves his Xu Xu till die, is a
very Hot boy” khi lại “If Xu Xu likes
Lo Lo, he will be happy like crazy” và rồi.. “Xu Xu will choose whom, among Lo Lo, La La and Du Du?”
Vậy đó… thiệt là… tôi dằn cây bút xuống bàn và ngoảnh mặt ra
ngoài..
“Cậu mà cứ ấy câu thế này thì tớ ko học nữa”
“Hì hì.. thôi mà.. Xu Xu ới ời, làm nốt câu này thôi..”
“KO!”
Với thái độ kiên quyết của tôi, Long cuối cùng cũng chịu
thua, cậu ấy đưa tôi bài tập trong sách, và ngồi chờ tôi làm từng câu, hướng dẫn
từng câu.. nếu như hỏi từ khi vào Grand School đến giờ, ai là người lo lắng cho
việc học của tôi nhất, thì ko phải ba , ko phải mẹ, ko phải Đu Đu, mà là Lo Lo…
chính là Hot boy Lo Lo, cái cậu mà hồi ấy làm quen tôi bằng thanh chocolate với
cái giọng hách dịch và chảnh chọe.. tôi còn nghĩ cậu ấy thuộc dòng họ băng đảng
xã hội đen nữa, mắc cười thiệt..
“Sao tự nhiên cười??”
“Ah…ko có gì…”
“Ko chơi cười 1 mình nhé, có gì dzui thì nói cho tớ cười
chung coi”
“ò, chỉ là tớ nhớ cái hôm cậu nói chuyện với tớ lần đầu
thôi.”
“Thế hả? Khi đó thấy tớ sao?? Hehe”
“Đáng ghét lắm”
“Ack… vậy, còn bây giờ?”
Tôi suy nghĩ 1 lúc rồi, thận trọng nói nhỏ, cái điều thực
lòng tôi đang nghĩ…
“Uhm… giờ dễ thương hơn.”
“Còn phải nói!! Thế thì, Xu Xu thích tớ chứ?”
“Thích àh… uhm… tớ quý cậu…”
“Ai hỏi quý hay ko quý, tớ hỏi có THÍCH TỚ chưa??”
“Uhm.. thì cũng…có chút chút”
Tự nhiên tôi lại bị ép buộc phải trả lời mặc dù chuyện đó đâu
có lý do gì tôi phải đưa ra lời đáp? đúng là khờ… lại bị Long bắt nạt… T___T
“Chút chút là bao nhiêu? Bằng hay thua thằng Đu Đu?”
“Sao đem Đu Đu ra so chứ…”
“Thích so vậy áh!”
“Cậu còn lâu mới bằng được Đu Đu…”
Khi tôi nói tới đó, thậm chí còn chưa thêm khúc sau
“..Vì tớ và Đu Đu chơi với nhau 6-7 năm rồi.”
Thì Long đã sa sầm mặt và đổ quạu..
“Nhưng nó có thích Xu Xu bằng tôi đâu!”
“Sao biết ko??”
Tôi nghênh mặt tức tối nhìn Long bởi câu nói đó làm tổn
thương niềm tin vào tình cảm tốt đẹp giữa tôi và Đu Đu Ca Ca..
“Hôm đó nó nói ko lấy Xu Xu mà.”
“Huh? Hôm nào??? Lấy cái gì?”
“Hôm nó chở tôi về bị Cảnh sát thổi đó. Tôi hỏi nó có phải Xu
Xu là bạn gái nó ko..”
“Rồi sao??”
“Nó nói ko phải, chỉ là bạn thân..”
“Uhm..”
“Tôi nói vậy nó và Xu Xu sẽ ko cưới nhau như ông nội Xu Xu bảo
chứ?- thì nó nói “Uh, tao ko lấy, nhường mày”
Nhường á?? Nhường là nhuờng thế nào.. thật vô duyên.. tự
nhiên người ta mà đem đi nhường, ghét Đu Đu quá trời đi…>__<
“Vậy mà Xu Xu lại thích nó nhiều như vậy… cho dù tôi làm gì
cũng ko bằng 1 góc của cái thằng ấy”
“…………Cậu đâu cần làm gì……”
“Uh, vì làm gì cũng vô ích, đúng ko?”
Mặt Long buồn thảm như thể cậu ấy vừa bị điểm kém T__T tôi
cũng chẳng vui vẻ gì hơn.. Long gấp mép trang sách làm dấu, xong dặn tôi.
“Xu học kỹ phần này, nghe nói thầy sẽ ra..”
Rồi cậu ấy bước ra khỏi phòng sách, đóng cửa nhẹ, tôi ko theo
ra ngoài tiễn chân Long, mà ngồi 1 đống, thẫn thờ mông lung.. Đu Đu… ko cần
tôi… cậu ấy sẵn sàng đẩy cho 1 người bạn lạ hoắc, thậm chí hôm đó Đu Đu chỉ mới
gặp Long lần đầu.. tôi ko hiểu…tại sao..
RẦMMM
Tiếng va xe lớn đánh ầm ngoài kia, khiến tôi giật mình, Long
vừa mới về.. ko lẽ…????
Tôi chạy ù ra ngoài và thấy 1 cảnh hỗn độn, chiếc xe ba gác
chỏng chơ nằm đè lên xe Long… cái xe ko biết hiệu gì ấy…là của Long mà, xung
quanh toàn là gạch, cuối đường có căn nhà đang xây.. chẳng thấy cậu ấy đâu cả..
“Long ơi… Cậu đâu rồi?? Long!…”
Tôi chui xuống chỗ xe ba gác và xốc mấy cục gạch, ko biết có
điên ko khi tôi nghĩ Long bị đè dưới đống ấy..T__T
“Tìm gì vậy nhỏ?”
Anh chạy xe kéo áo tôi hỏi, rồi bảo tôi tránh ra xa, để anh
ta chất lại gạch lên xe..
“Bạn của em đâu rồi…huhu… anh đụng chết bạn em rồi…”
“Chết gì? Có thấy đứa nào đâu, tự nhiên dựng xe ngay cua quẹo
à…đang muốn gặp nó chửi nè.”
“Sao..?”
Tôi bị anh ấy đẩy mạnh ra, mắt tôi ngấn nước, phần vì sợ Long
bị tai nạn, mà lại ko tìm ra cậu ấy… phần vì cảm thấy mình đã làm Long tổn
thương… rồi thêm buồn Đu Đu nữa..
“Lại khóc sao, Xu Xu?”
Tiếng Long hỏi ngay kế bên, trời ạh, cậu ấy đứng tỉnh queo và
hoàn toàn lành lặn, ko có gì cả, lại còn cười cười nữa..
“Cậu… cậu ở đâu chui ra vậy?”
“Trong nhà Xu chứ đâu. Tớ quên cứ mang dép nhà Xu về nên quay
vô đổi đôi giày…”
“Trời…vậy mà tớ tưởng…”
“Thấy hết rồi nhá, Xu Xu phát khóc vì tớ!!^_^”
“Thôi 2 cô cậu tránh đường dùm!! Cậu đó, lần sau dựng xe đàng
hoàng nghe chưa! May mà gạch bể ko nhiều, chứ ko là tui bắt đền rồi..”
Anh ba gác nói quày quả mấy câu rồi đạp xe tiếp, tôi đưa tay
dụi mắt, để giấu giọt nước mắt trên khóe chực trào.. hóa ra tôi cũng sợ mất
Long như thế..
“Cậu làm tớ sợ quá..”
“Sợ tớ bị tông à?”
“Uhm…bây giờ, cậu ko sao thì về
đi, mai còn thi nữa..”
“Có khi tớ bị tông thật thì tốt
hơn… còn ko sao lại bị đuổi về..”
Mặt Long xụ xuống và cúi đầu thất
thểu leo lên xe, nổ máy, chạy lạng quạng và… đâm vào tường…trời ơi.. tôi vội chạy
tới..
“Cậu chạy đàng hoàng đi mà…”
“Kệ tớ… Xu Xu về chơi với thằng Đu
Đu đi, để tớ bị xe tông chết cho rồiiiiii”
“Ack ack, cậu nhõng nhẽo với tớ
àh??”
Lo Lo nhăn răng cười.. thì ra
là cậu ấy đùa.. xem ra chuyện ban nãy trong phòng, cậu ấy đã quên đi, lại là
Long vui vẻ và nghịch ngợm.. tự nhiên tôi thấy Long đáng yêu…
“Hai người vui vẻ nhỉ?”
Giọng của Đu Đu làm tôi giật
thót, quay phắt theo hướng phát ra tiếng nói, cậu ấy đang ngồi trên xe đội mũ sụp
tối mặt, ngước nhìn 2 chúng tôi.
“Eh, qua đây, đứng đó làm gì?”
Long ngoắc gọi Đu Đu và cậu ấy
cũng chạy chậm tới, tôi chỉ đứng như con bù nhìn rơm.
“Chiều tối rồi còn đội nón chi vậy?”
“Tao bị cảm … hắccc…hắc…xi``````````
lạnh… mày đi đâu qua đây? hắc..xì…”
Cứ nói được vài câu là Đu Đu lại
hắc xì, làm tôi và Long phải né để tránh “văng miểng”.. nhưng giọng cậu ấy đúng
là bị cảm.. chắc hồi trưa cởi áo dầm mưa..
“Cậu bị cảm sao ko ở nhà còn đi
đâu?”
“Đi làm, ko nghỉ được.”
“Trường mình thi xong chưa?”
“Mai bữa cuối…hắc..xi``”
“Vậy giống bên tụi này.. mày hắc
hắc hoài, thôi nghỉ 1 bữa đi, chết ai đâu”
“Chết tao chứ chết ai. thôi, 2
người đi chơi vui vẻ, chào nhé.”
“Đi chơi đâu mà đi chơi…chứ..”
Đu Đu ko nghe hết tôi, cậu ấy chỉ
giơ tay bye bye rồi đạp đi luôn, Long nhìn theo 1 hồi rồi bỗng ra giọng suy ngẫm..
“Có lẽ tớ cũng nên đi làm thêm
như nó..”
……………………
Buổi tối sau khi học xong phần
Long đã dặn, tôi leo lên giường bấm tin nhắn cho Đu Đu.. cũng như Long, tôi sớm
quên câu chuyện về “nhường nhịn” hồi chiều, vì tôi luôn tin rằng mình có 1 chỗ
trong lòng Đu Đu, như cậu ấy ở trong lòng tôi vậy…
“Cậu hết cảm chưa..?”
Tin nhắn gửi đi lúc 10h kém mà mãi
tới hơn 11h tôi mới nhận được tin hồi âm.
“Chẳng sao cả. Ngủ đi, Xu khờ”
Thế đấy, cộc lốc và đơn điệu.. đó là “phong cách” của Đu Đu rồi.
tôi chán nản ko nhắn thêm và ngủ luôn tới sáng..
……….
Nhờ buổi ôn tập chiều qua mà tôi làm bài Anh văn khá ổn, so với
tụi bạn thì ko giỏi hơn nhưng nếu với chính mình, thì đã là 1 thành công lớn
khi ko bỏ trống câu nào.. cả cái phần hôm qua Long dặn học, cũng được cho trúng
tủ luôn.. hihi…
Môn Toán tôi thi như dạo chơi, đề thi quy định 90 phút mà tôi
chỉ cần gần 40 phút thôi.. ngồi chờ hết giờ ko được, tôi nộp bài sớm, Lo Lo vẫn
đang cặm cụi làm bài.. tranh thủ thời gian tôi bắt xe sang Gia Định, dù sao thì
cũng là buổi thi cuối , ko biết Đu Đu làm bài thế nào.. khi tôi tới thì trường
cũ cũng vừa gõ chuông hết giờ. Tôi đứng chờ ngoài cổng..
“Eh, bà XU! XU XU”
Nhỏ Hoài Anh thấy tôi và kêu í ới, tôi cũng đi tới chỗ nó, nó
đang cầm xấp đề bài thi trên tay..
“Bà coi dùm mấy bài này tui giải đúng ko, hic hic…”
“Phải có thời gian giải chứ, tớ có phải thánh đâu”
“Coi câu này trước thôi, phần toán đạo hàm này tui hổng rành
cứ sai hoài àh…”
“Uh..”
Thế là tôi bị nhỏ tóm lại bắt giải dùm câu 4 trong đề, mất hết
10 phút để làm… trong lúc tôi cố giải cho nó, thì Hoài Anh nói linh tinh đủ
chuyện, chuyện trong lớp, chuyện của nhỏ, rồi chuyện Đu Đu..
“Hôm đó ko ngờ mình thi đối đầu hen… bà nhường tụi tui ai
cũng thấy hết.”
Nghe nhắc tới vụ thi, tôi lại chột dạ, liền ngẩng lên hỏi nhỏ
Hoài Anh lo lắng..
“Thấy sao?? Rồi họ nói gì hung?? Hic..”
“Pa Đu Đu của bà bị tụi lớp mình chọc quá trời, mỉa mai nó được
con gái giúp mới thắng, rồi còn nói lúc đánh Karate cũng đựơc nhường, làm hắn
khùng lên ko nhận phần thưởng luôn. tui với Phan Huy ôm hết mà ngại quá…”
“Trời… có chuyện đó sao?”
“Uh, tại bà ko àh… ông Đường bữa đó hễ ai nhắc bà là nổi
nóng, ổng có làm gì bà ko?”
“Đâu có làm gì…”
truyenhoangdung.blogspot.com
No comments
Post a Comment